Chương 3037: Tiếng tăm vang xa
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 748 chữ
- 2022-02-26 04:12:39
hình như không cần lắm.
Năng lực của cô đã bộc lộ hết vào ngày hôm nay, có thể nói là vô cùng xuất sắc.
Nếu như h8ôm nay Nhiếp Nhiên nhận quyền chỉ huy từ đầu, có lẽ sẽ có người nghi ngờ đội trưởng Dịch đã nói trước với cô.
Dịch Sùng Chiêu đáng thương đang báo cáo với Lý Tông Dũng trong phòng làm việc hắt hơi một cái.
Lý Tông Dũng liếc anh:
Nếu việc hợp tác giữa hai nước đã chắc chắn, cũng đã nói rõ là sẵn sàng phối hợp thì đến lúc đó cháu phải làm việc nhiều với bên kia mới được.
Vâng.
Cái tên Dịch Sùng Chiêu kia thì chạy đến phòng làm việc yên tĩnh, để lại cô ở đây đối mặt với ánh mắt và đủ loại nghi vấn của mọi người.
Đúng là lỗ to!
Nhiếp Nhiên càng nghĩ càng cảm thấy không có lãi lắm, oán hận Dịch Sùng Chiêu.
Có người nói cô ý được Dịch Sùng Chiêu yêu thích nên lúc diễn tập gọi thẳng tên cấp trên, không biết tôn trọng người khác.
Cũng có người nói cô cứu được kế hoạch đã thất bại của Vu Thừa Chính trong thời gian ngắn nhất, hơn nữa còn đánh thắng, thật sự là rất giỏi.
Nhưng đa phần đều cảm thán nữ binh Nhiếp Nhiên này có năng lực, cũng quyết đoán, thế mà dám chủ động hôn ngay trước mặt các lãnh đạo và những đơn vị khác, to gan khiến người ta hâm mộ mà bội phục.
Hơn nữa cô giữa chừng nghĩ cách cứu vãn cục diện, so ra còn thắng đội Đỏ đã vạch kế hoạch từ đầu.
Tóm lại, trong trận chiến này, Nhiếp Nhiên đã hoàn toàn khiến tất cả mọi người tín phục.
Nhất thời cái tên Nhiếp Nhiên nổi như cồn.
Nhưng ngườ3i thông minh đều nhìn ra được kế hoạch này hoàn toàn do Vu Thừa Chinh đảm nhiệm, sau đó không làm nổi, Nhiếp Nhiên mới tạm thời 9nhận lấy, cố gắng xoay chuyển tình thế nên mới thắng được.
Hai điều này không hề giống nhau.
Cô tiếp nhận giữa c6hừng, tình hình chiến sự thay đổi từng giây từng phút, lúc đó không ai giúp được cô cả, cho dù đội trưởng Dịch muốn giúp nhưng c5ó nhiều người và lãnh đạo nhìn, còn có ghi âm, anh cũng chỉ bó tay chịu trói thôi.
Có điều, cho dù bên ngoài bình luận cô thế nào, nhìn cô như thế nào, cô vẫn thản nhiên.
Thậm chí người khác trêu cô, cô cũng thoải mái thừa nhận, đến nỗi khiến người ta không biết nên nói tiếp thế nào.
Trong lúc phụ bếp suốt hai tiếng, Nhiếp Nhiên cảm thấy mình như con khỉ trong vườn thú bị hết người này đến người kia vây xem, bắt đầu hơi hối hận, sớm biết thế này thì đã không công khai trước mặt nhiều người vậy rồi.
Lúc nào cũng phải để ý bên đó, sắp Tết rồi, cố gắng để các binh lính được đón năm mới tử tế.
Cháu biết.
...
Lý Tông Dũng cau mày, gõ lên bàn trà:
Chú nói chuyện với cháu, cháu để tâm chút được không?
Lý Tông Dũng trầm ngâm gật đầu:
Lần diễn tập này kết thúc rồi, chuyển trọng tâm vào biên giới đi.
Chú muốn giải quyết luôn một lần, đừng kéo dài nữa, nhất định phải cắt khối u ác tính này đi.
Cháu hiểu.
Không phải cháu đang trả lời à?
Dịch Sùng Chiêu vô tội nói.
Lý Tông Dũng tức giận:
Đó là trả lời à? Đó là qua loa lấy lệ!
Cháu đâu có qua loa lấy lệ, chú bảo cháu làm việc nhiều với bên kia, lần này cần phải giải quyết triệt để vấn đề biên giới, không phải cháu đều trả lời rồi à?
Cái thằng này, đừng tưởng chú không biết cháu đang nghĩ gì.
Lý Tông Dũng không sao bắt được thóp anh, giận đến ngứa răng.
Dịch Sùng Chiêu cũng không che giấu, cười ôn hòa lấy lòng:
Vậy không bằng tối nay tạm thời nghỉ ngơi đi? Đã mấy ngày cháu không được nghỉ rồi, vừa giải quyết xong đã vội vàng về đây, ngay cả cơm còn chưa được ăn.
Bớt chém gió đi, cháu muốn ăn cơm chỗ nào? Rõ ràng là muốn gặp con nhóc kia!
Lý Tông Dũng hung dữ trừng một cái.
Sư phụ anh minh thần võ, không bằng...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.