Chương 2858: Lừa bọn chúng
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 748 chữ
- 2022-02-26 03:14:52
Cô từng ở quân đội, cho dù là đội cảnh sát hay quân đội đều có yêu cầu cực cao về ăn mặc.
Nhưng lúc nãy cô lại thấy tên này khôn8g thắt dây lưng cẩn thận, có một đoạn bị thừa ra ngoài, hơn nữa thái độ cũng vô cùng kém, thậm chí còn dùng tay gõ cửa xe giục.
Những biểu hiện không đạt tiêu chuẩn này chứng tỏ đối phương là giả mạo chứ không phải cảnh sát thật.
Anh đang đùa với tôi à? Hàng bị các anh nhìn thấy rồi, bây giờ anh nói với tôi là đến tiếp ứng một cô gái mang hàng, hơn nữa ông chủ Dư là ai, tôi không quen ông chủ Dư nào cả.
Tên kia cuống lên:
Không thể nào, là ông chủ Dự phái chúng tôi tới, nói là sáng nay cô sẽ đến nơi này chờ chúng tôi.
Tôi nói tôi không quen ông chủ Dựnào cả.
Có vẻ Nhiếp Nhiên không muốn dây dưa với bọn chúng nữa, cô thu lại nụ cười, dí dao lên cổ hắn, hơi dùng sức, vết thương vừa mới khô lại rách ra, chảy máu.
Tên kia cảm nhận được ngay cái chết đang ập đến.
Xem ra mục tiêu phía sau vẫn cảnh giác vì sự xuất hiện bất ngờ của cô nên mới cho hai tên này qua đây diễn vở kịch này.
Nhiếp Nhiên thừa hiểu nhưng vẫn không buông con dao trên tay ra, cô lạnh lùng nhìn gã đàn ông trước người, giễu cợt cười hỏi:
Tạo bất ngờ chào đón tôi? Thế thì ông chủ của các anh đúng là rất khiến tôi bất ngờ đấy.
bởi vì Nhị thiếu và ông chủ Dự uống rượu cả đêm nên say rồi, bây giờ đang ngủ.
Hắn vội vàng giải thích, rất sợ một giây tiếp theo cô ra tay, thể là dứt khoát thể hiện lòng trung thành:
Nếu cô không tin, tôi có thể gọi điện thoại cho ông chủ Dự.
Nhiếp Nhiên suy nghĩ rồi thả lỏng dao ra.
Kim loại lạnh như băng khiến hắn rùng mình.
Tại sao tôi phải tin tưởng anh?
Cô nghiêng đầu, cong môi lên.
Cô do dự mấy giây, cuối 9cùng vẫn quyết định kiểm tra bọn chúng.
Cùng lắm nếu mà xảy ra kết quả xấu nhất thì cô sẽ chạy.
Hắn gân cổ gào lên:
Đợi đã! Là Nhị thiếu, là Nhị thiếu bảo ông chủ Dư của chúng tôi phải người tới tiếp ứng cô, là Nhị thiếu!
Nhiếp Nhiên nghe thấy hai chữ Nhị thiếu, gần như đã có thể chắc chắn thân phận của đám người này.
Nhưng mà...
Nhị thiếu?
Cô làm ra vẻ hoang mang.
Tên kia muốn dùng sức gật đầu chứng tỏ mình nói thật, nhưng lại sợ con dao kia sẽ cắt đứt cổ họng mình nên chỉ có thể gật nhẹ:
Đúng, Nhị thiếu! Là Nhị thiếu!
Nhiếp Nhiên lại hỏi:
Vậy tại sao Nhị thiếu không tự tới đón tôi?
Bởi vì...
Nhiếp Nhiên khinh thường, châm chọc nói:
Tiếp ứng? C5ác anh mặc cảnh phục tới tiếp ứng tôi à?
Không phải thế, là...
là...
Nhiếp Nhiên chỉ cần nghe một chữ là biết ban đầu tên kia định nói cái gì.
Kiểm tra?
Tên kia bị con dao sắc dọa cho tái mặt, cười còn khó coi hơn khóc, nói chuyện lắp bắp:
Đúng, đúng vậy...
ông chủ Dư của chúng tôi nói cô là khách quý, nhất định phải tiếp đãi tốt.
Nhiếp Nhiên trầm ngâm, thả lỏng tay rồi đổi lưỡi dao thành mặt dao dán vào cổ hắn.
Tên kia vội vàng nói:
Chúng...
chúng tôi nghe lệnh của ông chủ Dự đến tiếp ứng một cô gái mang hàng, thật đấy, tôi không lừa cô đâu!
May mà cô đã thắng cược6.
Vào thời khắc mấu chốt, vì mạng sống nên bọn chúng vẫn khai ra.
là vì ông chủ Du nói muốn chúng tôi kiểm...
Tên kia nói được một nửa đột nhiên dừng lại, sửa lời:
Ông chủ Dư nói bởi vì có người mới gia nhập nên định tạo bất ngờ để chào...
chào đón cô...
Gã kia thấy cô ngầm đồng ý, vội vàng móc điện thoại ra khỏi túi, bấm gọi đi.
Mấy giây sau, điện thoại kết nối, hắn nói với người đầu kia:
Ông chủ! Bọn em tìm được cô gái kia, cũng xác định rồi, nhưng vấn đề là bây giờ cô ấy không tin bọn em, còn...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.