Chương 3201: Tiếng gì thế?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 749 chữ
- 2022-02-27 09:00:03
Mạc Thừa tặc lưỡi:
Cái gì cô cũng không sợ, cô có phải là con gái không thế?
Nhiếp Nhiên híp mắt lại:
Tôi không sợ thì không phải là con gái à?
K8hông phải những cô gái khác nghe thấy tiếng sấm sẽ sợ hãi kinh hoàng sao?
Nhiếp Nhiên nghe mà khinh thường, đang muốn phản bác lại nghe thấy hắn tiế3p tục nói:
Cũng đúng, ngay cả chết và tàn phế cô cũng không sợ, sợ gì tiếng sấm?
Nhiếp Nhiên:
...
Hắn rảnh rỗi muốn ăn đòn đúng không?!
Cô thế n9ày mà đội trưởng Dịch của cô còn thích, thật không dễ dàng.
Mạc Thừa cảm thán, mà giọng nói đồng tình với Dịch Sùng Chiêu của hắn khiến Nhiếp Nhiên 6cảm thấy gân xanh nổi đầy trên trán.
...
Nhiếp Nhiên không quan tâm đến nó, bởi vì cô cảm thấy âm thanh này khá quen thuộc.
Ầm ầm...
Lại là một tiếng giống có vật nặng lăn xuống.
Rầm rầm!
Nhiếp Nhiên quay phắt lại, thấy có một tảng đá lớn lăn từ trên sườn núi xuống, lao thẳng xuống đất.
Lần này Nhiếp Nhiên nghe được âm thanh kia, sắc mặt vốn đã tái càng thêm tái hơn, thậm chí còn có sự kinh hoàng và lo lắng.
Là sạt lở núi.
Nhiếp Nhiên lập tức nói với Mạc Thừa.
Lần này không phải là tiếng sấm.
Âm thanh kỳ lạ này khiến Nhiếp Nhiên mở ngay mắt nhìn ra ngoài, vì nước mưa không thấy rõ nên chỉ đành hạ cửa kính xuống khiến nước mưa hắt vào trong.
Nhiếp Nhiên cũng phản kích:
Nếu chúng tôi không liên hiệp với người nước F, anh đã chạy rồi.
Những câu này đúng như mong muốn của Mạc Thừa, hắn nói:
Tức là các người kém đi rồi, nếu không làm sao lại cần người khác giúp đỡ?
Hôm nay tên này định chơi trò chặn họng người đến chết à? Trước khi tấn công hắn, Quân khu 9 đã xử lý Dư Xuyên và Trì Tranh Bắc, làm sao đánh đồng với nhau được? Hơn nữa khu vực Mạc Thừa chiếm lĩnh ở gần nước F, không thuyết phục được người nước F, bọn họ sẽ không làm việc được.
Ầm ầm ầm...
Lại một tiếng sấm vang lên.
Thời tiết thế này trong núi sâu không phải là điềm báo tốt.
Thật ra Mạc Thừa cũng loáng thoáng nghe ra rồi, chỉ là luôn không nói sợ cô lo lắng, kết quả...
Sao cô lại quen thuộc tiếng sạt lở núi như vậy?
Tôi biết rồi.
Mạc Thừa thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch thì nói:
Âm thanh rất xa, chưa chắc sẽ...
Hắn còn chưa kịp an ủi đã nghe thấy một tiếng vang lớn sau xe.
Cô cẩn thận lắng nghe xem là cái gì.
Cuối cùng, một tiếng nổ vang truyền tới.
Mạc Thừa chuẩn bị tăng tốc.
Nhưng đúng lúc hắn đặt chân lên chân ga, lại nghe thấy
ầm
một tiếng.
Nhưng Nhiếp Nhiên lười tranh cãi với hắn, cô thật sự quá mệt mỏi, mệt đến nỗi không muốn nói chuyện với hắn nữa, cho nên ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi.
Mạc Thừa thấy cô tựa vào ghế nhắm mắt lại, môi tái đi, đáy mắt thoáng qua vẻ khác thường, nhưng rất nhanh lại nhìn phía trước.
Sức nặng lớn đến nỗi Nhiếp Nhiên ngồi ở trong xe cũng có thể cảm nhận được sự rung động.
Mau, mau đi thôi!
Nhiếp Nhiên quá rõ sau khi sạt lở núi sẽ xảy ra chuyện gì.
Anh đừng có quá đáng!
Ai là người cũng nghe ra cô đang tức giận, nhưng cái tên không phải 5là
người
bên cạnh cứ không nghe ra, chỉ nói:
Tôi nói quá đáng à? Chậc! Không phải quân đội là chỗ nói thật làm thật sao?
Tôi thấy đến cô mà còn vào được Quân khu 9, có lẽ Quân khu 9 cũng không phải là nơi yêu cầu chân thật gì lắm.
Nói thật, tôi rất nghi ngờ có phải bây giờ chất lượng binh lính của Quân khu 9 giảm đi rồi không.
Nhiếp Nhiên lạnh lùng bật lại:
Giảm xuống không phải vẫn khiến người của anh không đánh lại được à?
Mạc Thừa khinh thường khẽ hừ một tiếng:
Cho xin đi, là các người giở trò, còn liên hiệp với người nước F.
Lúc ở đơn vị dự bị cô đã trải qua một lần rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.