Chương 3056: Hành tung quá kỳ quái
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 670 chữ
- 2022-02-26 04:18:11
Kiều Duy lên tiếng xoa dịu:
Chúng ta đến đây là để xem Nhiếp Nhiên dạy Hà Giai Ngọc, sao toàn nói chuyện Cổ Lâm thế, xem Nhiếp Nhiên dạ8y Hà Giai Ngọc thế nào đi.
Đúng đúng đúng, xem Nhiếp Nhiên ngược Hà Giai Ngọc thế nào đi.
Thị Sảnh cũng vội chuyển chủ đề, nói với N3hiếp Nhiên:
Nhiếp Nhiên, cô còn không mau đi ngược Hà Giai Ngọc cho sau này con nhóc đó kiềm chế lại, đừng có cà lơ phất phơ nữa.
Nhi9ếp Nhiên cười:
Cô ấy còn cần tôi dạy à?
Cô hất cằm ra hiệu cho mọi người.
Đám người nhìn qua chỗ Hà Giai Ngọc mới phát hiện t6hành tích của cô ta tăng lên đáng kể.
Không phải chứ? Nhiếp Nhiên chỉ cần ngồi ở đây mà cô ấy cũng tiến bộ lớn vậy à? Thế này 5còn có tác dụng hơn cả đội trưởng Lưu.
Thi Sảnh kinh ngạc.
Nhiếp Nhiên thấy cô ta đã chuyên tâm luyện bắn, đứng lên nói với bọn họ:
Tôi đi về nghỉ trước đây, đừng quấy rầy cô ấy huấn luyện.
Cậu không dạy cô ấy đánh đối kháng nữa à?
Thi Sảnh kinh ngạc hỏi.
Kiều Duy nói:
Có lẽ là vì Cổ Lâm ở đây.
Tuy vừa rồi Nhiếp Nhiên không nhìn Cổ Lâm nhiều, nhưng anh ta luôn cảm thấy ánh mắt cô rất lạ và mang theo cảm xúc phức tạp.
Thi Sảnh thở dài:
Thật ra bây giờ Cổ Lâm tiến bộ như vậy cũng rất tốt.
Nhiếp Nhiên không phải là một người sẽ chối bỏ trách nhiệm cho mình, chỉ sợ cô ấy không cho là tốt thôi.
Kiều Duy không quá hiểu Nhiếp Nhiên nhưng cũng nhìn ra được cô là một người dám làm dám chịu, nếu làm rồi chắc chắn cô sẽ không chối bỏ, càng không kiếm cớ cho mình.
Bây giờ chỉ còn lại đơn vị của Cổ Lâm, Mã Tường cùng với một đơn vị lục quân khác.
Buổi sáng Triệu Thiển Mạch tiễn đám người Hà Giai Ngọc đi xong quay về sân huấn luyện, vô tình thấy Nhiếp Nhiên đang chạy quanh sân.
Hai ngày nay Triệu Thiển Mạch dạy cô ấy đủ rồi.
Hôm nay cô đến đây vì Cổ Lâm, thấy Cổ Lâm không có vấn đề gì, cô cũng không còn gì để lo lắng nữa.
Anh nói xem sao hôm nay Nhiếp Nhiên lạ thế?
Thi Sảnh hỏi.
Nhưng bây giờ Cổ Lâm quên hết rồi, chỉ sợ cô ấy phải áy náy cả đời thôi.
Nói đến chuyện này, tất cả mọi người đều thổn thức.
Sáng sớm ngày hôm sau, người của đội thủy quân lục chiến rời đi.
Vậy hơn nửa năm xa nhau cô liên lạc với bọn họ bằng cách nào?
Không liên lạc.
Triệu Thiển Mạch dừng ngay lại:
Không...
không liên lạc?
Không phải là chiến hữu tốt à? Sao lại vừa không có số điện thoại, vừa không liên lạc?
Cô không lừa tôi chứ?
Mà người như vậy là đau khổ nhất.
Thi Sảnh gật đầu đồng ý:
Anh nói đúng, không biết lúc nào cô ấy có thể thoát khỏi chuyện đó.
Đối với cô ấy mà nói, trừ khi Cổ Lâm chính miệng nói tha thứ, nếu không cả đời này cô ấy cũng sẽ không buông bỏ được.
Nhiếp Nhiên, sáng sớm hôm nay đám người Hà Giai Ngọc đi, sao cô không đi tiễn?
Tôi không có thói quen tiễn ai.
Triệu Thiển Mạch nhún vai:
Ồ, vậy cô có số điện thoại của Hà Giai Ngọc không? Hai ngày nay tôi chỉ mải đánh nhau với cô ấy, quên chưa lấy số điện thoại.
Tôi không có.
Không thể nào, cô và cô ấy quen nhau từ đơn vị dự bị, cô ấy nói quan hệ giữa hai người rất tốt, không có lý nào ngay cả số điện thoại cũng không có được.
Tôi thật sự không có.
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.