Chương 3022: Tôi không phải thần
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 862 chữ
- 2022-02-26 04:12:39
Có mấy người ở đây cùng đơn vị với Diệp Tuệ Văn, từ trước đến giờ bọn họ rất sùng bái tay súng bắn tỉa hạng nhất này, không ngờ cô ta còn có thầy, m8à mình còn may mắn nhìn thấy năng lực của người thấy này.
Đúng là lợi hại hơn Diệp Tuệ Văn.
Được rồi, tôi chỉ là một binh lính nhỏ bé thôi, đừng coi trọng tôi thế.
Nhiếp Nhiên bật cười.
Không phải, tôi cảm thấy cái gì cô cũng làm được.
Lúc này Nghiêm Hoài Vũ chen vào một câu.
Lý Vọng ngồi xuống cạnh Nhiếp Nhiên, hỏi:
Cô cảm thấy tiếp theo phải đánh thế nào?
Không biết.
Nhiếp Nhiên tựa vào thân cây, cắn lương khô.
Lý Vọng không tin:
Không biết? Ngay cả sắp đặt của đội trưởng Vụ cô cũng nhìn ra, còn có thể không biết đánh như thế nào à?
Tôi nhìn ra không có nghĩa là sẽ biết đánh.
Càng đi gần đến trận địa số 5, tiếng súng càng vang dội.
Lúc này người của tiểu đội D đã không cầm cự được bao lâu nữa rồi, thấy đám người Lý Vọng đến mà mắt sáng lên.
Mặc dù đám người Lý Vọng không nhiều, nhưng đối với đội Đỏ không có tiếp viện mà nói thì cũng là trí mạng
Chỉ một lát, trận địa số 5 đã được chiếm đóng.
Rõ ràng hai người bọn họ thân thiết hơn mới đúng, sao cô lại không dạy cho mình nửa chiêu?
Thấy Nghiêm Hoài Vũ hậm hực, Nhiếp Nhiên cau có nói:
Kỹ thuật bắn của anh không tệ, cần tôi dạy làm gì?
Nhiếp Nhiên đẩy tay anh ta ra, bình tĩnh hỏi:
Anh rảnh lắm à? Cẩn thận không kịp tiếp viện.
Lý V6ọng nhún vai, sau đó dẫn người lên đường.
Đây là lần đầu tiên Nhiếp Nhiên trải qua trận chiến như vậy, cô và đội ngũ cùng tiến cùng lùi, cho đến khi hoàng hôn buông xuống, trải qua lần chiến đấu kịch liệt này, hai bên đều thiệt hại không ít, tạm thời dừng lại.
Cả đám người ở trong trận địa của mình ăn ít đồ, nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm xung quanh.
Khói xanh đỏ không ngừng bay lên.
Mặc dù không nhìn ra mỗi bên thương vong bao nhiêu, nhưng từ chỗ khói kia là có thể cảm nhận được tình hình chiến đấu thê thảm thế nào.
Hình như muốn xóa bỏ nghi ngờ của Lý Vọng, Nhiếp Nhiên quay sang nghiêm túc nói với anh ta:
Nếu tôi biết đánh thì ban đầu đã không phóng hỏa đốt thôn, khiến Quân khu 9 các anh thất bại thảm hại.
Cô giễu cợt chính mình khiến vẻ mặt Lý Vọng cứng đờ, một lúc sau anh ta mới bào chữa cho cô:
Thật ra thì lần đó cũng không thể hoàn toàn trách cô được.
Những trận chiến này đã khiến cả hai bên tổn thất nghiêm trọng, tiểu đội C do Lý Vọng chỉ huy chỉ còn lại sáu người, tiểu đội B do Nghiêm Hoài Vũ chỉ huy cũng chỉ còn bốn, tiểu đội D càng đáng thương hơn, chỉ còn hai người, một người là Manh Kiệt Nhiếp Nhiên biết, còn một người cô không biết là ai.
Lý Vọng vội vàng muốn báo cáo tình hình cho Vu Thừa Chinh.
Nhiếp Nhiên cau mày, cô chỉ dạy Diệp Tu3ệ Văn mấy lần mà thôi, nói thầy trò sợ là hơi quá.
Hóa ra hai người là thầy trò à? Chẳng trách phát súng kia ăn ý như vậy.
Lúc này Lý Vọn9g cũng đi tới, khoác lấy vai cô.
Nhiếp Nhiên cười khẽ, cái gì cũng làm được?
Tôi không phải là thần, sao gì cũng làm được chứ?
Cô nói.
Trong đêm đông giá rét, vì chiến cuộc nên không thể nhóm lửa, xung quanh tối đen, may mà có ánh trăng sáng, dưới ánh sáng mờ đó nhìn Nhiếp Nhiên hơi cô quạnh.
Thật không?
Nhiếp Nhiên thấy đối phương chỉ có mấy người, có lẽ Vu Thừa Chinh cũng dùng cách ăn miếng trả miếng mai phục bọn họ.
Bây giờ hai bên đã đến cực hạn rồi, tiếp viện của ai đến trước thì bên đó thắng.
Có thật không?
Nghiêm Hoài Vũ nghe mà mắt sáng lên:
Không ngờ kỹ thuật bắn của tôi lại có thể được cô công nhận.
Thấy Nghiêm Hoài Vũ cười giống như kẻ ngốc, Nhiếp Nhiên cũng không quan tâm đến anh ta nữa, tiếp tục đi về phía trước.
Đáng tiếc còn không đợi anh ta báo cáo đã nghe thấy Vu Thừa Chinh bảo bọn họ thay thế tiểu đội D, cùng hai đội khác bao vây tấn công.
Nghĩa là bọn họ từ tiếp viện đã thành công tiến lên tiền tuyến.
Nghiêm Hoài Vũ không biết chui ở đầu ra thấp giọng nói bên tai Nhiếp Nhiên:
Cô dạy Diệp Tuệ Văn 5thế nào vậy, sao không dạy tôi?
Đây là lần đầu tiên anh ta biết Nhiếp Nhiên nhận Diệp Tuệ Văn làm học trò.
Cho dù không phải thần, nhưng tôi vẫn cảm thấy cô có thể làm được.
Nghiêm Hoài Vũ rất cố chấp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.