Chương 2366: Cô nhất định phải cẩn thận
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 804 chữ
- 2022-02-19 04:35:21
Chẳng trách Nhiếp Nhiên dám nói muốn vào Quân khu 9, chẳng trách Tiểu đoàn trưởng Lý không giúp đội trưởng Lưu giành Nhiếp Nhiên, có lẽ 8bọn họ đã thảo luận riêng về việc này rồi?
Nhiếp Nhiên đã hoàn thành rất tốt nhiệm vụ năm vùng này.
Không chỉ dẫn binh 3lính vào đảo tập kích bất ngờ thành công, còn trà trộn trong đám cướp biển, giết nhiều cướp biển cho đơn vị, thậm chí còn ép bọn chúng 9vào đường cùng.
Phần lớn mọi người sau khi chịu đau khổ sẽ kêu khóc, la hét.
Nhưng có một kiểu người bởi vì đau khổ mà trở nên mạnh mẽ hơn.
Bởi vì bọn họ biết rõ sự đau khổ kia sẽ không vì phát tiết ra mà hóa giải được.
Tiếng động cơ vang lên kèm theo từng trận gió lớn, máy bay trực thăng của đội thủy quân lục chiến cất cánh, sau đó bay đi.
Cải thằng này, đã nói với cậu ta rồi mà cậu ta vẫn chưa từ bỏ ý định.
Lý Tông Dũng đang dặn dò Nhiếp Nhiên nghe thấy lời vừa rồi của đội trưởng Lưu, bèn cười một tiếng, sau đó lại tiếp tục nói với Nhiếp Nhiên:
Một mình cô nhất định phải cẩn thận, biết chưa?
Nhiếp Nhiên gật đầu, bình tĩnh trả lời:
Yên tâm đi tiểu đoàn trưởng, tôi sẽ không sao đâu.
Lý Tông Dũng thấy cô tự giam mình ở trong phòng bảy ngày, lúc này ra ngoài ăn uống bình thường, nhưng ông lại hiểu câu nói cuối cùng của cô.
Rốt cuộc thằng nhóc kia tốn bao nhiêu tâm huyết, đánh cược thêm điều gì mới có thể có được hai chữ tin tưởng mà Nhiếp Nhiên nói hôm nay.
Nhìn nụ cười ung dung của Nhiếp Nhiên, trừ hai chữ chua xót ra, Lý Tông Dũng cũng không biết phải miêu tả thể nào nữa.
Không phải làm ra vẻ kiên cường, không phải nuốt đau khổ vào lòng, không phải cười ngoài mặt khóc trong lòng, mà là sau khi trải qua lo lắng và giày vô sinh ra chấp niệm lớn mạnh nhất.
Đó đâu phải là nói đùa, mà là cô đang bất lực mà mỉm cười.
Đúng là làm khó cô rồi.
Thân phận của thằng nhóc kia đặc biệt như thế, hai người vốn gặp nhau thì ít xa cách thì nhiều, giờ còn phải lo lắng thế này.
Haiz...
Đội trưởng Lưu thầm thở dài trong lòng.
Nhưng trước khi lên máy bay, anh ta vẫn cảm thấy không cam lòng, nhân lúc chưa cất cánh lại chạy tới trước mặt Nhiếp Nhiên, nói:
Quân khu 9 mặc dù tốt, nhưng yêu cầu sát hạch vô cùng hà khắc, nếu như cô không thi đỗ, đội thủy quân lục chiến cũng là lựa chọn không tệ, dù sao chỗ tôi lúc nào cũng chào đón cô.
Nói xong, không chờ Nhiếp Nhiên trả lời, anh ta đã vòng lại, nhảy lên máy bay trực thăng.
Khổ sở hơn là cô chỉ có thể chịu đựng sự đau khổ này một mình, ngay cả một người để nói cũng không có.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lý Tông Dũng thật ra cũng hơi trách thằng nhóc kia, nó có thân phận đặc biệt như thế sao còn quấn lấy con gái nhà người ta, hại người ta lo lắng, âu sầu vì nó.
Nhưng trách xong rồi, ông lại cảm thấy anh cũng thật khổ.
Tiểu đoàn trưởng Lý muốn Nhiếp Nhiên vào Quân khu 9 cũng dễ hiểu.
Nếu như để bọn họ làm nhiệm vụ này, c6hưa chắc có thể thành công như cô.
Đội trưởng Lưu trơ mắt nhìn hạt giống tốt đưa vào trong tay người khác, vô cùng đau lòng.
Trên thế giới này chuyện đau lòng nhất chính là có một viên ngọc thô chưa mài giũa ở trước mặt mình, mình nghĩ đủ cách xem mài giũa thế nào, nhưng còn chưa ra tay, viên ngọc thô này đã là của người khác.
Anh đã làm nhiệm vụ này gần mười năm, ngày nào cũng đứng trên ranh giới sống chết.
Cô không sao là tôi mừng nhất.
Nhiếp Nhiên mặc quần trang gọn gàng, tóc ngắn trước trận bay nhẹ theo gió biển, cô cười khẽ nói với Lý Tông Dũng:
Đây là điều anh ấy hy vọng tôi làm, tôi chắc chắn không để anh ấy thất vọng.
Còn anh ấy, tôi tin anh ấy cũng sẽ không để cho tôi thất vọng.
Trong nháy mắt đỏ, vành mất Lý Tông Dũng hơi nóng lên.
Vì thế so với việc làm một số chuyện vô dụng còn không bằng điều chỉnh tâm trạng, vạch ra kế hoạch sau đó làm thay đổi tình trạng.
Nhiếp Nhiên chính là kiểu người này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.