Chương 64: Về Nhà Mẹ Đẻ
-
Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không
- Tín Dụng Tạp
- 3037 chữ
- 2020-01-30 10:00:24
Convert: Ngocquynh520
Edit: Nguyễn Thị Quyền
Beta: Cá Mập
Nguồn: diendanlequydon
Tối hôm đó Cố Lễ về nhà, Lý thị đem chuyện ngày mai về nhà mẹ đẻ nói với hắn, Cố Lễ cười nói
Sớm nên đi bái phỏng nhạc phụ đại nhân một chút nhưng mấy ngày nay ta có chuyện trì hoãn, ngày mai ta đi với ngươi. Nguyên Thu cũng không làm gì, Sơn nhi, Tuyền ca, Nữu Nữu ngày mai cũng không cần đi học kêu bọn hắn cùng đi theo bái kiến ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu
Lý thị cười cởi áo khoát cho Cố Lễ nói
Mẫu thân suốt ngày lẩm bẩm mấy cái ngoại tôn tử ngoại tôn nữ này nhưng chưa bao giờ gặp ngày mai dẫn bọn họ đi theo thân cận với mẫu thân
Cố Lễ đổi y phục ở nhà ngồi xuống, Lý thị rót trà cho hắn mình thì ngồi viết danh sách quà tặng sai Thái Tuyết tìm gói kĩ vào. Một lúc sai nha đầu tìm huynh muội Nguyên Thu bảo bọn họ nghỉ ngơi sớm ngày mai cùng đến nhà ông bà ngoại, xoay người sai nha hoàn đi nói với mấy nha hoàn của thiếu gia cô nương bảo bọn hắn chuẩn bị y phục. Cố Lễ thấy Lý thị định đi liền kéo nàng ngồi xuống cười nói
Ngươi đã lớn tuổi thế nào còn giống như đứa bé ngồi cũng ngồi không yên
Lý thị nhớ đến hành động vừa rồi của mình cũng nhịn không được cảm thấy buồn cười liền tĩnh tâm ngồi xuống. Lý thị vừa uống trà nói vài câu với Cố Lễ lại nghĩ đến một chuyện liền gọi Thái Tuyết đến
Ngươi đi chỗ Chu tẩu tử, bảo nàng dọn dẹp một chút ngày mai cùng về bên kia
Cố Lễ thấy Thái Tuyết đi mới hỏi Lý thị
Chu tẩu tử là nữ đầu bếp khi ngươi sinh Tuyền ca và Nữu Nữu nhạc mẫu sai cửu huynh đưa đến Hàng Châu?
Lý thị gật đầu nói
Đúng là nàng. Mẫu thân yêu thương ta sinh sản cực khổ liền sai nữ đầu bếp nấu ăn dược thiện đến chỗ ta. Bây giờ chúng ta hồi kinh cũng không tốt làm phòng bếp riêng. Mặc dù mẫu thân của Chu tẩu tử đã mất nhưng nàng còn con trai trong phủ để mẹ con bọn họ chia lìa mấy năm cũng là chúng ta không phải, thân thể ta bây giờ đã dưỡng tốt lắm nên để nàng về đoàn tụ với nhi tử mới đúng
Cố Lễ nói
Đúng vậy. Dù sao nàng cũng là người của Lý phủ, đi theo ngươi vài năm như vậy cũng là khó có được. Ngươi sai người lấy thêm một chút quà tặng cho nàng cho thêm nàng ít ngân lượng ngày mai kêu nàng cùng đi
Lý thị nghe Cố Lễ nói vậy trong lòng thật sự rất vui mừng. Lý thị lại nói chuyện với Cố Lễ một lát mới sai nha hoàn đưa nước nóng vào tắm rửa, tự hầu hạ Cố Lễ rửa mặt mình cũng tắm rửa sạch sẽ mới đi ngủ với Cố Lễ.
Sáng hôm sau hai vợ chồng Cố Lễ mang theo hai cặp nam nữ lên phòng lớn thỉnh an, báo chuyện đi Lý phủ. Cố lão phu nhân thấy Cố Lễ thu thập đồ đạc nhiều đi nhà nhạc phụ trong lòng không cao hứng cộng thêm hôm qua tam phòng nói ít lời nói lão thái thái nhìn Lý thị càng không thuận mắt lập tức mặt lạnh quay người không nhìn đám người Cố Lễ.
Cố Lễ quen thuộc tính khí của mẫu thân hắn, trong lòng có chút nổi nóng nhưng hắn không thể làm trái với ý lão thái thái đành cười theo nói
Mấy ngày nay hồi kinh báo cáo công tác còn không biết được chức vị gì. Nhạc phụ ở kinh thành làm quan nhiều năm, đều quen thuộc tất cả các phủ, nhi tử hôm nay đi đúng dịp thỉnh giáo nhạc phụ đại nhân một chút
Cố lão phu nhân nghe trong lòng tính toán một chút rốt cuộc nàng sợ Cố Lễ không có chuyện tốt trong nhà lại ít bạc vì vậy đành miễn cưỡng cười nói
Nếu vậy các ngươi đi đi, buổi chiều nhớ về sớm đừng trì hoãn trong nhà người khác quá lâu
Lý thị nghe trong lòng không vui nhưng mặt ngoài không thể hiện, ngoài miệng ứng vài câu mới dẫn Nguyên Thu và mấy người Cố Lễ ra ngoài. Sáng sớm xe ngựa đã chuẩn bị xong, Thái Tuyết phân phó tiểu nha đầu đem quà tặng đưa vào trong xe. Cố Lễ và Cố Sơn lên chiếc xe đầu tiên. Lý thị, Nguyên Thu, Tuyền ca, Nữu Nữu ngồi xe sau đi ra khỏi Cố phủ.
Ngô thị nghe một nhà Cố Lễ đi liền gọi hai quản sự mama giặt đồ quét tước đến. Hai mama này vốn là người làm trong nhà Ngô thị mặc dù không làm việc gì nặng nhọc. Giờ phái đến trong nhà Lý thị suốt ngày giặt xiêm áo cho người làm ngay cả tay cũng lớn hơn trước kia mấy phần trên mặt cũng chật vật không chịu nổi. Hai nàng nghe Ngô thị gọi tới, vội lấy nước rửa tay rửa mặt vỗ vỗ đất trên người liền đi theo nha hoàn.
Hai mama vào viện cũng không dám vào bên trong cúi đầu xuôi tay đứng ở cửa có nha đầu đi vào đáp lời. Ngô thị nghe nói hai mama tới liền ngồi ngay trên giường, mới phân phó người gọi hai mama đi vào.
Hai mama đi vào hành lễ cho Ngô thị trước rồi đứng đó. Ngô thị cúi đầu đùa nghịch lá trà không chút để ý nói
Đại phu nhân dẫn ai đi Lý phủ?
Hai mama liếc nhìn nhau, mama quét tước mặt mũi tươi cười nói
Thưa phu nhân, bên cạnh phu nhân có Thái Tuyết cô nương đi theo, bên cạnh tam cô nương là Chức Mộng, Tuyền ca và lục cô nương dẫn theo bà vú đi cùng
Ngô thị nghe gật đầu một cái lại hỏi nàng
Đại phu nhân về nhà mẹ đẻ dẫn theo thứ gì?
Hai mama nghe vậy hơi cười nói
Thưa phu nhân cái này lão nô không biết. Xa xa nhìn thấy Thái Tuyết cô nương sai đám tiểu nha đầu ôm mấy bọc quần áo lên xe, bên trong có gì lão nô thật sự không biết
Ngô thị nghe cầm ly trà đặt mạnh lên bàn
Các ngươi là người chết? Sai các ngươi đi đến viện kia làm gì không biết? Ít giả bộ hồ đồ
Hai người nghe vậy quỳ xuống khóc ròng nói
Thưa phu nhân, không phải lão nô qua loa tắc trách chủ tử, lão nô cũng chỉ là thô sử mama không vào được phòng chủ tử, thật sự không biết phu nhân dẫn theo gì về nhà mẹ đẻ
Ngô thị hừ lạnh nói
Lúc trước nhìn các ngươi là người cơ trí mới phái các ngươi đi qua. Hôm nay ta mới biết các ngươi một cái so với một cái càng ngu, ngươi không vào được trong phòng nhưng trong viện có nhiều người như vậy ngươi không tìm được người hỏi thăm? Từ trước đến giờ tiểu nha đầu thích nhất là nói huyên thuyên, cho ít dưa ít táo còn không nói cho các ngươi. Các ngươi ra ít tiền lại nói cho ta biết ta đưa gấp đôi cho các ngươi
Mama giặt đồ thở dài nói
Phu nhân không biết chứ hôm đó chúng tôi vừa qua liền bị tam cô nương đuổi ra khỏi viện chính, mỗi ngày giặt xiêm áo đều là tiểu nha đầu tam cô nương đưa tới cũng không phải là xiêm áo cô nương hay phu nhân đều là xiêm áo của nhất đẳng nhị đẳng nha hoàn. Chúng tôi đều không nhìn thấy người trong viện. Mỗi ngày chỉ có nha đầu đưa xiêm áo đi giặt ngày thường nàng thấy chúng ta cũng không nói nhiều, cho thứ tốt gì cũng đều không nói
Ngô thị nghe vậy kinh ngạc không dứt suy nghĩ chốc lát liền hỏi quét tước mama
Ngươi quét tước, đương nhiên ở trong sân phục vụ đi?
Quét tước mama vội nói
Thưa phu nhân, tam cô nương nói trong sân đã có tiểu nha đầu làm chỉ sai chúng ta quét dọn sạch bên ngoài viện. Mỗi lần ta tìm cớ vào viện cũng bị mama giữ cửa ngăn lại nói tam cô nương đã nói chỉ cho chúng ta phục vụ bên ngoài
Ngô thị nghe vỗ bàn nói
Thật tốt một cái tam cô nương, phòng ta như phòng cướp
( ta thấy đúng là phòng cướp thiệt chứ không phải giống như, thiệt là cực phẩm đó mà). Hai mama ai cũng không dám đáp lời chỉ cúi đầu không nói. Ngô thị càng nghĩ càng giận vung tay quét hết trà xuống đất nàng đang muốn lấy hai mama này trút giận lại nghe người bên ngoài hô
Tam phu nhân có nhà? Lão thái thái muốn nô tì qua gọi phu nhân đi qua
Ngô thị nghe sửa sang lại tóc cười đi ra ngoài đón kéo nha đầu kia đi phòng lớn.
Buổi sáng lão thái thái nín một bụng tức, thấy Ngô thị cũng không cho sắc mặt hừ lạnh nói
Ngươi càng ngày càng không ra gì, cũng không đến phục vụ ta
Ngô thị nghe cười nói
Con dâu sáng sớm ngeh đại tẩu về nhà mẹ con vốn nghĩ đại tẩu sẽ đòi tiền công ra liền sáng sớm ở đây chờ đợi, nhìn xem cần chuẩn bị quà gì. Cho đến vừa rồi có người đến đáp lời đại tẩu đã chuẩn bị quà tặng xong bao lớn bao nhỏ đầy một xe ngựa cũng không cần con dâu quan tâm, con dâu lúc này mới đổi xiêm áo đến đây
Lão thái thái nghe vậy hừ lạnh nói
Nàng suốt ngày khóc than với ta, ta thấy nàng đem tiền đưa cho nhà mẹ nàng đi. Nếu không vì mặt mũi tam cô nương ta nhất định sẽ mắng nàng mới hả
Ngô thị thấy lão thái thái ghét bỏ Lý thị vội nói
Con thấy mặc dù tam cô nương tốt nhưng cũng không thân cận với chúng ta. Con thấy bộ dạng hôm nay nàng đi Lý phủ còn vui vẻ hơn lúc trước vừa trở về
Lão thái thái bĩu môi nói
Nữ nhi là thân nhất với mẫu thân, nàng như vậy đương nhiên là do mẫu thân nàng dạy. Chỉ có nhi tử ngốc này của ta là không biết cùng mẫu thân, tiền bạc đều giao cho thê tử trông nom, cũng dạy thê tử hắn cầm đi nhà mẹ đẻ. Đem đến nơi đó yên tâm hơn chỗ ta, còn trong ngày khoác loác với ta là không có tiền, không có tiền thê tử đưa một xe đồ về nhà mẹ đẻ?
Ngô thị cười nói theo
Đúng vậy, may có lão thái thái khôn khéo
Cố lão phu nhân suy nghĩ một lúc càng cảm thấy bực mình mắng Lý thị thêm lần nữa mới chịu bỏ qua.
Lại nói đám người Lý thị, sáng sớm ngồi xe ngựa đi Lý phủ, quản gia Lý phủ chờ đợi ngay ngoài cửa lớn dẫn xe ngựa vào phủ. Nguyên Thu theo Cố Sơn bốn huynh muội ngồi kiệu nhỏ vào nội viện, Cố Lễ đi thư phòng bái kiến nhạc phụ.
Sáng sớm Lý mẫu đi cho người đi xem, đi bảy tám lần mới có nha đầu chạy vào nói
Thưa lão thái thái, cô nãi nãi dẫn biểu thiếu gia, biểu tiểu thư vào phủ rồi.
Lý mẫu nghe mặt đầy lệ nha đầu đỡ tới cửa run run đứng, Lý thị xuống kiệu thấy Lý mẫu đứng ngoài cửa phòng lớn không kịp chú ý mấy người Cố Sơn bước lên ôm Lý mẫu khóc rống
Mẫu thân, nữ nhi đã trở lại
Lý mẫu kéo Lý thị, hai mẹ con khóc rống một lúc, có thiếu nữ lớn hơn Nguyên Thu đứng bên cạnh khuyên lơn nửa ngày Lý mẫu mới khá hơn một chút. Mọi người vây quanh hai mẹ con Lý thị bốn huynh muội Nguyên Thu cùng đi vào phòng.
Đợi Lý mẫu ngồi xong, Cố Sơn, Nguyên Thu bốn người tiến lên hành lễ với Lý mẫu. Lý mẫu thấy Cố Sơn tướng mạo đường đường là một người có tài nhất thời vui mừng lấy từ trong trap ra một miếng ngọc bội mượt mà đeo vào cổ hắn
Đây là lúc trước ta xuất giá tổ mẫu cho ta, nói là vật Đường đại. Ta mang theo một thời liền quên, hôm nay nghe các ngươi đến ta liền nhớ tới cái này cho người tìm cho Sơn nhi
Lý thị vội ngăn lại nói
Đồ quý như vậy đưa cho hắn làm gì?
Lý mẫu lôi Lý thị nói
Tổ thượng nói, ngọc bội này đã có một Tống đại cao tăng đeo qua rất linh nghiệm. Ngươi cực khổ nửa đời thật vất vả nuôi lớn mấy đứa bé. Sơn nhi muốn tham gia thi Hương nếu có thể trúng danh thứ nhất, thứ hai ngươi cũng có chỗ trông cậy vào
Lý thị nghe đành dừng tay nhìn Cố Sơn cười nói
Con cũng không cầu mong hắn trúng danh gì chỉ cần bình an con liền đủ hài lòng
Lý mẫu cười nói
Vậy càng nên để cho hắn mang theo, cao tăng từng đeo nhất định là bình an
Cố Sơn nghe vội cám ơn Lý mẫu.
Lý mẫu nhìn Nguyên Thu đang đứng liền ngoắc đến bên cạnh nàng cười nói
Đây nhất định là Nguyên Thu rồi
Nguyên Thu cười nhẹ nhàng cúi đầu
Nguyên Thu thỉnh an ngoại tổ mẫu
Lý mẫu nghe vậy cười không khép miệng được vội đem nàng ngồi bên cạnh mình vuốt tay nàng quan sát tỉ mỉ một phen gật đầu với Lý thị
Ta thấy dáng dấp nàng nhỏ hơn ngươi lúc đó đấy
Lý thị cười nói
Nhìn nàng văn tĩnh nhưng cũng rất nghịch ngợm
Lý mẫu cười nói
Ngươi cho ta biết? Cô nương này nhất định rất tốt, ta nghe ca ca ngươi gởi thư nói năm đó lúc ngươi sinh mọi việc trong nhà đều là Nguyên Thu xử lý, Kinh Thành nhiều đại gia khuê tú như vậy ta thấy không một ai mạnh hơn Nguyên Thu nhà chúng ta
Lý thị che miệng cười nói
Mẫu thân nói như vậy cũng không sợ người cười sao
Lý mẫu lại cầm một miếng ngọc bội ra cũng toàn thân là ngọc bích tự tay đeo cho Nguyên Thu
Ngọc bội này cũng có chút lai lịch. Đây là hồi môn lúc trước của mẫu thân ta cũng rất khó được, hôm nay cho ngươi
Nguyên Thu nghe vậy vội đứng lên cám ơn Lý mẫu.
Tuyền ca, Nữu Nữu thỉnh an liền bò đến trên giường ăn trái cây, Lý mẫu thấy hai bọn hắn phấn điêu ngọc trác rất đáng yêu, vội ôm hai người bọn họ vào trong ngực.
Trưởng tử, trưởng nữ của Lý Túc Phong đều ở trong phủ, hai người gặp cô cô, Lý thị có quà đưa qua. Cố Sơn chưa gặp qua tổ phụ, Lý mẫu kêu hắn đi với biểu huynh Vân Đào đến thư phòng gặp tổ phụ. Nguyên Thu cũng biết Lý thị nhiều năm không gặp ngoại tổ mẫu tất nhiên có nhiều lời cần nói liền dẫn Tuyền ca Nữu Nữu đến phòng biểu tỉ ăn điểm tâm.
Lý thị nói chuyện với Lý mẫu một hồi lại nói lên hôn sự của Nguyên Thu. Lý mẫu nhỏ giọng hỏi Lý thị
Ta nghe ca ngươi nói Nguyên Thu hứa cho Nam Bình Quận Vương thế tử?
Lý thị gật đầu nói
Đúng vậy, chờ Nguyên Thu cập kê liền thành thân
Lý mẫu thở dài
Đứa nhỏ Nguyên Thu này cũng khó được, ở lâu hai năm cũng tốt vì sao gả sớm như vậy?
Lý thị nói nhỏ
Là người quen của Vương phi quyết định không từ chối được
Lý mẫu nghe hồi lâu mới nói
Nếu như vậy thì thôi đi. Lão vương phi hiền lành không cần nói. Nam Bình Quận Vương phi cũng rất tốt, lúc trước nàng ở Kinh Thành ta thường gặp nàng là một người rất hòa khí Nguyên Thu gả qua cũng không thua thiệt. Ta hôm kia nghe phụ thân ngươi nói, một nhà Nam Bình Quận ương sẽ về kinh ngươi có biết chuyện này?
Lý thị nghe vậy ngạc nhiên nói
Đang êm đẹp sao lại về kinh?
Lý mẫu nói
Ngươi làm sao biết, người là muốn lá rụng về cội. Lão vương phi cũng có tuổi, tuy nói Hàng Châu ấm áp thích hợp dưỡng lão nhưng luôn phải có ngày trở về
Lý thị vội nói
Con thấy thân thể Lão vương phi tráng kiện ở Hàng Châu thêm ba năm nữa cũng không thành vấn đề
Lý mẫu cười nói
Người đã già sẽ nhớ nhà. Trở về cũng tốt, có Nam Bình Quận Vương ở đây nhà các ngươi cũng có núi dựa
Lý thị vừa muốn mở miệng thì có nha đầu đi vào nói
Thưa lão thái thái, đã dọn cơm xong
Lý thị liền không nói nữa.
Lý thị ở nhà mẹ vừa ăn xong cơm trưa, thì có người Cố phủ tới nói Liêm Thân Vương phủ phái người tới, Cố lão phu nhân muốn Lý thị nhanh trở về. Lý mẫu nghe liền nói với Lý thị
Nếu vậy các ngươi về đi, ngày khác ta lại cho người đón các ngươi đến
Lý thị đáp dẫn mấy người Nguyên Thu vội về phủ.