• 6,910

Chương 2622: Không phải là cô muốn đi đánh người chứ?


Nhiếp Nhiên cười như không cười:
Chậc chậc, là sĩ quan huấn luyện lại nghe lén cấp trên nói chuyện...
An Viễn Đạo ho nhẹ mấy tiếng, 8giả vờ tức giận nói:
Tôi vì ai hả!

Được rồi, được rồi, là vì tôi, vì tôi.
Nhiếp Nhiên gật đầu nhượng bộ.

An Viễn Đạo chuy3ển chủ đề:
Thật ra tôi cảm thấy đội thủy quân lục chiến cũng là một lựa chọn tốt.

Nhiếp Nhiên, nhiều lúc đừng có bướng bình 9quả.

Nhiếp Nhiên tựa lưng vào ghế, nhìn hàng cây và ánh sáng lao nhanh qua ngoài cửa sổ, khẽ thở dài:
Đương nhiên tôi biết 6nếu như không vào được Quân khu 9, đội thủy quân lục chiến là một lựa chọn tốt, nhưng...
bây giờ tôi nhất định phái vào Quân 5khu 9.

Tại sao?
An Viễn Đạo không hiểu tại sao cô lại cố chấp với Quân khu 9 như vậy.
Nói thật, đội thủy quân lục chiến không hề kém hơn Quân khu 9, hằng năm Quân khu 9 thu nhận binh lính từ đội thủy quân lục chiến cũng không phải ít, cô đến đội thủy quân lục chiến tạm một năm, rồi vào Quân khu 9 cũng được.
Bây giờ cô đến thẳng Quân khu 9,ngộ nhỡ không thích ứng được thì sẽ rất vất vả.
Nhưng cô lại bướng bỉnh, nói thế nào cũng không nghe.
Rốt cuộc vì lý do gì mà cô nhất định phải vào Quân khu 9? Đột nhiên trong đầu anh ta lóe lên một suy nghĩ, lập tức đạp mạnh chân phanh.
Kít!

Tiếng phanh chói tai vang lên trên đường núi trống trải.

Nhiếp Nhiên lao thẳng vào kính chắn gió, may mà có dây an toàn kịp thời lôi cô lại, nhưng cũng khiến cô đập mạnh người vào ghế.


Này! Thầy làm gì thế? Cổ ý đúng không!
Nhiếp Nhiên xoa vai mình, tức giận nói.

Nhưng An Viễn Đạo giống như không nghe thấy, anh ta dừng xe giữa đường:
Chẳng lẽ cô muốn vào Quân khu 9 đánh Lý Kiêu? Tôi nói cho cô biết, Quân khu 9 không phải là nơi cho cô tùy tiện chơi đùa đâu, ở đó có kỷ luật và quy củ như thép, cô đừng tưởng sĩ quan huấn luyện ở đó sẽ nhân từ như tôi.
Cô giãn chân mày ra, ngồi thẳng lên:
Thầy nhân từ? Thầy nhân từ bao giờ, trước kia thầy bắt tôi đứng chín ngày mà còn gọi là nhân từ à?
Nghe thấy cô nhắc chuyện cũ, An Viễn Đạo cũng tức giận:
Hồi đó nếu không phải cô nói hỗn láo thì tôi sẽ phạt cô đứng à?
Hơn nữa cuối cùng người xui xẻo lần đó vẫn là anh ta! Không tạo được uy nghiêm của sĩ quan huấn luyện, còn bị thua thiệt.

Nhiếp Nhiên liếc anh ta:
Lời hỗn láo đó là thầy ép tôi nói, thầy dám nói lúc ấy không phải thầy cố ý giày vò tôi không?
An Viễn Đạo nghiêm nghị nói:
Tôi nói này, cô làm lính lâu như vậy sao vẫn không hiểu quy củ trong quân đội thế?! Trong quân đội, cho dù sĩ quan huấn luyện cố ý giày vò cô, cô cũng phải làm! Hiểu chưa? Nếu không sao gọi là phục tùng vô điều kiện!

Cho dù biết rõ sĩ quan huấn luyện đang giở trò với mình?
Nhiếp Nhiên cau mày hỏi.


Dĩ nhiên!
Nhiếp Nhiên vẫn không hiểu:
Tại sao phải như thế chứ, biết rõ sĩ quan huấn luyện đang giở trò nhưng không phản kháng, còn phải phục tùng? Không phải là rất ngu à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.