• 1,470

Chương 302: Kỳ thi đại học tới (1)


Số từ: 1502
Nguồn: magnolia1314.wordpress
Sau khi tới trường, Chu Tiểu Vân nộp phiếu điền nguyện vọng mình đã điền xong.
Một phiếu điều nguyện vọng có thể điền ba trường đại học, mỗi trường lại được chọn ba chuyên ngành. Các trường mà Chu Tiểu Vân chọn có một điểm giống nhau là đều nằm trong tỉnh. Haha, dù có đi đâu gia đình cô đều có tiếng là gia đình có con cái học giỏi trong tỉnh.
Lưu Lộ nhìn xong chép miệng:
Tiểu Vân, nguyện vọng một của cậu là đại học N hả,
trâu
quá!

Đại học N tốt hơn trường sư phạm nhiều, hai trường này vốn không thể so sánh với nhau.
Chu Tiểu Vân bảo cô nói nhỏ nhỏ thôi:
Mình chỉ thử thôi, đâu biết có đậu hay không! Đừng ồn ào, để người khác nghe thấy thì không tốt lắm.

Lưu Lộ không cho là đúng:
Đâu có gì không tốt, dù sao sắp thi tốt nghiệp trung học rồi, ai cũng phải điền nguyện vọng, đâu phải chuyện gì mất mặt, mình tin cậu, không sao đâu!

Chu Tiểu Vân không chắc lắm:
Ai, mình muốn cố gắng hết sức thử một lần, nếu như không trúng nguyện vọng một thì theo học nguyện vọng hai cũng được.

Vương Tinh Tinh ngó sang, sau đó mở to hai mắt:
Oa, mấy trường đại học cậu chọn đều rất nổi danh trong tỉnh ta đó nha.

Chu Tiểu Vân mỉm cười:
Chỉ là điền nguyện vọng thôi mà, cũng không nhất định trúng tuyển.

Vương Tinh Tinh cũng tràn ngập lòng tin với Chu Tiểu Vân:
Ai chứ cậu thì khẳng định không có vấn đề!

Kỳ quái, thấy mọi người đều vô cùng tự tin về mình, nhưng càng đến gần ngày thi, Chu Tiểu Vân càng lo lắng, bắt đầu hoài nghi lúc điền nguyện vọng phải chăng mình đã quá xúc động!
Đại học N là một trong những trường giáo dục hàng đầu trong nước, là trường tốt nhất trong tỉnh!
Cô thật sự có thể thi đậu sao?
Ngày thi đại học dần tới, Chu Tiểu Vân bắt đầu cảm thấy bất an.
Đối với học sinh, đây là khoảng thời gian dằn vặt đau khổ, chỉ mong nhanh chóng thi luôn cho xong.
Sự chú ý của các giáo viên chỉ tập trung trên người mấy học trò giỏi trong lớp, trong kỳ thi này không biết có bao nhiêu người vượt vũ môn thất bại. Số người đỗ đại học vô cùng ít ỏi.
Diệp Lan sau khi đọc được phiếu điền nguyện vọng của Chu Tiểu Vân cũng gọi cô lên nói chuyện, động viên một phen, khiến Chu Tiểu Vân vô cùng cảm động. Ai, đâu có thầy cô nào không mong muốn học sinh của mình thi đậu trường đại học lý tưởng chứ? Học sinh thi tốt tất nhiên thầy cô cũng được tiền thưởng thật lớn, haha!
Giấy báo thi phát xuống, Chu Tiểu Vân phát hiện mình không thi ở trường cấp ba Anh Minh mà là một trường cấp ba khác trong huyện, cách cao đẳng thể thao trước kia Đại Bảo học không xa lắm.
Kế hoạch đã soạn trước phút chốc bị rối loạn, từ nhà đi đến trường thi tốn không ít thời gian, buổi trưa muốn về nghỉ ngơi cũng không kịp.
Tiểu Bảo oán giận:
Thật là, nếu thi ngay trong trường Anh Minh thì tốt rồi, tại sao phải thi ở nơi xa như vậy chứ. Sáng sớm không nói, nhưng buổi trưa lại không có chỗ mà nghỉ ngơi.

Chu Tiểu Vân thở dài:
Đành chịu thôi, nghe nói học sinh tất cả các trường đều bị trộn lại hết mà, rất nhiều bạn học của chị cũng bị chia ra thi ở các trường khác, đến lúc đó đành đạp xe về nghỉ vậy.

Tiểu Bảo không đồng ý:
Đi đi về về rất tốn thời gian, tốt nhất là đừng về nhà, trước hôm thi hai ngày nên tìm nhà trọ gần địa điểm thi chị ạ.

Hai chị em bàn bạc một hồi, quyết định buổi trưa tìm một nhà trọ nào đó nghỉ ngơi, đến tối đạp xe về nhà. Nguyên nhân chủ yếu là Chu Tiểu Vân không muốn trọ đêm bên ngoài, nếu vì lạ giường ngủ mà không được thì càng thê thảm hơn, thà cứ đạp xe về nhà ngủ cho an tâm.
Trước kỳ thi tốt nghiệp trung học, học sinh lớp 12 được nghỉ vài ngày, đương nhiên Chu Tiểu Vân muốn ở nhà đọc sách ôn tập.
Tục ngữ nói, lâm trận mới mài gươm, không sáng cũng bóng! Nhớ thêm một từ mới, một khái niệm hay một bài thơ cổ đến lúc thi cũng nắm chắc hơn.
Thi đại học tổng điểm chỉ chênh lệch một điểm thôi kết quả cũng cách một trời một vực!
Triệu Ngọc Trân chuẩn bị riêng các món ăn ngon cho Chu Tiểu Vân:
Đại Nha, hai ngày này con nên ăn nhiều một chút, con nhất định phải bồi bổ thân thể thật tốt.

Chu Tiểu Vân dùng sức gật gật đầu.
Chu Quốc Cường lái xe ba bánh chở Chu Tiểu Vân dạo một vòng quanh khu trường thi. Ông trả tiền thuê ba ngày để Chu Tiểu Vân đến đó nghỉ trưa.
Chu Quốc Cường kiên trì muốn đưa con đi thi:
Trước giờ ba chưa từng đưa các con đi thi, luôn vội vội vàng vàng, lần này Đại Nha thi đại học tuyệt đối không giống khi thi cấp ba, ba muốn đi cùng.

Chu Tiểu Vân khuyên nhủ:
Ba ơi, mấy hôm nay thời tiết rất nóng, ba và Tiểu Bảo không cần đi cùng đâu, một mình con đi là được rồi.

Tiểu Bảo lắc đầu như trống bỏi:
Xa như vậy đi một mình không tốt, chị nhất định phải để em đi cùng. Ba đừng đi, để con đạp xe đưa đón chị ấy đi thi cho.

Chu Tiểu Vân suy nghĩ một chút nói:
Cứ làm theo lời Tiểu Bảo đi, ba cứ ở nhà đừng chạy tới chạy lui, có Tiểu Bảo đi cùng ba còn lo lắng sao?

Chu Quốc Cường liếc Tiểu Bảo đang ngẩng đầu ưỡn ngực. Năm nay Tiểu Bảo lớn rất nhanh, đã trở thành thiếu niên rồi, làm việc kiên trì cẩn thận, để Tiểu Bảo đi cùng khiến người ta rất yên tâm.
Triệu Ngọc Trân chen miệng nói:
Ba nó à, để Tiểu Bảo đi cũng được, trong thôn dạo này rất bận, ông đi cùng sao được?

Chu Quốc Cường đành phải đồng ý.
Khiến Chu Tiểu Vân cảm động nhất là Đại Bảo đang bận huấn luyện riêng cũng dành thời gian gọi điện thoại về.
Chu Tiểu Vân tiếp điện thoại liền nghe Đại Bảo liên tiếp dặn:
Đại Nha, ngày mai thi tốt nghiệp trung học phải không, nhất định phải cẩn thận nha, phải chuẩn bị đồ dùng kỹ vào, đừng để tới trường thi lại quên mang thứ gì đó…

Chu Tiểu Vân gật đầu lia lịa, Đại Bảo vội vã dặn dò mấy câu rồi cúp điện thoại. Xem ra anh ấy vẫn bề bộn nhiều việc, bớt chút thời gian gọi điện về như vậy cũng rất khó.
Chu Tiểu Vân để điện thoại xuống, trong lòng ấm áp.
Ban đêm, hai người Chu Tiểu Vân và Tiểu Bảo đạp xe vào trong thành. Ăn cơm tối xong, Tiểu Bảo nói:
Để bát đó em rửa cho, chị tắm rồi đi nghỉ đi. Ngày mai thi sớm, đêm nay chị đừng đọc sách nữa, phải để đầu óc nghỉ ngơi thoải mái.

Chu Tiểu Vân cười, vào phòng tắm rửa rồi lên giường đi ngủ. Kỳ lạ, mọi khi đặt lưng xuống là ngủ được ngay, vậy mà hôm nay lật đi lật lại mãi cô vẫn không ngủ được. Nói đang khẩn trương cũng không phải, nhưng mắt cứ mở to không hề buồn ngủ.
Thi đại học là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời, số phận nhiều người sẽ thay đổi từ cuộc thi này. Kiếp trước Chu Tiểu Vân không học cấp ba đương nhiên cũng chưa từng trải qua kỳ thi đại học
Hiện tại cảm giác trong lòng thực sự rất kỳ quái, có chút kích động, có chút hưng phấn, lại hơi căng thẳng không nói lên lời.
Tiểu Bảo nhẹ nhàng đẩy cửa ra gọi:
Chị, chị chưa ngủ sao?

Chu Tiểu Vân ngồi dậy:
Chị làm thế nào cũng không ngủ được, hay em trò chuyện cùng chị một lúc đi!

Tiểu Bảo cười ha ha đi vào phòng:
Em cũng đoán chị không ngủ được, đứng ngoài phòng cũng có thể nghe được âm thanh chị trở mình. Chị sao vậy, có phải rất khẩn trương không?

Tiểu Bảo chưa bao giờ nhìn thấy chị gái đứng ngồi không yên!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân.