Chương 2851: Đưa anh về
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 584 chữ
- 2022-02-26 03:14:52
Lý Tông Dũng lạnh mặt hừ một tiếng:
Ai dọa cô, cô giết cả người rồi, chẳng lẽ tôi không nên áp giải cô đi à?
Nhiếp Nhiên dựa lưng8 vào ghế, tìm một tư thế ngồi thoải mái hơn, mỉm cười nói:
Giết người? Đừng đùa nữa, người khác không biết nhưng tôi rất rõ ràng,3 súng của tôi lắp đạn giấy, căn bản không thể bắn chết người, cùng lắm là bị thương thôi.
Sở dĩ cô hỏi Lý Vọng người kia chết hay9 chưa chính là vì muốn biết chuyện này có nội tình không.
Lúc nghe thấy tên kia chết rồi, cô đã biết tám phần là có vấn đề6.
Bởi vì cô rất rõ mình là người duy nhất không đổi súng.
Khi đó cô đưa hết súng cướp được cho những người bên cạn5h, lúc tập hợp cô còn bị Lý Vọng cưỡng chế dừng tác chiến, cho nên khẩu súng kia vẫn luôn ở trên hông cô, cô không thể nào bắn chết người được.
Nhưng bọn họ lại nói là chết rồi, vậy chỉ có một khả năng là có ẩn tình.
Quả nhiên, vừa mới ra khỏi đơn vị không bao lâu đã có một chiếc xe đi theo.
Nếu không phải cố ý, sao cô lại bị đối phương nhét vào trong xe dễ dàng thể được?
Cho nên Tiểu đoàn trưởng không cần dọa tôi.
Lý Tông Dũng trừng cô:
Ai nói với cô là đạn giấy không thể bắn chết người?
Tôi rất tự tin với kỹ thuật bắn của mình, Tiểu đoàn trưởng.
Thấy Nhiếp Nhiên không hề bị dọa, vẻ mặt cứng nhắc của Lý Tổng Dũng cuối cùng cũng dãn ra, ông phẫn nộ mắng cô:
Con nhóc này, chỉ giỏi gây chuyện cho tôi.
Nhiếp Nhiên nghiêng đầu nhìn ông, cười híp mắt hỏi:
Nói đi, lần này ngài điều tôi ra ngoài làm gì?
Lý Tông Dũng nhìn tài xế qua gương chiếu hậu, anh ta vội vàng lái xe đến một nơi vắng rồi xuống xe.
Lý Tống Dũng thở dài, nói:
Lần này thằng nhóc kia quá nóng lòng, muốn nhanh chóng kết thúc rồi trở lại nên không thèm thương lượng với tôi đã tự ý làm việc, vốn tự tin nghĩ rằng không sao, ai ngờ bị người ở biên giới phát hiện, xảy ra chuyện này.
Cho nên tôi muốn nhân cơ hội lần này đưa cô đến bên cạnh nó, một là giúp tôi nhắc nhở nó, hai là tôi muốn cô đưa nó về.
Nhiếp Nhiên cau mày:
Đưa về? Anh ấy chỉ sai sót một lần, không đến nỗi bị đưa về chứ?
Lý Tống Dũng bật cười:
Cô đang nghĩ cái gì thế, tôi nói đưa về là hoàn thành nhiệm vụ cùng trở về.
Bây giờ nó đã đánh vào nội bộ kẻ địch rồi, còn thiếu một bước cuối cùng thôi, chỉ cần bước này ổn định thì coi như hoàn thành nhiệm vụ này.
Thật sao?
Nhiếp Nhiên kinh ngạc nhìn ông, ánh mắt hiện lên nét vui vẻ.
Con nhóc này, tôi còn lừa cô được à?
Lý Tông Dũng mắng cô một câu rồi cảm khái:
Đi đi, đi đưa nó về giúp tôi, mười năm rồi, nên về nhà thôi.
Nhiếp Nhiên nghe được mệnh lệnh này, vẻ mặt trở nên vui mừng, trả lời nghiêm túc:
Rõ! Tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ của ngài!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.