Chương 2785: Cô cảm thấy tôi nên làm như thế nào?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 600 chữ
- 2022-02-26 03:03:49
Nhưng đây không phải cái cớ cho cô ra tay.
Cô nên giao những chuyện này cho sĩ quan huấn luyện giải quyết chứ không phải là dạy dỗ đối 8phương thay sĩ quan huấn luyện.
Như vậy sẽ khiến cô rơi vào tình huống bị động và bất lợi.
Một lúc sau Lý Tông Dũng dần dần bì3nh tĩnh lại, ông hỏi:
Bây giờ điểm của hai người bọn họ là bao nhiêu?
Lý Vọng đứng thẳng lên:
Báo cáo Tiểu đoàn trưởng, một người sáu mươi 9chín, một người bảy mươi.
Lý Tông Dũng hừ lạnh:
Một người sáu mươi chín, một người bảy mươi, điểm số như vậy còn dám đánh nhau à? Có thấy mấ6t mặt không hả? Mặt mũi Quân khu 9 sắp bị hai người làm mất hết rồi!
Im lặng một lát, ông lại hỏi:
Ai sáu mươi chín điểm?
.
Thật ra 5không cần hỏi, Lý Tông Dũng cũng biết chắc chắn không phải Nhiếp Nhiên.
Cho dù có tức giận thế nào thì cô vẫn có đầu óc, tuyệt đối sẽ không vì đối phương mà kéo mình vào.
tôi...
Tô Bách chưa kịp nghĩ ra cớ gì đã nghe thấy Lý Tông Dũng nói:
Tôi sẽ gửi hồ sơ của cậu về đơn vị cũ, chuyện cậu lén đánh nhau, nhân phẩm đạo đức tệ hại tôi cũng nghiêm túc xử lý, tuyệt đối không nhân nhượng!
Tiểu đoàn trưởng, không phải vậy, ngài nghe tôi giải thích đã...
tôi...
Tô Bách muốn nói mấy lần nhưng Lý Tông Dũng vẫn lạnh lùng ra lệnh:
Lý Vọng, đưa cậu ta ra ngoài cho tôi, giám sát cậu ta thu dọn đồ đạc, đưa lên máy bay ngay trong đêm.
Lý Vọng hô:
Rõ!
Kết quả đã rõ, mọi sự tức giận, không cam lòng của Tô Bách đều tan biến hết.
Quả nhiên ông nghe thấy Lý Vọng nói:
Tô Bách.
Lý Tông Dũng không do dự ra lệnh:
Thu dọn đồ đạc lập tức rời khỏi Quân khu 9.
Tô Bách kinh ngạc:
Tiểu đoàn trưởng...
.
Lý Tông Dũng quả quyết nói:
Chính cậu nói mình sẽ tự gánh vác hậu quả.
Không phải thế, tôi...
khi đó tôi...
Tiểu đoàn trưởng, ngài...
cho tôi thêm một cơ hội đi, Tiểu đoàn trưởng...
Anh ta cầu khẩn, van xin, nhưng cuối cùng vẫn bị Lý Vọng kéo ra ngoài:
Mau lên!
Lúc sắp rời khỏi phòng làm việc, Tô Bách kéo lấy khung cửa hô lên:
Tiểu đoàn trưởng, ngài làm vậy là không công bằng, tại sao chỉ có tôi bị đuổi ra ngoài, thế Nhiếp Nhiên thì sao! Nhiếp Nhiên cũng đánh nhau giống tôi! Ngài không thể chỉ xử phạt mình tôi mà không phạt cô ta được!
Lý Tông Dũng ngẩng phắt đầu lên, tức giận gằn từng chữ:
Cậu đang chất vấn tôi à?
Ánh mắt đáng sợ kia khiến Tô Bách run lên:
Không...
không phải thể, tôi...
Cậu công khai khiêu khích chiến hữu ở đơn vị, hủy hoại danh dự của người khác, thành tích không đạt tiêu chuẩn, dù là chuyện nào cũng đủ để cậu rời khỏi nơi này chứ đừng nói là phạm phải cả ba!
Lý Tông Dũng lạnh mặt ra lệnh:
Dẫn ra ngoài!
Lần này Tô Bách không còn cơ hội nào ở lại nữa, Lý Vọng túm cổ áo anh ta kéo đi không chút do dự.
Trong phòng làm việc chỉ còn một mình Nhiếp Nhiên.
Tuy bầu không khí yên tĩnh làm người ta căng thẳng nhưng cô vẫn thản nhiên như không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.