• 6,910

Chương 2439: Cô đang lừa tôi


Bố cục của phòng mới không khác gì bên kia, nhưng ở đây chỉ có bốn cái giường.

Cửu Miêu vào trước cô đã chọn một cái cho mì8nh rồi.
Lúc xoay người, vẻ mặt thản nhiên của cô đã biến mất, thay vào đó là sự thả lỏng sau căng thẳng.
Cô biết hành động dọn ra ngoài cùng với Cửu Miêu sẽ khiến cô ta nghi ngờ.
@ Nhiếp Nhiên hừ lạnh:
Ý của cô là?

Không có gì, tôi chỉ không thích bị cô mang ra làm lá chắn, tôi không có hứng muốn biết giữa cô và cô ta xảy ra chuyện gì
Cửu Miêu phơi khăn mặt xong, quay người lại giặt quần áo.

Đây là cô nói đấy nhé.
Không nhắc tới Cổ Lâm, bầu không khí liền trở nên yên tĩnh, Nhiếp Nhiên khoanh tay tùy ý hỏi,
Vậy tôi đi huấn luyện thêm, cô có hứng không?
Cửu Miêu nói:
Đợi tôi hai phút.
Nhiếp Nhiên nhún vai,
Dù sao tôi cũng còn ít đồ phải thu dọn.
Nói rồi cô đi vào bên trong.
Cửu Miêu quay về phòng, cầm khăn mặt ướt trong chậu đi ra ngoài ban công, nửa đường bị Nhiếp Nhiên ngăn lại, khiêu khích nhìn cô ta.
Cửu Miêu lạnh lùng liếc cô một cái,
Nếu như cô ghét cô ta thì ban đầu sẽ không cẩn thận đặt những món đồ của cô ta vào trong tủ của mình như thế.
Thấy đáy mắt Nhiếp Nhiên hơi dao động, cô ta gạt tay cô ra.
Nhiếp Nhiên thấy cô ta chọn cái giường tầng một dựa sát vào ban công, vì vậy chọn cái giường cũng ở tầng một đổi d3iện với cô ta, chỗ đó có tủ quần áo ngăn lại, là góc kín đáo nhất trong phòng, rất thích hợp với cô.
Cô bỏ quần vào trong 9tủ của mình, sau đó sắp xếp lại giường.
Câu này của cô nửa thật nửa giả, đáy mắt Cửu Miêu lóe lên tia sáng lạnh lẽo, nhưng giọng vẫn như mọi khi,
Tôi không cần.


Sao lại không cần, ở đây cô chỉ quen một mình tôi, đương nhiên là tôi phải chăm sóc cho cô rồi.
Nhiếp Nhiên nói.

Tôi chuyển ra là được, sao cô phải đi theo làm gì?
Cửu Miêu lạnh lùng lên tiếng.6
Nhiếp Nhiên đưa lưng về phía cô ta, vừa gấp chăn vừa nói như chuyện đương nhiên:
Đi cùng cô thôi, cô mới vào một tháng, 5nếu như ném cô sang phòng khác, trong lòng tôi không nỡ.
có những người khác chăm sóc rồi, không sao.
Cửu Miêu nói mà không hề nể mặt:
Tôi cũng tự chăm sóc được mình.
Nhiếp Nhiên nhướng mày lên,
Sao lại nói vậy chứ, hai chúng ta bồi dưỡng tình cảm không được à?

Không được, hơn nữa cô rời khỏi đó cũng chẳng phải là vì tôi.
Cửu Miêu lạnh lùng ném lại câu này rồi cầm chỗ quần áo chưa giặt ra ban công.
Nhiếp Nhiên đi tới, dựa vào khung cửa ban công, hỏi:
Không vì cô thì vì ai?
Cửu Miêu nhúng ướt quần áo, đổ bột giặt vào, dửng dưng nói một câu,
Vì chính cô.
Nhiếp Nhiên cười khẽ, còn chưa kịp nói tiếp đã thấy Cửu Miêu quay lại, đứng đối diện với cô,
Cô không muốn gặp người tên là Cổ Lâm đó, cho nên mới rời đi.
Cô ta vừa nói thế, nụ cười trêu ghẹo trên khóe miệng Nhiếp Nhiên hơi cứng lại, nhưng chỉ ngẩn ra trong nháy mắt thôi rồi cô lại cười lên,
Ừ, tôi ghét cô ấy, có được không?
Cửu Miêu không thèm để ý, cô ta và quần áo mấy cái, chờ nổi bọt rồi mới rửa sạch tay, lúc đi qua cô ném lại một câu,
Đừng lừa người

Lừa người? Ai nói với cô là tôi lừa người, tôi ghét cô ấy không muốn nhìn thấy cô ấy nên mới có ý kiếm cớ chuyển ra ngoài, nếu không tại sao tôi sớm không đi muộn không đi, mà lại đi vào lúc này?
Lý do này có vẻ rất đáng tin, nhưng cô nâng cao âm lượng và nói một tràng dài không ngừng thế liền giống như giấu đầu lòi đuôi.

Cô gái kia mới cần cô chăm sóc.
Cửu Miêu nhìn cô chằm chằm.
Hình như Nhiếp Nhiên không ngờ cô ta lại đột nhiên nói tới Cổ Lâm nên hơi khựng tay lại, sau đó làm như không có chuyện gì,
Cô ấy, cô ấy...
Lúc cô thương lượng với Quý Chính Hổ đã nghĩ xong tất cả rồi, cho nên cô cố ý làm như chột dạ với Cổ Lâm, khiển Cửu Miêu nghi ngờ, như thế thì cô ta sẽ chuyển sự chú ý đến mình và Cổ Lâm, chứ không nghi ngờ mình giám sát cô ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.