Chương 2445: Không phải là ép buộc anh ta đúng không?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 547 chữ
- 2022-02-19 04:40:55
Mặc dù cô cũng hy vọng anh ta trở về đơn vị, nhưng...
Mấy ngày trước lúc Cổ Lâm về tôi đã gặp thầy ấy rồi, cũng hỏi t8hầy ấy lúc nào trở lại, nhưng thầy ấy lại nói ở đó rất tốt, rõ ràng không có ý về
Khoảng thời gian cô ở bệnh viện cũng không3 ít lần khuyên An Viễn Đạo, nhưng anh ta lại như đi vào ngõ cụt, không đồng ý trở lại.
Ai cũng có cách nghĩ của riêng9 mình, cô không tiện ép buộc đối phương.
nửa tiếng...
một tiếng...
Người qua người lại mua bán tấp nập không ngừng, nhưng không hề thấy được bóng dáng An Viễn Đạo.
Để tôi thử xem, không biết có bao nhiêu phần trăm thành công, nhưng còn hơn là không thử.
Sáng ngày hôm sau, Nhiếp Nhiên cầm đơn xin nghỉ ra khỏi đơn vị, cô không đến đơn vị của An Viễn Đạo mà đến cái chợ ngày trước bám theo An Viên Đạo để nằm vùng đợi anh ta.
Hơn chín giờ sáng cô đã đứng ở đó đợi rồi, xung quanh là các bà các cô ra ra vào vào mua đồ, nhưng mãi mà không thấy bóng dáng An Viên Đạo đầu.
lối vào phía sau truyền tới tiếng rao hàng huyên náo của những người bán hàng cùng với đủ tiếng mặc cả.
Quý Chính Hổ nói, nếu như An Viễn Đạo dạy mình thì coi như đã thành công một6 nửa, làm cô liền có suy nghĩ muốn kéo anh ta về.
Dù sao bây giờ Cổ Lâm cũng đã tỉnh lại rồi, tất cả đều đã trở về nh5ư cũ.
Bây giờ bảo anh ta về cũng không phải là ép buộc anh ta.
Lúc cô nghĩ là lần này sẽ trở về tay không thì liền thấy một bóng người quen thuộc đẩy một chiếc xe ba bánh xuất hiện
trong đám người.
Cuối cùng anh ta cũng đến rồi! Nhiếp Nhiên chạy xuyên qua đám người đông đúc đến chỗ anh ta.
Gió mùa đông rét lạnh, Nhiếp Nhiên đứng một mình ở cổng đợi An Viên Đạo đến.
Mười phút...
hai mươi phút...
An Viễn Đạo!
Cô sợ đông người quá sẽ mất dấu anh ta, vì thế lớn tiếng hô lên.
An Viễn Đạo khựng lại, ngẩng đầu lên thì thấy Nhiếp Nhiên bước nhanh tới, kinh ngạc hỏi:
Cô đến đây làm gì?
Đợi thầy.
Nhiếp Nhiên nói.
Lần này An Viễn Đạo càng khó hiểu hơn,
Cô không huấn luyện mà tới nơi đây đợi tôi làm gì? Trốn ra ngoài à? Cô đúng là càng ngày càng không coi quy củ quân đội ra gì, cô không sợ bị xử phạt à?
Nhiếp Nhiên buồn bực, rốt cuộc ở trong mắt An Viễn Đạo cô là người không tuân thủ quy củ thế nào mà vừa mới gặp, anh ta đã phủ đấu măng có một trận thế này?
Tôi xin nghỉ tới đợi thầy, xử phạt cái gì chứ?
Cô tức giận nói.
Cô đợi tôi? Tại sao?
An Viễn Đạo cảm thấy khó hiểu.
Bây giờ Cổ Lâm đã khôi phục rồi, cô và anh ta cũng không còn gì để nói với nhau nữa đúng không?
Ngoại trừ một việc...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.