Chương 2781: Tôi không cần phải có thế lực gì cả
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 538 chữ
- 2022-02-26 03:03:49
Nói xong anh ta còn vỗ vào miệng Lý Vọng hai cái như thật làm người xung quanh bật cười.
Lý Vọng tức giận cậy tay anh 8ta ra:
Cậu làm gì thế?
các người cùng một giuộc!
Đúng vậy, một giuộc thì sao? Anh có thể làm gì tôi?
Nhiếp Nhiên hỏi xong, liếc phía Cố Vinh An rời đi, khẽ cong khóe miệng lên.
Cô biết Cổ Vinh An đi tìm Tiểu đoàn trưởng.
Nhưng Cổ Vinh An lại hỏi:
Cậu không muốn cô ấy giết Tô Bách, sau đó gánh tội giết người lên tòa án chứ?
Tại Lý Vọng ong lên, buông tay Cố Vinh An ra.
Tô Bách thấy thể cuống lên:
Các...
Thật ra ngay từ đầu cô đã không định bỏ qua cho Tô Bách.
Nếu như chỉ để anh ta bị trừ mười điểm trở về đơn vị cũ thì quá hời cho anh ta, loại người này cho dù ở đơn vị bình thường hay là đơn vị quan trọng cũng đều gây hại.
Cổ Vinh An kéo anh ta ra xa, nhỏ giọng trả lời:
Tô Bách động đến giới hạn cuối cùng của Nhi3ếp Nhiên rồi, không phải cậu đi lên nói mấy câu là giải quyết được đầu.
Tôi đi tìm Tiểu đoàn trưởng tới, chỉ có Tiểu 9đoàn trưởng mới ngăn được cô ấy thôi, cậu đừng có dâng mình lên họng súng.
Nhưng mà...
Lý Vọng không muốn làm lớn chuyện, lần trước Nhiếp Nhiên gây họa bị Tiểu đoàn trưởng giam lại, lần này chỉ sợ sẽ chọc giận Tiểu đoàn trưởng tiếp.
Cô...
cô đừng có ngang ngược! Chỉ vì cô có chỗ dựa nên bọn họ mới nghe cô thôi!
Chỗ dựa?
Nhiếp Nhiên như nghe thấy chuyện gì buồn cười lắm, phì cười, ánh mắt lạnh lùng khiển Tô Bách cảm thấy mình như bị đóng băng:
Tôi chẳng cần phải có chỗ dựa gì hết.
Dựa vào mình mới có thể trở nên mạnh mẽ nhất, mới có thể vĩnh viễn bất bại.
các người...
các người...
Cô muốn anh ta từ nay cởi bỏ quân trang, bị trục xuất khỏi đây.
Nhưng cô chỉ là một binh lính, không có quyền hạn đó.
Vì vậy cô cố ý dụ anh ta cắn câu, để tìm một lý do thích đáng.
Đến lúc đó cho dù Tiểu đoàn trưởng hỏi, ai ở đây cũng có thể chứng minh Tô Bách muốn đánh lén cô, thậm chí muốn giết cô, mà cô chỉ đang tự vệ.
Lý Vọng giữ lấy tay Cố Vinh An:
Tiểu đoà6n trưởng mà biết sẽ lớn chuyện.
Không tìm Tiểu đoàn trưởng, Tô Bách chết chắc đấy.
Cổ Vinh An liếc Nhiếp Nhiên:
Vừa rồi c5ậu ta muốn giết Nhiếp Nhiên! Cậu cảm thấy Nhiếp Nhiên sẽ bỏ qua cho cậu ta à?
Cho dù người bình thường như bọn họ cũng không thể chịu nổi hành động vừa nãy của Tô Bách chứ đừng nói là Nhiếp Nhiên.
Chỉ sợ lần này Tô Bách gặp đại họa rồi.
Trên con đường đi tới đây cô được người khác tán thưởng, đó đều là dùng máu và mồ hôi đổi lấy chứ không hề dựa vào bất cứ ai.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.