Chương 2861: Sự ấm áp ngắn ngủi
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 506 chữ
- 2022-02-26 03:14:52
Nhất là lần này Nhiếp Nhiên tới càng làm hắn cảnh giác hơn.
Cô tiến lên chủ động ôm anh:
Xem ra nhiệm vụ này vô cùng khó hoàn thành, th8ế nhiệm vụ của em thì làm thế nào?
Chú ấy giao nhiệm vụ khó cho em à?
Hoắc Hoành rất kinh ngạc:
Có nhiệm vụ khác, sao em không nói với anh?3
Nhiếp Nhiên ngẩng đầu lên nói:
Nhiệm vụ ngài ấy giao cho em là đưa anh về nhà.
Trong tiếng nước chảy, giọng cô rất nhẹ, nhưng Hoắc Hoành ng9he không sót một chữ nào.
Về nhà.
Anh giơ tay ra ôm chặt cô vào lòng, một lúc sau mới hứa với cô:
Được, chúng ta sẽ cùng nhau trở về, hãy tin anh.
Hai người cứ đứng ôm nhau như vậy, chỉ là một cái ôm đơn giản nhưng lại như ôm cả thế giới.
Một lúc sau, Nhiếp Nhiên nói:
Anh tắm trước đi, em đi nghỉ một lát.
Hoắc Hoành thấy vẻ mặt cô mệt mỏi vì cả đêm không ngủ, lại trong mình suốt một ngày, vội gật đầu:
Được, em đi nghỉ ngơi một lúc đi.
Nhiếp Nhiên đi ra ngoài, đóng cửa phòng tắm lại cho anh rồi cởi áo khoác, nằm lên giường anh ngủ.
Lúc cô ngủ là hoàng hôn, khi tỉnh lại ngoài cửa sổ mới tối đen, dưới tầng còn mơ hổ truyền đến tiếng người, dễ thấy là vẫn chưa tối muộn.
Ngủ ngon không?
Một bóng người đứng lên khỏi ghế, bật đèn tường lên.
Cũng được.
Hai chữ quen thuộc mà lâu không nghe thấy này khiến trái tim anh run lên.
Trong vô số6 ngày đêm, anh luôn mong kết thúc nhiệm vụ ở đây để trở về, mà bây giờ anh sắp có thể nghênh đón ngày đó rồi.
Còn là cô gái anh yêu nhấ5t nói với anh là muốn đưa anh về nhà khiến anh cực kỳ kích động.
Bây giờ là mấy giờ rồi?
Hơn sáu giờ tối, em đói chưa?
Hoắc Hoành nói rồi bê đĩa đồ ăn qua, bên trên còn úp một cái bát nhỏ để giữ ẩm:
Đồ này anh canh bọn họ làm, em ăn đi.
Nhiếp Nhiên thấy anh bỏ bát ra, bên trong là cháo đậu đỏ vẫn bốc hơi nóng, gạo nấu mềm thơm phức, phía trên rắc táo đỏ đã bỏ hạt cùng với một ít hạch đào vụn, dễ thấy tốn rất nhiều công sức mới làm ra được.
Anh canh chừng? Anh rảnh thật đấy.
Cô cười nói đùa.
Hoắc Hoành múc một thìa thổi rồi đưa đến miệng cô:
Em chưa ăn gì một ngày một đêm rồi, nếu anh không canh chừng, nhất định em sẽ không ăn, thể thì đói chết mất.
Lúc này anh đã tắm, thay quần áo sạch, trên người không còn mùi rượu như ở trong phòng tắm nữa mà là mùi hương mát mẻ sau khi tắm.
Mau ăn đi.
Hoắc Hoành giục.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.