Chương 11: Vận Mệnh (2)
-
Cuộc Sống Mới
- kiepdatinhtcs
- 1180 chữ
- 2019-08-26 01:17:00
Hạo Thiên được dẫn đến gặp bộ trưởng Kiều. điều làm cho hắn bất ngờ là vị lãnh đạo của trại trẻ mồ côi và vị bộ trưởng quyền cao chức trọng này lại là sinh tử chi giao.
- Hạo Thiên cậu có thể được đãi ngộ như vậy, phải kể đến công lao của hắn…. quan trọng là thực lực của cậu nữa đừng bi quan,.. nếu cần ta giúp gì cứ nói ta sẽ tận lực giúp đỡ.
Vừa chỉ Kiều Gia An, bộ trưởng Trương lại vừa tấm tắc khích lệ Hạo Thiên, không muốn hắn bỡ ngỡ khi đột nhiên mình lại tìm hắn. Một bên Kiều Gia An cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Trao đổi xong mọi thứ Hạo Thiên và Minh Hữu lại về sân thượng. Kiềm nén bấy lâu, giờ Minh Hữu mới mở lời:
- Lão Hạo ta phải nói với ngươi điều này…. Thực ra Á Lâm hôm nay không phải bận.... có lẽ từ hôm nay ngươi sẽ không còn gặp nàng nữa.
- Tại sao?... phụ thân của nàng ngăn cản sao?
Hạo Thiên cười cay đắng, bây giờ Hắn chỉ có thể nghĩ đến đây.
- Không phải… ban đầu thực ra nàng là thương hại ngươi, đồng cảm ngươi nên mới đến bên ngươi… sau đó thì… ài… nàng chỉ lợi dụng ngươi để giúp đỡ nàng trrong học tập mà thôi.
Bây giờ Hạo Thiên mới biết, ban đầu nàng chỉ đồng cảm, thương hại nên đã yêu hắn, cho hắn lần đầu tiên của mình, sau đó dần dần nàng suy nghĩ đã thay đổi, nàng muốn lợi dụng hắn, lợi dung một cách triệt để, lợi dụng hắn để được nổi tiếng, lợi dụng hắn để được thành tích học tập. Tất cả chỉ là giả dối.
Ôm hy vọng cuối cùng của mình hắn lại hỏi:
- Làm sao ngươi biết?
Nhìn vẻ mặt mong chờ của hắn Minh Hữu cũng không đành lòng, nhưng cuối cùng vẫn nói.
- Lúc trước ngươi và Á Lâm thành đôi thời điểm ngũ thúc đã nhờ phụ thân ta điều tra ngươi nhưng sao đó lại không nói gì nữa…. Trong một lần nghi ngờ ta đã dò hỏi qua phụ thân… lúc đó phụ thân ta mới nói cho ta biết chuyện đó, người còn nói do chính miệng của Á Lâm đã nói như vậy với ngũ thúc.
- Hôm qua chúng ta vẫn còn tốt mà... điều này là sự thật sao?.. Á Lâm...
- ….
Giờ phút này Minh Hữu đã triệt để im lặng, Hạo Thiên thấy thế cũng không nói gì nữa. Bầu không khí tĩnh mịch chỉ có tiếng những giọt nước mắt rơi
cay đắng sao? tủi nhục sao? ngươi thật là một người thất bại a
. Được một lúc không biết đang suy nghĩ gì Hạo Thiên đứng dậy, xuống lầu đi thẳng đến nơi Kiều lão gia và Trương bộ trưởng đang nói chuyện, vì đã biết mặt Hạo Thiên nên việc vào được là rất dễ.
- Bộ trưởng có thể giúp cháu một việc không?
Vừa vào Hạo Thiên đã đi thẳng vào vấn đề. Trương Trung Chính thấy lạ bèn thận trọng hỏi:
- Ta có thể giúp cháu điều gì?.. nếu trong khả năng ta nhất định sẽ giúp!
- Dạ… cháu chỉ là xin bộ trưởng cho cháu gia nhập quân đội ngay bây giờ được không? Cháu muốn lập tức thay đổi bản thân.
Trương bộ trưởng nghe thế cười trấn tĩnh:
- À chuyện này à?... cũng dễ mà cháu đã được đặc cách vào trường sĩ quan rồi mà, sau khi vào trường thì cháu đã lập tức trở thành một quân nhân.
- Chuyện cháu nói chính là chuyện đó… Bộ trưởng có thể cho cháu trở thành quân nhân mà không càn học bây giờ không?.. bây giờ cháu muốn thay đổi bản thân muốn đi thực hiện một nhiệm vụ nào đó để có thể thực sự thay đổi mình.
Trương Trung Chính nghe đến đó liền quay sang Kiều lão gia tử bên cạnh tựa như hỏi
ông nghĩ thế nào?
. Kiều lão gia không nói gì chỉ thận ttrong, nghiêm túc nhìn thanh niên Hạo Thiên trước mặt mình sau đó gật đầu, bộ điệu đồng ý. Vừa hội ý xong đã quyết định đồng ý, Trương bộ trưởng cũng không tối chừ nữa:
- Được cậu yên tâm đi, ngày mai công văn sẽ đưa tới cậu se chính thức trở thành quân nhân.
- Đa tạ bộ trưởng, đa tạ Kiều lão gia.
Hạo Thiên vội vàng cảm tạ, cảm tạ xong định ra ngoài thì Kiều lão gia lên tiếng:
- Hạo Thiên lâu rồi không gặp, hay hôm nay cháu đi về cùng hai lão già này đi.
- Đa tạ Kiều bá bá cháu cũng không khách sáo!
Hạo Thiên cũng không từ chối mà nhận.
Từ biệt Minh Hữu xong Hạo Thiên quay vào trong xe của Trương Trung Chính.
Trong xe Hạo Thiên ngồi phía trước ngang hàng tài xế, hai lão gia tử thì ngồi phía sau.
Đoàn xe gồm ba xe trong đó hai xe là của những cận vệ tổng cộng có chín người kể cả tài xế đang ngồi cạnh Hạo Thiên.
Đoàn xe đang đi thì bất ngờ phát sinh, vừa đi đến khu biệt thự Thế kỷ gần công viên lần trước Tống Vinh và Cẩm Tú nói chuyện.
Dưới đất bỗng nhiên nhô lên một hàng rào bằng đất, các cận vệ và tài xế lập tức cảm nhận được không ổn quay đầu xe lại định tránh thoát nhưng vừa nghĩ thì sau xe cũng mọc lên một hàng rào bằng đất.
Hai xe cận vệ lập tức đến xung quanh xe Hạo Thiên, lấy xe hắn làm trung tâm muốn bao bọc lại, bảo vệ ở bên trong. Tám người có hai người xuống xe.
Hai người này vừa xuống xe, liên thủ tư thế
đặt hai chân vào đầu xe, người nghiêng về phía trước sau đó hai ttay chắp lại thành chữ thập đẩy về phía trước.
Thình lình hai cột nước áp suất thật manh từ trong tay của hai người này bắn ra.
Hai cô gái này là chị em song sinh kiều gia, Kiều Tử Anh, Kiều Nhật anh, cháu nội của Kiều Gia An.
Thấy màn trước mắt này Hạo Thiên nội tâm khẽ động nhưng không có nhiều ngac nhiên, qua Học kì một năm thứ nhất cao trung hắn đã phát hiện khả năng của mình cũng đã tìm hiểu và kết luận mình có dị năng, bao lâu nay hắn đã luyện tập dị năng của mình lại phát hiện mình chính là song hệ dị năng giả. Khí hệ dị năng giả và một dị năng khác không biết nên gọi thế nào, bất đắc dĩ hắn đành gọi là bộc phá dị năng giả.
Nhìn hai người trước mặt, nhìn ra phía sau hai lão già đang ngồi, hắn cảm thán
với thân phận của hai lão gia hỏa này thì có cận vệ đi cùng không có gì lạ a… chỉ có điều không ngờ là lại có dị năng giả
.