• 6,910

Chương 2553: Liên quan gì đến cô ấy?


Tết năm nay Lý Kiêu ở lại đơn vị, sao có thể chụp được ảnh của Nhiếp Nhiên và thằng nhóc kia chứ? Hơn nữa trông Lý Kiêu cũng k8hông giống người sẽ làm loại chuyện này.

Lúc Lý Tông Dũng đang cảm thấy khó hiểu, Nhiếp Nhiên lại lắc đầu nói:
Không3 phải, chuyện này không liên quan đến cô ấy, nhưng tôi cần cô ấy có liên quan.
Lý Tông Dũng càng thấy khó hiểu hơn:
Cần cô 9ấy có liên quan? Cô lại muốn làm cái gì nữa? Tôi nói cho cô biết, chuyện này không để xử lý đầu, đi sai một bước là sẽ hỏng h6ết.
Thân phận của thằng nhóc kia có thể không bại lộ thì tốt nhất không nên bại lộ.

Nếu không xảy ra vấn đề gì thì c5hính là chuyện liên quan đến sống chết, tuyệt đối không phải là chuyện một mình cô có thể giải quyết được.
Mà tôi vẫn không hiểu tại sao cô phải tìm Lý Kiêu?
Ông là một người rất thông minh, bất cứ tính toán và mưu đồ gì, gần như ông đều hiểu hết, nhưng chuyện Nhiếp Nhiên tìm Lý Kiêu thì ông không thể hiểu nổi.
Lúc này Nhiếp Nhiên mới nhìn Lý Tông Dũng, rủ rỉ nói:
Chuyện đã ầm ĩ tới mức này rồi, nếu như không có cách nào kết thúc, vậy đối với tôi, đối với...
bất cứ ai cũng là một mối nguy hiểm tiềm tàng, cho nên tôi cần một bước ngoặt để kết thúc chuyện này thay tối, mà Lý Kiểu chính là bước ngoặt đó.

Bước ngoặt? Cô muốn làm thế nào?
Nhiếp Nhiên cười rất thần bí:
Chuyện đã ầm ĩ rồi, vậy với tính của tôi, đương nhiên là...
Cô nằm nhìn trần nhà, cong môi lên:
Biết thì biết thôi.
Tôi đã đợi ngày này rất lâu rồi...
Cô vốn tưởng Diệp Trần phải chờ cô vào Quân khu 9 mới ra tay, không ngờ bà ta lại vội vàng đến thế.
Ha ha!
Hơn nữa Lý Tông Dũng không cho là Lý Kiêu có tác dụng gì trong chuyện này.

À đúng rồi! Nếu chuyện này mà để Nhiếp Thành Thẳng biết thì cô định nói với ông ta thế nào đây?
Nếu như Nhiếp Thành Thắng biết chuyện này, ông sợ Nhiếp Thành Thắng sẽ lại đối xử với Nhiếp Nhiên giống như lần trước.
Thế thì cô đáng thương quá.
Nếu thế thì cô sẽ nhân cơ hội này diệt cỏ tận gốc luôn.
Dù sao vở kịch này đã diễn đến đây, người cần kinh động đã kinh động rồi, đúng là một thời điểm thích hợp hơn cả.
Lý Tông Dũng hỏi lại:
Cô nói gì?
Nhiếp Nhiên hoàn hồn, cười với ông:
Không có gì, ngài yên tâm đi, tôi biết mình đang làm gì mà.
Cô chuyển chủ đề, hỏi:
Đúng rồi, chuyện tôi muốn gặp Lý Kiêu rất khó à?
Lý Tông Dũng nói:
Vốn là hơi khó, nhưng bây giờ bọn họ tra tấn cô, dù có đưa ra chút điều kiện với bọn họ cũng chẳng sao đâu.
phải ầm ĩ đến tận trời.
Lý Tông Dũng thấy cô cười làm đôi môi khô khốc rách ra chảy máu thì cau mày lại, lau sạch máu cho cô, lại rót một cốc nước ấm, tìm cái ống hút cho cô uống.

Nhiếp Nhiên đã lâu chưa ăn uống gì, giờ được uống một ngụm nước ấm, trong nháy mắt cơn ớn lạnh ở chân tay đều bị xua đi hết.

Nhìn thấy cô híp mắt thoải mái, ông vừa tức giận vừa buồn cười.

Lý Tông Dũng nhìn cô, bỗng nhiên có cảm giác như nhìn con gái của mình.

Đời này ông không có con, vợ lại mất từ rất sớm, trước đây sau khi đưa thằng nhóc kia vào quân đội, ông luôn nuôi anh như con trai của mình.

Sau đó anh ra ngoài làm nhiệm vụ, ông cũng rời khỏi Quân khu 9.

Bây giờ hiếm khi ông lại cảm nhận được cảm giác có con gái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.