• 6,903

Chương 2839: Tôi sẽ phóng hỏa thật



Tôi tin cô không chỉ dựa vào mỗi điểm đó mà nhận định đám người kia là giả đúng không?
Uông Tư Minh mỉm cười đi tới chỗ cô.


Ừ, tô8i còn phát hiện một gã đàn ông lúc băng bó vết thương xong lại đi nói chuyện với một người khác, chuyện này quá kỳ lạ.

Ai mà có tâm3 trạng tán gẫu sau khi thoát chết chứ, bình thường không phải đều căng thẳng lo lắng chờ đợi tin tức của người thân à? Vì thế tôi để ý, phá9t hiện không phải hắn đang nói chuyện với người bên cạnh mà đang lẩm bẩm một mình, vẻ mặt cực kỳ cảnh giác, cho nên tôi to gan đoán là hắn 6tới để lấy trộm tin tức, gửi qua đó cho đám người trong thôn kịp thời chuẩn bị và ứng phó, thất bại sau đó của mọi người cũng đã chứng thực5 suy đoán của tôi.
Lý Vọng bừng tỉnh:
Cho nên vừa nãy cô nói tôi sẽ thua là đang âm thầm nhắc nhở tôi à?



Đúng vậy, ai ngờ thấy đầu gỗ không hiểu.
Nhiếp Nhiên nhún vai.

Lý Vọng cạn lời:
Mẹ kiếp! Cô nói khó hiểu thế, ai mà hiểu được!

Sao lại không hiểu, trước đây anh ấy...
Nhiếp Nhiên nói một nửa, lập tức dừng lại.

Lý Vọng nhướng mày, cười xấu xa:
Anh ấy?
Nhiếp Nhiên lạnh lùng lườm anh ta, mắng:
Phí lời làm gì, mau nói chuyện chính đi, trời sắp sáng rồi, phải nhanh chóng giải quyết.
Lý Vọng lần đầu tiên bị binh lính của mình mắng, bất đắc dĩ hỏi:
Vậy rốt cuộc cô có kế hoạch gì?

Vẫn là phóng hỏa.

Người ta đã chạy rồi, cô đừng nói linh tinh nữa.
Lý Vọng tưởng Nhiếp Nhiên lại nói đùa.


Tôi không nói linh tinh, tôi định phóng hỏa thật.
Vẻ mặt Nhiếp Nhiên rất nghiêm túc, không giống như đang đùa với anh ta:
Nhưng không đáng sợ như tôi vừa nói, chỉ đốt một vòng bên ngoài thôi, về cơ bản yêu cầu của tôi là lửa nhỏ, khói lớn.



Cô muốn dùng khói và lửa ép bọn chúng ra ngoài
Uông Tư Minh lập tức theo kịp.

Nhiếp Nhiên gật đầu:
Gần như thế, hai tên kia nhất định sẽ báo cáo cho đối phương, lúc bọn chúng bán tín bán nghi mà chúng ta đốt lửa, tôi tin bọn chúng sẽ chạy ra.

Cho dù không ra cũng có thể dùng khói để yểm trợ, tiến hành tập kích.

Cô chắc chắn những kẻ đó sẽ mắc lừa chứ? Chúng ta bị bọn chúng gài bẫy hai lần rồi.
Vì có vết xe đổ nên Lý Vọng rất nhạy cảm với chuyện tập kích.


Nếu như không mắc lừa thì phóng hỏa thật.
Lý Vọng khẽ mắng:
Cô lại nói linh tinh rồi, không để ý đến thời gian trường hợp gì cả.
Nhưng lần này Nhiếp Nhiên không còn vẻ đùa giỡn nữa mà vô cùng nghiêm túc trả lời:
Không, nếu như bọn chúng không tin, tôi sẽ đốt trụi nơi này.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.