• 6,903

Chương 2662: Chị gái tức giận rồi!


Cô Ngô thấy vậy cũng thấy lạ.

Sao người chị này lại có thái độ với em trai như thế? Rõ ràng nó mới là người bị hại mà? Không an 8ủi thì thôi, còn nói là đồ vô dụng, liệu có...
đứa con hoang không ai cần.
Con hoang.
không hay lắm không? Sau một lúc giăng co, Nhiếp Nhiên nhượng bộ trước.
3
Rốt cuộc em muốn thế nào?
Nhưng Nhiếp Dập vẫn bướng bỉnh, rõ ràng uất ức lắm rồi mà vẫn cứng miệng nói:
Tôi không muốn thể nào cả, t9ôi rất ổn.
Nếu không nghĩ đến việc lúc thăm tù thằng nhóc này bảo vệ mình, Nhiếp Nhiên đã bỏ đi rồi, đâu còn để nó giận dỗi thế này. <6br>

Em định cứ như vậy đến tận lúc tốt nghiệp đúng không?
Nhiếp Dập hít mũi, quay đầu đi, bĩu môi nói:
Tôi không muốn gây phiền p5hức cho chị.
Nhiếp Nhiên biết rõ lúc này Nhiếp Dập muốn có một câu trả lời, một câu trả lời quyết định tương lai nó đi một mình hay là có cô bầu bạn.
Nhiếp Nhiên nhìn khuôn mặt mới có mấy tháng ngắn ngủi đã gầy rộc đi của nó, đáy mắt không còn vẻ hồ đồ như trước kia nữa mà mang theo đau khổ và cô đơn không sao tan biển được.
Tiểu đoàn trưởng nói chị phải sát hạch, không thể phân tâm.
Nhiếp Nhiên bỗng thấy quen thuộc lạ lùng, ha ha! Đây không phải là vở kịch mấy ngày trước cô và Lý Tông Dũng cùng diễn sao? Thằng nhóc này thể mà lại học thói xấu rồi!
Nhóc giả bộ lấy lui làm tiến đúng không?
Cô cười lạnh.
Nhiếp Dập phản bác:
Không! Nếu chị không tin có thể đi hỏi Tiểu đoàn trưởng!

Nhiếp Nhiên tạm thời tin tưởng.
Sau đó, hai chị em lại im lặng.
Cô nhớ lại lúc thăm tù, rõ ràng nó đã biết tất cả nhưng vẫn giúp mình.
Đến khi trở lại nhà khách trốn trong phòng một mình mới khóc nức nở, giống như là cả thế giới đều không cần nó nữa.
Trên thực tế, đúng là cả thế giới đều không cần nó thật.
Bây giờ nó bị bạn học gọi là...
Không biết tại sao hai chữ này lại khiến Nhiếp Nhiên càng siết chặt tay đang cầm túi hành lý hơn, sau đó ném thẳng vào đám con trai kia.

Động tác của cô cực nhanh, không để ai kịp phản ứng, cái túi đập thẳng vào đám nhóc kia làm bọn chúng sợ run lên.


Này! Tôi là chị nó, lần sau còn để cho tôi nghe thấy mấy đứa nói nó là đứa con hoang không ai cần thì cứ cẩn thận cho tôi.
Dù sao đám nhóc kia cũng vẫn là trẻ con, chúng vội gật đầu như gà con mổ thóc:
Vâng vâng vâng...
Nhiếp Dập đứng đực ra mấy giây mới ngây ngốc hỏi:
Chị, chị nói thật chứ?

Nếu như em lại bị bọn họ đánh, thi nộp giấy trắng thì sẽ là giả.
Đã nói ra rồi, dĩ nhiên Nhiếp Nhiên sẽ không nuốt lời.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.