Chương 2605: Ông không biết là ai tố cáo à?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 860 chữ
- 2022-02-20 10:35:24
con được xét vô tội à?
Nhiếp Thành Thắng vội vàng đi tới trước bàn, hỏi cô.
Hai binh lính phía sau bắt lấy ông ta, ấn lên ghế8, khóa lại rồi đi tới cửa, nhường không gian cho hai cha con.
Nhưng những chứng cứ và tài liệu về ông chắc không phải là giả nhỉ?
Nhiếp Nhiên nghiêng đầu, cười hỏi ngượ6c lại.
Nhiếp Thành Thắng khựng lại, bám lấy tay ghế, kích động nói:
Vậy thì tốt quá rồi, con mau đi tìm ba của Uông Tư Minh,5 nói chuyện này với ông ấy đi! Con nói với ông ấy là ba bị hiểu lầm, bị vu cáo hãm hại, bảo ông ấy giúp đỡ.
Nhiếp Thành Thắng này thật là lợi hại!
Lúc cần thiết thì hy sinh: Ông định bảo tôi hy sinh cái gì? Là tình cảm hay là thân thế?
Nhiếp Nhiên cười lạnh.
Nhiếp Thành Thắng phủ nhận:
Sao ba lại nhầm được, ánh mắt thằng nhóc đó nhìn con, ba liếc qua là biết ngay.
Tôi không nói chuyện đó, mà là...
Nhưng đây không phải chuyện đùa, cho dù tôi chủ động, nếu anh ta sợ ba mình không dám giúp tôi thì thế nào?
Nhiếp Nhiên cố ý nói thế để xem xem rốt cuộc Nhiếp Thành Thắng còn có thể vô liêm sỉ đến mức nào, kết quả...
Nghĩ cách thế nào?
Nhiếp Nhiên không phản bác ngày làm Nhiếp Thành Thắng tưởng cô tha thứ cho mình rồi, vội vàng nói với cô:
Chuyện này còn cần ba dạy con à? Nó thích con, con dùng chút thủ đoạn với nó là nó sẽ ngoan ngoãn nghe con thôi.
Hy sinh một chút...
Ha ha ha!
Nhiếp Thành Thắng cuống lên:
Sao lại không tốt, ba thấy lúc Tết không phải nó luôn ở cùng con à? Ba nhìn ra được là nó thích con.
Nhiếp Nhiên cười khẽ:
Có phải ông nhầm không?
Bây giờ chỉ có ba Uông Tư Minh là có thể cứu ba thôi! Con mau đi đi!
Uống Tự Minh? Đáng tiếc, quan hệ của tôi và anh ta không tốt lắm.
Nhiếp Thành Thắng trấn an:
Ba biết làm như vậy rất không công bằng với con, nhưng bây giờ nhà xảy ra chuyện, nếu như ba không ra được thì con và Nhiếp Dập phải làm thế nào, chẳng lẽ để hai đứa sống nương tựa vào nhau à? Nhiếp Dập còn phải đi học, con lấy đâu ra tiền lo học phí rồi sinh hoạt phí cho nó?
Nhiếp Nhiên đè nén lửa giận sắp bùng lên trong lòng, nghiến răng lạnh lùng nói:
Tại sao tôi phải lo cho nó? Nó là con trai ông, không phải con trai tôi.
Nhiếp Nhiên chỉ muốn cười thật to.
Bảo con gái ruột của mình hy sinh.
Ông ta không hề khiến cô thất vọng.
Nhiếp Thành Thắng lừa gạt cô:
Thế thì con cố gắng thêm chút nữa, lúc cần thiết thì hy sinh một chút, nhất định phải kéo Uông Tư Minh về phía con, để nó đứng chung một chiến tuyến với con thì ba mới có thể ra ngoài.
dựa vào cái gì tôi phải giúp ông? Tôi nhớ hình như có người đã đoạn tuyệt quan hệ cha con với tôi rồi, sao bây giờ lại tự xưng là ba thế?
Nhiếp Nhiên chống cằm hỏi.
Nhiếp Thành Thắng hơi khựng lại, lúc này mới nhớ khoảng thời gian trước mình đã làm gì với cô, ông ta vội vàng trở mặt, đối giọng:
Đó là do ba nhất thời tức giận nên mới nói thế, vả lại quan hệ huyết thống đâu phải cứ nói cắt đứt là cắt đứt được, hơn nữa con vừa ra đã đến thăm ba, rõ ràng là không thể bỏ được ba, cho nên ba mới bảo con tranh thủ thời gian liên lạc với Uông Tư Minh, bảo nó nghĩ cách giúp con.
Tuy ông ta nói lấp lửng nhưng Nhiếp Nhiên lại rõ như gương, cô thầm cười lạnh trong lòng nhưng ngoài mặt cô vẫn giả vờ đơn thuần, hỏi tiếp:
Dùng chút thủ đoạn? Tôi không hiểu lắm.
Nhiếp Thành Thắng nóng nảy, nhưng vì bây giờ chỉ có Nhiếp Nhiên có thể giúp ông ta nên ông ta cố gắng kiềm chế nói:
Cái con bé này! Sao cái này cũng không hiểu thế, nó thích con, con chỉ cần chủ động một chút là được rồi.
Nhiếp Nhiên gật đầu cười:
Đúng vậy, Tiểu đoàn trưởng tìm cho t3ôi rất nhiều chứng cứ chứng minh phân tài liệu tố cáo kia là giả, đó là ảnh ghép.
Nhiếp Thành Thắng kinh ngạc:
Giả?
Đúng vậy, giả.
Nhưng nó là em trai con, con không thể nhẫn tâm nhìn em trai mình đói bụng lưu lạc đầu đường chứ? Cho nên con nhất định phải cứu ba ra ngoài, như vậy mới...
Nhiếp Thành Thắng còn chưa khuyên xong đã thấy Nhiếp Nhiên nói:
Tôi có thể, có gì mà không thế, ngay cả ba ruột mà tôi còn có thể tự tay đưa vào đây, còn có cái gì mà nhẫn tâm hay không nhẫn tâm?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.