Chương 2958: Không thể trở về như vậy
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 519 chữ
- 2022-02-26 04:07:05
Hoắc Hoành vốn định cởi áo đưa cho cô, nhưng thấy áo mình cũng ướt nên đành thôi.
Em sao rồi, không bị thương chứ?
Anh tiến lên kiểm tra cô 8cẩn thận, tay anh ấm áp, vừa chạm vào cánh tay cô đã khiến cô khẽ run lên.
Mấy ngày nay cả đêm không ngủ không nghỉ chạy về, tuy không bị bắn3 trúng nhưng cô cũng mệt lắm rồi, lại còn dầm mưa cả đêm, cô biết nhiệt độ cơ thể mình khác thường, nhưng sợ Hoắc Hoành phát hiện ra nên lui về phía 9sau mấy bước:
Đâu có dễ làm em bị thương được, em hiểu cách bắn của Quân khu 9 lắm.
Không phải, anh nói Mạc Thừa.
Nhiếp Nhiên dừng bước lại:
Mạc6 Thừa?
Đến bây giờ mà anh vẫn nghĩ chuyện này, cô nhớ vừa rồi Hoắc Hoành bắn Mạc Thừa mấy phát vì mình, trái tim cũng mềm ra:
Cũng không, e5m không bị thương.
Hoắc Hoành nghe thế mới thả lỏng:
Thể em và hắn nói cái gì vậy?
Nụ cười trên môi cô hơi cứng lại, quả nhiên vẫn bị anh phát hiện.
Lúc ấy trời tối đen, tình hình rối loạn, đáng lẽ ra không ai phát hiện mới đúng, nhưng không ngờ Hoắc Hoành vẫn tinh mắt thấy bọn họ trao đổi với nhau.
Hắn nói...
nếu em không bỏ súng xuống, sẽ bắn chết em tại chỗ, may mà anh kịp thời nổ súng.
Nhiếp Nhiên suy nghĩ một lát, vẫn không nói chuyện của Mạc Thừa ra, cô cứ cảm thấy hắn mang đến cho mình cảm giác quá kỳ quái.
Không phải kiểu chán ghét như Dư Xuyên, nhưng chắc chắn cũng không phải thích, chỉ là...
cảm giác không nói ra được.
Nhưng anh cảm thấy hắn không muốn giết em.
Hoắc Hoành nhìn cô, khẽ cau mày lại.
Nhiếp Nhiên biết giác quan thứ sáu của Hoắc Hoành rất đáng sợ, chỉ có thể nói:
Mặc hắn đi, dù sao anh cũng nói tính tình hắn quái gở, ai biết hắn muốn làm gì, rõ ràng hắn biết có người Quân khu 9 xuất hiện mà còn chặn ở đó, đúng là ngông cuồng.
Hoắc Hoành cũng cảm thấy có lý.
Nhưng tại sao chúng ta phải chạy trốn? Không phải nhiệm vụ đã hoàn thành rồi à?
Nhiếp Nhiên thấy anh không hỏi chuyện này nữa, lập tức chuyển chủ đề.
Mới chỉ hoàn thành nhiệm vụ của Dư Xuyên mà thôi.
Chẳng lẽ anh còn nhiệm vụ khác à?
Nếu còn làm tiếp, há chẳng phải cả đời Hoắc Hoành cũng không về được hay sao?
Không, nhiệm vụ của anh chỉ là bắt tổ chức vũ khí đạn dược phía sau Hoắc Khải Lãng, bây giờ bắt được rồi, nhiệm vụ của anh đã hoàn thành.
Cô không hiểu hỏi:
Vậy tại sao không trở về?
Anh nhìn mặt trời đang từ từ mọc lên phía xa:
Anh sẽ trở về, nhưng không phải đi theo bọn họ về như vậy, cả em nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.