Chương 3 : Bửa cơm ấm áp
-
Cuộc Sống Bình Yên Nơi Vùng Quê
- KhanhKani
- 630 chữ
- 2019-09-01 01:03:17
.
.
.
.
.
Nàng nhìn Tô bá mẫu ngại ngùng :
- Tô bá mẫu , làn này xem như con mượn của người đi , lần sau con bồi lại người
- Ây da ! Cái con bé này , chuyện nhỏ như vậy có đáng là bao kia chứ . Hay là chiều nay con gọi ba tiểu đệ sang đây dùng bũa với nhà ta luôn đi . Dù sao con mới khỏi bệnh vận động nhiều không tốt - Tô bá mẫu nhìn nàng bằng ánh mắt trìu mến
- Dạ không cần đâu ạ ! Cũng lâu rồi con không náu một bữa ra trò cho bọn đệ đệ , để hôm nay con nấu cho bọn hắn ăn đi , hôm khác con lại sang nhà người được không
- Cái con bé này , ta nhìn bọn các ngươi lớn lên từng ngày bây giờ một bữa cơm cũng không sang đây ăn là sao hả
- Vậy hôm nay con xin làm phiền người ròi
- Có gì đâu mà phiền , vậy mau mau về báo cho bọn đệ ngươi đi
- Vâng ! Con xin phép về trước ạ
Nói đoạn nàng đứng dậy ôm bao gạo với miếng thịt khô li khai khỏi nhà Tô bá mẫu , Tô phu lang quay sang Tô bá mẫu thở dài ;
- Tội nghiệp cho bọn nhỏ , mới bây lớn mà phải tự lo liệu cuộc sống rồi
- Chúng ta nhìn A Ân lớn lên 15 năm nay , chỉ mong con bé mau kiếm một người phu lang về thôi
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thiên An thấy nàng về thì chạy ra của đón nàng , miệng cười toa tét nhìn nàng nhưng trong ánh mắt bé vẫn có chút lo sợ , sợ nàng sẽ không để ý bé , bé buồn lắm nhưng khi thấy nàng mỉm cười xoa đầu bé thì nụ cười của bé càng thêm rực rỡ . Nàng đi vào nhà nói với ba tiểu đệ :
- Một lát nữa chúng ta sẽ qua nhà Tô bá mẫu dùng cơm vì vậy bây giờ tỷ đi đào khoai luột cho các đệ ăn lót dạ trước nhé
- Vâng ạ - Thiên Sở trả lời nàng
~~~~~ Ta ngăn ta ngăn ~~~~~~~
Đến khi mặt trời sắp lặn nàng và ba đệ đến nhà của Tô bá mẫu . Khi bọn nàng đến thì thức ăn đang được Tô phu lang và con trai duy nhất của Tô phu lang và Tô bá mẫu - Tô Bình An dọn ra bàn . Theo trí nhớ của nàng thì Tô Bình An bị câm điếc từ nhỏ nên Tô bá mẫu muốn kiếm người chịu làm dâu , ở cái thời đại nữ tôn nam ti này , việc làm dâu là một điều xỉ nhục cực kì lớn nên đến giờ Tô bá mẫu vẫn đang tìm người chịu rước hắn , Bình An 15 tuổi bằng tuổi nàng . Tô bá mẫu gọi nàng và ba tiểu đệ vào dùng bữa
- Các con mau ăn đi , ăn nhiều vào mấy hôm nay bọn con cũng đâu được no đủ gì , vất vả cho bọn con rồi - Nói đoạn Tô bá mẫu gắp một đũa lớn thịt cho các tiểu đệ nhà nàng , phải đợi nàng giục thì bọn trẻ mới chịu ăn , Tô bá mẫu quay sang gắp cho nàng một đũa thịt lớn bảo :
- Cả con nữa Thiên Ân , con vừa mới hết bệnh xong nên ăn thêm nhiều một chút
- Đa tạ bá mẫu , người cũng ăn nhiều một chút . Sau khoảng 2 khắc tất cả mọi người cũng dùng cơm xong .
.
.
.
.
.
Này năm... này tháng... này hoa mộng... Phút chốc quay đầu hoá hư không...!Nhập Ngã Thần Tịch