Chương 3040: Mấy người vui mấy người sầu
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 707 chữ
- 2022-02-26 04:12:39
Khoảng thời gian này mặc dù quan hệ giữa bọn họ đã khôi phục lại, những lời đêm hôm đó Dịch Sùng Chiêu nói với cô, cô vẫ8n nhớ.
Anh nói, vậy thì tốt, em không giận thì tốt.
Anh nói, không, là lỗi của anh, nếu như không phải 3anh muốn công khai thì em đã không vui.
Ngược lại, anh còn là may mắn lớn nhất cuộc đời em.
Anh giật mình:
Nhiếp Nhiên...
Anh siết chặt tay lại, hận không thể hòa tan cô vào mình.
Sau đó, anh nghe cô nói:
Dĩ nhiên em cũng sợ anh tức giận, đến lúc đó để một đống nữ binh vây quanh anh thì em sẽ rất đau đầu.
Anh dở khóc dở cười, buông cô ra:
Anh làm gì có sức hấp dẫn lớn thế?
Anh nói, cho dù vì nguyên nhân gì, anh giở trò với em cũng là anh không9 đúng, em giận là phải rồi.
Còn công khai hay không công khai, chỉ cần em vui là được.
Chỉ cần em vui l6à được...
Không phải chứ?!
Hà Giai Ngọc nhớ ra hôm nay Nhiếp Nhiên bị chuốc rất nhiều, đặc biệt là Triệu Thiển Mạch luôn chuốc cho cô say:
Để tôi đi xem xem.
Cô ta nói rồi đứng lên định đi tìm, kết quả bị nam binh đối diện gọi lại.
Các cô bị ngốc à, sao Nhiếp Nhiên có thể rơi xuống hố xí được! Chẳng lẽ mọi người không phát hiện cũng không thấy đội trưởng Dịch đâu à?
Hôm nay cô cũng nói với Dịch Sùng Chiêu như thế, nhưng tâm trạng của cô hoàn toàn không giống với anh5 khi ấy.
Cô là tác thành, mà khi đó anh chỉ nhân nhượng chiều theo cô thôi.
Dịch Sùng Chiêu, anh chưa bao giờ là phiền phức của em.
Cô bật cười.
Triệu Thiển Mạch thấy chỗ ngồi của Nhiếp Nhiên vẫn trống không, mãi không thấy về mà thấy kỳ lạ.
ANhiếp Nhiên đâu? Không phải nói đi vệ sinh à, sao mãi chưa về thể: Không phải là rơi xuống hố xí rồi chứ?
Đúng thế! Hình như cũng không thấy Đội trưởng Dịch đâu cả.
Cho nên mọi người đừng có đi quấy nhiễu người ta.
Này, có phải hai người họ đi bổ sung nụ hôn kia không?
Một nam binh nhiều chuyện nói.
Cả đám người cười ầm lên:
Ha ha ha ha, nói không chừng là thật ấy...
Nhưng thật không ngờ Nhiếp Nhiên lại cưa đổ được đội trưởng Dịch, tốc độ nhanh quá! Lúc trước tôi còn tưởng cô ấy sẽ chọn ai đó trong mấy người.
Nam binh kia chỉ Uông Tư Minh và Phương Lượng.
Mấy binh lính bên cạnh cũng gật đầu:
Đúng vậy, chúng tôi đặt hết hy vọng lên mấy người, kết quả...
đáng tiếc.
Anh giả vờ trầm ngâm, nói với cô:
Vậy sau này em phải trong anh kỹ vào, nhất định không thể để cho người khác lợi dụng.
Cô lườm anh:
Ý anh là người khác lợi dụng thì anh sẽ theo luôn à?
Đương nhiên là không, đời này anh chỉ cần em thôi, những người khác liên quyết thà chết không theo!
Đó là do anh chưa thấy ánh mắt những nữ binh kia nhìn anh thôi!
Nhiếp Nhiên hừ lạnh.
Dịch Sùng Chiêu nhướng mày:
Thật à?
Đúng vậy!
Nhiếp Nhiên gật đầu.
Tôi không chỉ đặt cho mấy người bọn họ thôi đâu, còn đặt cho cả Lý Vọng và Cố Vinh An, ngay cả Từ Minh Thao tôi cũng đặt đây này.
Lư Lỗi uống một ngụm rượu, nói.
Lý Vọng nhảy dựng lên:
Cậu đặt tôi làm gì, tôi đâu có thích Nhiếp Nhiên.
Các binh lính rất kinh ngạc:
Cậu không thích à? Tôi thấy cậu quan tâm cô ấy lắm mà, còn tưởng cậu thích cô ấy nữa.
Đúng thế, không phải là thấy Nhiếp Nhiên đã chọn đội trưởng Dịch nên cậu mới tìm đường xuống cho mình chứ?
Dưới ánh mắt trêu chọc của các anh em, Lý Vọng liên tục giải thích:
Nói linh tinh cái gì thế! Tôi quan tâm cô ấy chỉ vì sợ cô ấy làm sai mà thôi, đâu phải mọi người không biết tính cô ấy, hơn nữa tôi...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.