• 60

Chương 6: Tình Đầu


Buổi sáng hôm nay Hạo Thiên vẫn một bộ đồng phục, một cặp táp, 2 quyển sách khoa học đến trường.

Lớp học hôm nay vẫn như hôm trước nhưng trong đó lại là sự đề phòng cao độ của Hạo Thiên về cô vợ bé của mình
không biết hôm nay nàng lại giở trò gì?
.
Ngồi xuống bàn để cặp táp qua một bên, lại gục xuống bàn muốn ngủ thì Minh Hữu vỗ vai, vẻ mặt nghiêm túc, ra hiệu cùng mình đi ra ngoài có chuyện quan trọng.

Hạo Thiên cũng vẻ mặt ngưng trọng bước theo sau
hôm nay chắc có chuyện gì nghiêm trọng rồi
. Vừa đi mà trong lòng vừa tò mò.

- Á Lâm với Quốc Trọng thực ra không có yêu đương gì cả…. chỉ là Quốc Trọng tự mình muốn vạy nên để mọi người hiểu lầm thôi!

Đã đến căn tin, Minh Hữu cuối cùng cũng từ từ giải đáp thắc mắc cho Hạo Thiên.
Hạo Thiên vẻ mặt bình tĩnh, trong nội tâm lại thoáng chút buồn
có là người yêu của nhau không cũng không liên quan gì đến mình mà,…. Phải chi lúc trước không nhận lời lão Minh thì tốt biết mấy!... Thân phận không xứng thì tại sao phải cưỡng cầu…. ài…
. Vẻ mặt của Hạo Thiên trở nên thoáng buồn, miên mang nhìn về một nơi xa, sao đó quay lại nói với Minh Hữu:

- Lão Minh… Ta xin lỗi ngươi!... có lẽ ta không nên nhận lời của ngươi mà không suy nghĩ kĩ…. Bây giờ nghĩ lại ta thấy ta không xứng với cô ấy. ài…
Dừng một chút Hạo Thiên lại thở dài nói tiếp:

- Có lẽ chuyện ta và nàng nên dừng lại ở đây được rồi…

Chưa nói dứt lời Hạo Thiên lại dứng dậy, mang theo nỗi buồn trong nội tâm mà bước đi. Hạo Thiên muốn tìm một nơi yên tĩnh.

Minh Hữu nghe rõ những gì Hạo Thiên nói, lại hiểu tất cả nên chỉ im lặng không phản đối, chỉ nhìn theo hướng bằng hữu mình đi, sau đó lại lắc đầu thở dài
sơ ý quá, hai đứa này rõ ràng có tình cảm với nhau… mình chỉ lưu ý điều đó mà quên sự chênh lệch này… phải dựa vào hai đứa tụi bây thôi!....ài


Lúc này mọi chuyện cũng đã được Á Lâm chứng kiến tất cả. Kể từ lucsMinh Hữu và Hạo Thiên cùng đi căn tin thì nàng cũng trùng hợp đang ngồi cách đó không xa. Khi Hạo Thiên mang nỗi buồn ly khai căn tin thì Á Lâm cũng lẵn lặng nối bước theo.

Nàng hiểu nếu mình không nắm giữ Hạo Thiên ngay lúc này thì không có cơ hội nào nữa. Khi thấy Hạo Thiên và Cẩm Tú thân mật nàng vừa hâm mộ, vừa thấy khó chịu trong lòng. Đêm hôm qua Quốc Trọng lại tìm đến làm phiền nàng, nàng đã cự tuyệt, nàng quyết định mình phải giữ được Hạo Thiên, mình phải cho anh ấy biết tình cảm mình dành cho Hạo Thiên.

Hạo Thiên đến sân thượng của trường vì anh cảm thấy bây giờ chỉ có nơi này mới cho mình chút riêng tư, mới có thể bài tỏ hết cảm xúc mà không bị ai phát hiện. Nhìn khung cảnh thoáng đản xung quanh mình, Hạo Thiên lại nhìn hai bàn tay của mình
đúng là tay trắng, vẫn hoàn trắng tay
.

- Aaaaaaaaaa…..!

Thét dài một tiếng, sau đó lại dùng nắm đấm của mình
phịch
đấm một phát thật mạnh vào tường.

- Hạo Thiên. em yêu anh!

Thấy một màn trước mặt, Á Lâm nội tâm chua xót, nàng nhất định phải cho Hạo Thiên biết nàng không chấp nhất chuyện đó, nàng không quan tâm vấn đề thân phận,. Cho Hạo Thiên biết nàng yêu hắn, dù là đơn phương thôi cũng được, chỉ cần hắn biết vẫn còn người quan tâm hắn là được.

Những giọt lệ lăn dài trên má, Á Lâm vòng tay từ sau lưng ôm sát Hạo Thiên. Giọng nói yếu ớt, nghẹn ngào. Nàng không muốn như thế, không muốn thấy người hắn buồn, hắn hành hạ bản thân, không muốn thấy! nàng thật sự không muốn.

- Ở bên cạnh em được không?

Hạo Thiên im lặng nhắm mắt, vẻ mặt không đành lòng. Hai tay cầm lấy đôi bàn tay đang ôm trước ngực mình như không muốn nó biến mất, muốn giữ lại cảm giác ấm áp này. Nhẹ nhàng hỏi:

- Chúng ta thực sự có thể sao?

- Được, chúng ta cố gắn kiên trì là được. em sẽ đợi anh, em hứa!... Được không anh…?

Á Lâm gò má gọ cọ vào vai hắn bình tĩnh, chân thành mà nói. Nàng như khẳng định rằng nếu không được lấy hắn thì nàng sẽ không lấy ai nữa hết.

Hạo Thiên quay mặt lại nội tâm cảm động, tay phải nhẹ nhàng vuốt đôi gò má tinh xảo, xinh đẹp ấy. Nhịn không được đưa môi hôn tới nhưng Á Lâm không tránh né, nhẹ nhàng hé bờ môi xinh tiếp nhận, chỉ trong chốc lát nàng cảm nhận được cơ thể mình trở nên nóng bừng, nhịp tim đập mạnh, thân thể mềm nhũn ra, nhưng đôi bàn tay thì lại xiết chặt cổ của hắn.

Hai người dính chặt với nhau trên sân thượng của trường, càng lúc càng cuồn nhiệt, đến khi Á Lâm cảm thấy kiều đồn của mình nóng bỏng cảm giác được bàn tay nam nhân chuẩn bị tiến vào nơi riêng tư của mỉnh thì mới chợt bừng tỉnh.
Nàng kéo tay hắn ra, yếu ớt nói:

- Em chưa chuẩn bị… lúc khác đi em đáp ứng anh… giờ mình đi vào lớp đi đến giờ học rồi đó.

Hạo Thiên càng ôm Á Lâm thật chặc rồi thủ thỉ bên tai nàng
Anh cũng yêu em
. Rồi một lần nữa nhìn thật kỹ mỹ nhân mình đang ôm trong lòng., hai gò má nàng đã đỏ ửng thẹn thùng, lại vui sướng. Hạo Thiên mới dắt tay nàng trở xuống chuẩn bị về lớp.

- Ừmh Ừmh! Á Lâm về lớp trước đi,.. anh có chuyện muốn nói với Hạo Thiên một chút!

Vừa đi xuống cầu thang thứ nhất của sân thượng thì giọng nói nghiêm túc của Minh Hữu vang lên làm cả hai giật mình. Như bị bắt gian tại trận Á Lâm vội vàng cúi đầu, cất bước thật nhanh như để tránh khung cảnh xấu hổ này.

- Đợi lâu thật a!.... cũng thân mật gê a!... chút nữa là ta được xem AV miễn phí không cần download rồi!... ài...

Giọng nói nghiêm túc như đang cảnh cáo Hạo Thiên vang lên ngay sao khi Á Lâm vừa xuống khỏi cầu than. Nhưng trong lúc quay người bước đi, khi Hạo Thiên đã ở sao lưng mình thì vẻ mặt Minh Hữu lại thay đổi chóng mặt vô sỉ, bỉ ổi vì nội tâm đang nghĩ
uổn công xem trộm cả buổi lại không làm ăn được gì… hai đứa này.... quá tệ a.. hắc hắc hắc…
.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cuộc Sống Mới.