• 1,406

Ngoại truyện 1 + 2


Số từ: 1563
Nguồn: magnolia1314.wordpress
Ngoại truyện 1: Lễ tình nhân
Ngoại truyện về kiếp trước, cuộc sống của họ từng có hạnh phúc.
Lần đầu tiên Chu Tiểu Vân và Lý Thiên Vũ gặp nhau là vào một buổi sáng tháng năm trời đẹp. Hôm đó, Chu Tiểu Vân đang đạp xe đạp đến xưởng đồ chơi đi làm, kết quả nửa đường xe tuột xích.
Trên con đường đó vừa không có nhà dân vừa không có cửa hàng sửa xe, Chu Tiểu Vân đành phải tự mình động thủ thử chỉnh dây xích. Có điều con gái không am hiểu lắm mấy việc này, cố gắng nửa ngày cũng không chỉnh được.
Đang sốt ruột, một chàng trai trẻ đi qua đường chỉnh dây xích hộ cô. Chàng trai đó chính là Lý Thiên Vũ.
Từ lần đó, Chu Tiểu Vân luôn
vô tình gặp
Lý Thiên Vũ trên đường. Hai người từ xa lạ đến quen thuộc, rồi yêu nhau chỉ trong ba, bốn tháng.
Nửa năm sau, đến lần kỷ niệm– lễ tình nhân đầu tiên của hai người. Thực ra lúc đó cha mẹ Chu Tiểu Vân có chút phản đối chuyện giữa hai người. Lý Thiên Vũ đến nhà cô bị đối xử không tốt, chưa bị ăn lườm đã là may.
Đúng vào chủ nhật, Chu Tiểu Vân ở nhà, không đi đâu. Cô tương đối mơ hồ về lễ tình nhân của phương Tây. Trước đó, cô cũng không nghe Lý Thiên Vũ nói ngày ấy sẽ mời cô đi xem phim hay làm gì nên nghĩ thầm có lẽ cứ để nó trôi qua trong âm thầm.
Không ngờ Lý Thiên Vũ mua bó hoa tươi đến tận nhà cô.
Cha mẹ Chu Tiểu Vân cuối cùng miễn cưỡng ngầm đồng ý hai người yêu nhau. Dân quê rất hiếm thấy người yêu nhau mà tặng hoa, hành động này đã thu phục được cha mẹ cô.
Chu Tiểu Vân rất vui mừng, lại có một chút cảm động, quan trọng nhất là tấm lòng, mặc dù… cả bó hoa, phần lớn là hoa baby, chỉ có ba bông hoa hồng…
Nghe nói đến lễ tình nhân, hoa hồng vừa hiếm vừa đắt, bình thường một ngàn một bông, đến ngày đó tăng gấp mười lần, mười ngàn một bông. Lại thuê xe đến nhà Chu Tiểu Vân, Lý Thiên Vũ mất khoảng năm mươi ngàn! Tiền bao nhiêu không quan trọng, quan trọng là tấm lòng!
Sau đó, hai người bắt đầu sống chung, có Nữu Nữu rồi kết hôn. Đến lễ tình nhân thứ hai, hai người đã là đôi vợ chồng mới cưới. Bụng Chu Tiểu Vân được năm tháng.
Lý Thiên Vũ lập tức cho thấy mặt keo kiệt. Anh bảo rằng lễ tình nhân mua hoa không phải lãng mạn mà là lãng phí, tốn mười mấy ngàn mua hoa chẳng bằng mua hai con gà để cô tẩm bổ.
Chu Tiểu Vân lúc đó cũng nghĩ như vậy, đã kết hôn còn mơ mộng gì, cứ vậy thôi. Mặc dù trong lòng rất hi vọng được tặng hoa. Phụ nữ mà, có ai không thích hoa!
Ngày mười bốn tháng hai, thanh niên trẻ có đôi có cặp đều đến thị trấn xem phim, ăn ở nhà hàng.
Chu Tiểu Vân đi cùng với Ngô Mai, nói chuyện một lúc còn cảm khái: Phụ nữ ấy à, vừa kết hôn liền hạ giá, Lý Thiên Vũ chết tiệt nửa ngày không thấy bóng dáng, không biết chạy đi đâu chơi. Từ lúc mang thai, cô ăn rất nhiều, buổi trưa ăn hai chén cơm tới năm giờ chiều đã bắt đầu đói bụng. Ngô Mai đưa cô đến quán ăn vặt.
Lý Thiên Vũ xuất quỷ nhập thần xông ra, hihi haha nói cười với Ngô Mai.
Chu Tiểu Vân giả vờ lơ đãng nói đến lễ tình nhân, anh lại nói
Đã là vợ chồng già còn chú ý cái đó làm gì
, trong lòng cô xẹt qua nỗi thất vọng nhàn nhạt.
Không ngờ mấy phút sau, Lý Thiên Vũ móc từ trên người ra một cái hộp rất đẹp.
Oa, là quà lễ tình nhân. Mở ra xem, đó là một chiếc vòng đeo tay thủy tinh màu xanh.
Từ trước đến nay Chu Tiểu Vân rất thích đeo vòng tây, thích nhất màu xanh. Không ngờ Lý Thiên Vũ âm thầm đi mua.
Ngẩng đầu lên nhìn, Lý Thiên Vũ vẫn cười hì hì, vẫn là bộ dáng cà lơ phất phơ, không biết tại sao tự dưng anh tạo cho người ta cảm giác rất đẹp trai.
Nghe Ngô Mai hết lời khen, Chu Tiểu Vân cầm vòng tay Lý Thiên Vũ đưa, cảm nhận được hạnh phúc.
Đáng tiếc, mấy năm sau không còn được như thế. Bình thường một bữa cơm coi như ứng phó xong.
Hoa tươi và quà lễ tình nhân đã thất truyền!
Aizz, phụ nữ à, cần phải yêu nhiều thêm mấy năm, hưởng thụ sự ân cần của bạn trai! Đừng kết hôn quá sớm
Ngoại truyện 2: Lý Thiên Vũ kiếp trước kiếp này
Rốt cuộc năm Nữu Nữu ba tuổi, tôi và Tiểu Vân thuê nhà trong thị trấn.
Cuộc sống phải chi tiêu rất nhiều, chúng tôi như trứng chọi đá. Tôi hạ quyết tâm, quyết định muốn mình mở điếm bán hoa quả. Tôi nghĩ, mình mở cửa hàng sẽ có thời gian tự do hơn, cũng có thể kiếm thêm ít tiền để nuôi vợ con!
Ngay từ đầu, Tiểu Vân không đồng ý, không ngăn được tôi kiên trì, cuối cùng đành nghe tôi.
Tiểu Cố cho tôi vay ít tiền, tôi còn mượn thêm cậu một ít. Cửa hàng hoa quả khai trương như ý muốn. Từ bé, tôi đã mơ ước lớn lên có thể mở một siêu thị hoa quả. Mơ ước đã thành sự thật rồi.
Ban đầu tôi nghĩ rất lạc quan, mặc dù mặt tiền cửa hàng hơi nhỏ, tổng không đến nỗi không trả được tiền thuê nhà chứ!
Không ngờ, ngày qua ngày, việc buôn bán không có khởi sắc. Tiền kiếm được thanh toán tiền thuê nhà xong chẳng còn lại bao nhiêu. Có lúc nhìn Tiểu Vân vất vả, tôi rất áy náy.
Thế nhưng, xuất phát từ lòng tự trọng của đàn ông, tôi không thể nói sự áy náy này thành lời. Trái lại, tôi còn cố ý ra vẻ chẳng hề để ý. Tiểu Vân tính như hũ nút, có ủy khuất cũng không lên tiếng, luôn im lặng rơi lệ.
Có lúc tôi nhìn thấy cô ấy khóc, thực sự rất đau lòng. Nhưng, câu
Em làm sao thế
tuôn ra khỏi miệng lại biến thành
Sao em luôn nổi giận vậy
. Sau khi nói xong, tôi cũng hối hận, nhưng lời đã nói ra đâu thể thu hồi?
Chính tôi cũng cảm thấy tính cách mình quá tệ.
Tiểu Cố kẹt tiền, đến vay tôi. Tôi không bỏ được mặt mũi, đành phải đồng ý. Trước đây lúc mở cửa hàng, Tiểu Cố là người ủng hộ tôi nhất. Lúc này, anh em cần tiền, đương nhiên tôi không thể không cho mượn.
Không ngờ, Tiểu Vân nghe xong nổi giận, không chịu cho vay tiền.
Tôi rơi vào thế khó xử, sau đó đưa ra một quyết định hối hận không kịp. Ngày thứ hai, tranh thủ Tiểu Vân và con gái đang ngủ, tôi lén lút lấy sổ tiết kiệm. Sau đó, đợi ngân hàng mở cửa, tôi rút tiền ở bên trong.
Tiểu Cố tới lấy tiền, vui mừng cảm ơn tôi.
Lúc đó tôi cười, nhưng trong lòng thực sự thấp thỏm bất an. Sau này Tiểu Vân biết chắc chắn sẽ rất tức giận! Nhưng mà Tiểu Cố nói, mấy ngày nữa sẽ trả lại cho tôi, sẽ không mượn quá lâu.
Tôi không nghĩ đến Tiểu Vân phát hiện ra nhanh như vậy, còn đến tận cửa hàng. Nhìn Tiểu Vân ném sổ tiết kiệm vào người mình, tôi cực kỳ hối hận. Nếu biết cô sẽ oán giận như vậy, đánh chết tôi tôi cũng không cần thứ thể diện chết tiệt kia, thà từ chối Tiểu Cố còn hơn.
Tiểu Vân tức giận chạy ra ngoài, tôi vội vàng đuổi theo, muốn giải thích với cô ấy.
Chẳng ngờ, cái xe tải kia xông tới đúng lúc đó.
Tiểu Vân dùng hết sức mình đẩy tôi ra, tôi hoảng sợ nhìn cô ấy bị xe tải đâm vào…
Tiểu Vân, em không thể chết được.
Anh chưa nói với em anh yêu em nhường nào…
Anh chưa từng nói với em là anh rất muốn cho em một cuộc sống hạnh phúc…
Anh chưa nói với em anh thật sự hối hận lén cầm sổ tiết kiệm đi…
Anh chưa nói với em…
Xin ông trời cho chúng con một cơ hội nữa.
Con nhất định sẽ hết lòng yêu thương cô ấy, con nhất định sẽ nghiêm túc theo đuổi cô ấy, thỏa mãn tất cả yêu cầu của cô ấy. Con nhất định sẽ cố gắng trở thành người đàn ông ưu tú nhất trong cảm nhận của cô ấy, đáng để cô ấy yêu thương. Con nhất định sẽ cho cô ấy cuộc sống hạnh phúc…
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân.