Chương 3077: Là ai đang ép ai?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 490 chữ
- 2022-02-26 04:18:11
Các cậu bận cả ngày rồi, về nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải huấn luyện nữa.
Lý Tông Dũng lấy lại tinh thần, nói với bọn họ.
Vu T8hừa Chinh cau mày:
Vậy chuyện này...
Tôi sẽ tự quyết định, các cậu về đi.
Lý Tông Dũng không đợi anh ta nói xong đã đuổi họ đi.
<3br>Chuyện đến nước này, trong lòng ông đã biết được đại khái rồi.
Có lẽ bọn họ căn cứ vào hai tiếng súng kia để phán đoán.
Nhiếp nhiên là người thông minh, cô trả lời:
Một khẩu súng bị đá vỡ, đương nhiên tôi phải dùng khẩu súng thứ hai để giết người rồi.
Ý cô là ban đầu cô muốn giết Lý Kiêu, sau đó Cửu Miêu nhìn thấy, ngăn cản cô, đá khẩu súng đi, rồi cô nổ súng giết Cửu Miêu, đúng không?
Lý Tông Dũng hỏi tiếp.
Thấy một ngày trôi qua, ông càng gấp gáp hơn.
Nhất định phải nhanh chóng giải quyết chuyện này, khôn5g thể kéo dài được.
Nhiếp Nhiên thể này chắc chắn là có liên quan đến Cổ Lâm.
<9br>Ông không lãng phí thời gian trong phòng làm việc nữa mà bước nhanh đến phòng giam.
Lúc này đường chân trời phía xa đã hiện lê6n ánh sáng bàng bạc.
Thường xuyên ra vào thế này không phải chuyện một Tiểu đoàn trưởng nên làm.
Nếu cô an phận thì tôi có cần phải như vậy không?!
Không phải tôi đang an phận à?
An phận? Cô an phận chỗ nào?! Cô nói với tôi là cô nổ súng giết Lý Kiêu, vậy tôi hỏi cô, tại sao hiện trường lại tìm được hai khẩu súng?
Nhiếp Nhiên sững sờ, lúc này mới nhớ ra trừ khẩu súng trên tay mình, trên người Cửu Miêu cũng có súng.
Nhiếp Nhiên suy nghĩ một lát, chắc chắn không có bất cứ sơ hở gì mới gật đầu:
Đúng thế.
Đúng cái đầu cô! Cho dù cô mang súng, vậy khẩu súng còn lại ở đâu ra? Bây giờ không phải trong nhiệm vụ, trên người binh lính không được phép đeo súng! Là ai lén mang súng?!
Ngài rất rõ tình hình của Cửu Miêu, cô ta mang súng trên người là rất bình thường.
Tôi cướp súng trong tay cô ta, bắn phát thứ hai.
Cửu Miêu là gian tế, mang súng cũng không phải chuyện lạ nên Nhiếp Nhiên trả lời rất thản nhiên.
Nhiếp Nhiên vẫn duy trì tư thế cũ ngồi ở mép giường không nhúc nhích, có vẻ cả đêm không ngủ.
Cô ngẩng đầu lên, thầy Lý Tông Dũng xuất hiện ở cửa thì hờ hững hỏi:
Tiểu đoàn trưởng, ngài không mệt à?
Từ khi cô đi vào căn phòng tối này, Lý Tông Dũng đã đến ba lần rồi.
Nhưng cô không ngờ là Lý Tông Dũng lại đợi câu trả lời này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.