Chương 2752: Nhìn người ta thân mật
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 776 chữ
- 2022-02-26 03:03:49
Trong đám tân binh này không có ai làm cầu nối như Hà Giai Ngọc nên cô vẫn luôn không gần gũi với đội ngũ.
May mà mọi người đều đang8 liều mạng chạy nước rút huấn luyện nên cũng không có ai chú ý đến cô.
Càng về sau độ khó càng lớn, cũng nhiều người bị loại ra hơn3.
Đám tân binh đều sợ mình sẽ trở thành người tiếp theo nên ra sức huấn luyện.
Lý Tông Dũng hy vọng rất nhiều vào các tân b9inh này nên vào giai đoạn cuối cùng, ông tìm Lý Vọng hỏi kỹ:
Gần đây huấn luyện tốt chứ?
Lý Vọng nghiêm túc trả lời:
Báo cáo, gần đây hu6ấn luyện bình thường, không có bất cứ vấn đề gì.
Bây giờ còn bao nhiêu người?
Còn tổng cộng mười hai người.
Lý Tông Dũng trầm tư gật đ5ầu.
Tình hình tốt hơn so với dự tính ban đầu của bọn họ rất nhiều.
Hôm đó cũng vừa khéo, không biết có phải vì lúc huấn luyện ban ngày cô được Lý Vọng
yêu mến
quá nhiều lần không mà nằm trong bụi có một lúc đã mơ màng ngủ mất.
Không biết đã qua bao lâu, cô nghe thấy tiếng một đôi nam nữ vang lên cách đó không xa.
Mau lên, lâu lắm không ở cạnh em rồi, cho anh ôm một lúc đi.
Đừng, chỗ này là sân huấn luyện, ngộ nhỡ bị ai phát hiện thì làm thế nào...
Làm gì có ai, ngày nào đám người kia cũng bị sĩ quan huấn luyện giày vò đến nỗi chỉ muốn ngủ luôn không cần tỉnh dậy, muốn thể này ai còn đến đây nữa?
Ôi, thế nhỡ là sĩ quan huấn luyện đến thì sao, đến lúc đó chúng ta sẽ xong đời.
Thể hay là...
Vì vậy, cô tìm một chỗ yên tĩnh trong sân huấn luyện, hằng ngày khi huấn luyện xong mà không muốn về phòng thì sẽ ở đó nghỉ ngơi.
Đang là đầu thu, nhiệt độ thích hợp, bãi cỏ lại rất khô sạch, thực sự rất thoải mái.
Nhưng khoảng thời gian nhàn nhã này không kéo dài được lâu đã có một vị khách không mời mà đến xuất hiện ở đây.
Được Lý Tông Dũng chỉ đích danh, Lý Vọng càng
yêu mến
Nhiếp Nhiên hơn.
Chỉ có mấy ngày ngắn ngủi, Nhiếp Nhiên đã cảm nhận được sự yêu mến
đến từ người đồng đội tương lai này rồi.
Cô không hiểu tại sao tự dưng Lý Vọng lại nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của mình như vậy, cảm giác này giống như bị một tên biến thái theo dõi.
Nếu như anh ta không phải là sĩ quan huấn luyện, Nhiếp Nhiên cảm thấy rất có thể mình đã cho anh ta một trận.
Nhưng rất đáng tiếc là không được.
Không thể ra tay, Nhiếp Nhiên quyết định tránh xa anh ta hơn.
Ừ, vậy thì tốt, cậu canh chừng kỳ cô ấy cho tôi, đừng để cô ấy làm ra chuyện gì vi phạm quy định trong Quân khu 9.
Lý Vọng liên tục bảo đảm:
Vâng!
Còn nữa, kỳ huấn luyện tân binh sắp kết thúc rồi, cậu là sĩ quan huấn luyện chính, không được xem nhẹ, càng vào lúc thế này, cảm xúc của các binh lính càng nóng nảy, các cậu cũng phải chú ý.
Vâng!
Hỏi xong, Lý Tông Dũng vừa định cho anh ta đi thì lại nhớ ra cái gì đó, vội gọi anh ta lại:
Nhiếp Nhiên không gây chuyện gì nữa chứ?
Lý Vọng hơi ngẩn ra:
Không ạ.
Nghe thấy thế, Lý Tông Dũng mới thả lỏng một chút.
Cô là người khiến ông lo lắng nhất.
Mặc dù biết cô không có tin tức của thằng nhóc kia thì sẽ không gây nên sóng gió gì, nhưng khó đảm bảo cô sẽ yên phận trong đơn vị.
chúng ta qua bụi cây nhỏ bên kia đi, chỗ đó yên lặng, chắc chắn không có ai phát hiện.
Vừa dứt lời, tiếng sột soạt đã vang lên, sau đó là tiếng răng môi quấn quýt.
Nhiếp Nhiên bị làm ồn, cô tỉnh mộng thì nghe ra âm thanh kia, muốn rời đi đã không kịp nữa, chỉ có thể tiếp tục nằm ở đó nghe tiếng hôn nhau của bọn họ.
Cô không ngờ ở nơi gian khổ này mà vẫn có người nhàn hạ yêu đương.
May mà đôi trai gái kia cũng coi như biết kiềm chế, sau khi hôn nhau chỉ ngồi nói lời âu yếm rồi rời đi, không làm chuyện gì quá đáng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.