Chương 3: Người thân duy nhất
-
Cuộc Chiến Sinh Tử
- Sữa
- 1003 chữ
- 2019-09-24 12:18:41
Chương 3 :
Ngươi . ngươi nói cái gì
– Lão ngũ Trương Trung Tuấn bắt đầu nóng
mặt
Nó là cái thá gì mà người dắt vào cái nhà này
– Lão Tam Trương
Tinh Thuật
Tại sao nó không được vô , gia phả nhà ta đấu có cấm nhận con nuôi
– Lão Nhị Trương Hoàng Nhiên nói giúp cho Trương Thiên Hữu
Nhà ta bấy lâu nay , các con cháu đều là những tướng nhà võ , tu vi
cao tuy không bằng thiên hạ , nhưng vẫn có gia thế ở cái huyện này, cho
một thằng oắt con vào đây , nhìn yếu như vậy chỉ tổ làm mất mặt chúng
ta
- Lão Tứ Trương Nhu Liên cười ha hả
Thôi thôi được rồi , ta nghe mà nhức cái đầu , để ta coi nó có thể chống
đỡ không đã
– Nói rồi Lão Cả Trương Ngạn Sung kêu con trai của lão
ra
Thưa phụ thân , kêu hài nhi có việc gì
– Trương Ngạn Lâm giả bộ hỏi
Người thử đánh thằng nhóc này 10 chiêu coi nó có đỡ được không ,
nếu nó còn có thể đứng dậy ta sẽ cho nó gia nhập
- Lão cả cười ha hã
Ngươi , tình huống này là cái gì , chẵng lẽ một người có tu vi Địa tam
phẩm lại đánh một đứa không biết võ công
– Lão Lục phẫn nộ
Này này , nếu như nó không đứng dậy nỗi , nó có thể đi , cái đó chứng
minh là nó yếu ớt
Ngươi
– Lão lục giận tím mặt nhưng không dám hành động gì liền
nhìn qua Dương Thiên
Cậu bé không nói gì chỉ gật đầu đồng ý . Chưa kịp phản ứng Trương
Ngạn Lâm đã xông tới đá một phát vào bụng , uy lực mạnh mẽ có thể
phá nát một bức tường
Một
– Dương Thiên đếm to , miệng không nôn ra một ít máu
Trương Ngạn Lâm liền xông tới , đấm vào mặt . Cú đấm này uy thế hơn
nhiều với lần trước
Hai
– Dương Thiên đã bắt đầu rung người
Ba
Bốn
Năm
..
Chín
Dương Thiên ngã nhào ở dưới đất , trên thân người tràn đầy vết thương .
Trương Ngạn Lâm lại lao thêm một cú cực kỳ sung lực , có thể nói phá
nát cả một bức tường vỡ vụn không còn một manh giáp nào. Cú đấm đấy tiến thẳng
vào mặt Dương Thiên . Dương Thiên nhìn cú đấm , tâm
không dao động , như đang nhắm mắt chịu trận .
Bỗng nhiên trong thân thể Dương Thiên , máu bắt đẩu lưu thông tất cả
mọi nơi , một cỗ lực cực kì mạnh mẽ phát tán ra , cú đấm vừa chạm vào
mặt liền bị hất một cái bay ra cách xa 5m , đâm thẳng vào vách tường ,
thân mang trọng thương nghiêm trọng
Là kẽ nào dám giúp thằng nhóc này chơi xấu Lâm Nhi của ta
– Lão
cả đứng lên quát
Nhưng không ai đáp lại . Khiến hắn tức đến tía tai đỏ mặt .
Này tiểu tử , ngươi có sao không’ – Lão Lục nhìn Dương Thiên
Nhưng vết thương đã bắt đầu chóng lành , tất cả đều khít trở lại , duy
nhiên chỉ còn một ít máu thưa đọng lại ở chỗ vết thương . Người khác
không thể phát hiện ra Duơng Thiên đã bình phục hẵn
Dạ , con không sao
- Nó mỉm cười . Nụ cười của nó làm Trương
Thanh nhẹ lòng . Xém chút nữa Trương Thanh đã bật khóc vì nó
Phụ thân , có kẻ muốn chơi ăn gian , dùng lực giúp thẳng oắt nhãi
này
- Lão cả nhìn lên hướng phụ thân đang ngồi
Thua là thua , người đã ý kiến thì phải giữ lời , Trương Thiên Hữu ,
ngươi hãy đem nó về chữa trị . Từ này ráng lo cho nó như con của
người
Cám ơn , cám ơn phụ thân’ – Lão lục cười như điên đem đứa bé về
Này tiểu tử ngươi còn đau không
Dạ không Trương Thúc thúc
Bậy , từ nay ngươi phải gọi là phụ thân
Phụ thân
– Tiếng nói phát ra làm nó cảm thấy hạnh phúc vô cùng .Nó
đã có người thân trên cõi đời này sao .
Tốt , tốt , con hãy ở đây tĩnh dưỡng , ngày mai phụ thân sẽ gửi con vào
Phong Kiếm tông ,để con học võ cùng với tất cả sư huynh và sư mụi
của con
Thế còn tỉ tỉ Trương Thanh thì sao phụ huynh’
Tại hôm qua nó hứng nên lén về với ta chứ thực sự trong đó rất khó , ta
e nó ra ngoài sẽ về bị trách phạt , nhưng không sao , ta có thể lấy lí do là nó về dẫn
con gia nhập Phong Kiếm Tông
Phong Kiếm Tông gần chỗ này lắm hã phụ thân
Không , muốn đi Phong Kiếm Tông còn phải đi 2 ngày 1 đêm mới có
thể tới đó
Xa đến vậy sao
Đúng rồi , đó là môn hội nổi bật nhất của kinh thành
Vậy thì con xin nghĩ ngơi để mai có thể lên đường
Tiểu tử , ngủ cho ngon vào , xem ra hôm nay ngươi thiệt thòi rồi
Vừa nói , lão vừa xoa cái mớ tóc của nó . Nó nằm ngủ một giấc thật
ngon và chờ chinh phục con đường ước mơ của nó
Nhất kiếp chân tiên, bách thế phong lưu.Tiên Giới viên mãn, Thần Giới tiêu dao.Phong Lưu Chân Tiên