• 15

Chương 1 : Đến Nhân Giới


Từ thời thái cổ, nhân loại đối với thế giới quanh mình, thảy những sự kỳ dị, chớp loè sấm động, gió dữ mưa to, thiên tai nhân hoạ, thương vong vô số, lũ lụt khắp nơi, tuyệt không phải những sự sức con người có thể làm được, có thể chống cự được. Bèn cho rằng trên chín tầng trời có chư vị thần linh, dưới chín tầng đất có dồn đống âm hồn, diêm la điện phủ .

Những kẻ đã thấu được thiên địa tạo hóa đã lấy thân phận là " Thần " điều khiển những thế lực tối cao , nhờ sức các bảo bối thần kỳ mà có thế lay chuyển thiên địa , nhưng mà những kẻ này đều muốn " Ta là chính là duy nhất nhưng kẻ khác sẽ không bằng được ta " thế nên đã xảy các cuộc chiến đẫm máu nhằm tranh giành vương hiệu tối cao .

Khi mà chiến tranh đã trở thành vô nghĩa kẻ chết thì nhiều mà người sống thì ít và những kẻ mạnh nhất đã gặp mặt và chia nhau cai quản hình thành nên Thất Giới : Thần Giới ,Ma Giới ,Quỷ Giới ,Yêu Giới ,Linh Giới , Cự Giới , Nhân giới.

Thần Giới , một bức tranh về thế giới tiên hiệp đẹp đẽ những tòa cung điện nguy nga tráng lệ những bức tượng rồng chạm khắc tinh xảo những cánh hoa bay phấp phới trong cơn gió nhẹ , và những con thú mà trước giờ cứ tưởng như chỉ có trong truyền thuyết đi đi lại lại bay khắp cả một vùng trời , còn cả nhưng người phi kiếm bay lượn nói chuyện rôm rả .

Tại một tòa cung điện bên trong đó có hai người một nam trẻ tuổi và mỹ phụ xinh đẹp đang nói chuyện vói nhau chỉ là trên khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp này đang ướt đẫm nước mắt

" Dương Phong chả lẽ con cứ nhất quyết bỏ đi sao ? Con có biết con sẽ là người sẽ cai quản Thần Giới không ? Con là niềm tự hào 4000 năm lịch sử Thần Giới con không thể nói bỏ đi là bỏ đi được "

Dương Phong nhấp chén trà nhưng không nói gì chẳng biết trong lòng hắn đang nghĩ gì bởi hắn đang rất rối bời , ánh mắt nhìn qua cửa sổ xa xăm một khoảng trời vô tận . Mỹ phụ thấy Dương Phong không nói gì, nàng tức giận bàn tay chứa luồng khí xanh đập mạnh vào bàn uống nước khiến nó chấn nát thành bụi

" Nói đi , nói cho mẹ biết có phải là đứa con gái kia không ? " Mỹ phụ vừa nói trong nước mắt nhưng khó có thể mất đi sự kiều diễm khó ai sánh bằng ,nàng rất đau đớn khi đứa con của mình bỏ đi nàng đang muốn tìm mọi cách để níu giữ nhưng vô vọng

Dương Phong tay vẫn cầm chén trà bóp chặt hắn đang rất thống khổ đau đớn đôi , mắt hồng hồng do nước mắt , nghẹn ngào nói

" Con xin lỗi , không giây phút nào mà con không ân hận về việc làm của mình , ở đây chỉ càng làm con điên lên , chỉ có rời đi con mới cảm thấy thanh thản "

" Phong nhi , con không hiểu được nỗi lòng của cha con sao , cha con... "

" Mẹ còn bênh ông ta sao " Chén trà trong tay Dương Phong nát vụn , hắn tức giận ngắt lời

" Chỉ vì vài ba cái di huấn tổ tiên mà ông ta đã khiêu chiến với Linh Giới , tàn sát giết hại những người vô tội trong khi họ không hề làm gì cả , ông ta đã sai khiến con phải làm những việc ghê tởm nhưng may thay con đã nhận ra không thì tay con còn dính đến bao nhiêu là sinh linh vô tội khác "

Mỹ phụ nghe xong chỉ còn có thể úp tay vào mặt khóc nức nở .Dương Phong ngồi dậy nhìn mỹ phụ trong đôi mắt khó tránh được sự đau đớn nhưng hắn đã kiên quyết rời khỏi cái nơi mà hắn thấy ghê sợ này

" Mẹ , giữ gìn sức khỏe , khi con đi con sẽ khóa thần thức nên mẹ đừng dày công đi tìm , gửi lời chào giúp con đến đại ca và đệ đệ "

Nhìn bóng lưng đứa con dứt ruột đẻ ra rời đi , mỹ phụ vội đứng dậy đuổi theo nhưng chỉ còn là hư vô .

Phía nóc cung điện xuất hiện hai thân ảnh nam nhân đứng đó một nam tuổi chừng nhìn qua cũng phải 25 tuổi ,còn người bên cạnh nhìn chỉ là một thiếu niên 15 tuổi ánh mắt dõi theo nơi Dương Phong biến mất

" Xem ra nhị huynh đã một lòng rời đi , người đứng đầu Thần Giới chắc là đệ hoặc huynh rồi , hắc hắc "

" Chưa chắc đâu Thiên đệ , thiên phú Long Ngạo Thiên Tuyệt ngàn năm may mắn xuất hiện , cha chắc chắn không để nhị đệ rời đi dễ đàng đâu , cho hắn đi để an ổn lại tâm tình " Dương Lĩnh (Đại huynh) ánh mắt vẫn âm trầm nói

" Vậy trong thời gian này phải cố gắng để chứng tỏ với cha thôi , thôi đệ đi tu luyện đây ,người đứng đầu Thần Giới chưa biết được nên vẫn còn cơ hội" Dương Thiên nhảy lên một con rồng bay lướt mất hút phía chân trời

Dương Lĩnh đứng đó rồi cũng mất hút

---

Tại khu rừng đâu đó tại Nhân Giới (Trái đất ấy)

" Roẹt......Roẹt..... " Một vòng tròn xoáy màu xanh đột nhiên xuất hiện lóa sáng giữa khu rừng , bước ra là một nam nhân trẻ chính xác hơn đó là Dương Phong

" Quang cảnh thay đổi nhanh thật mới đó đã có thành phố rồi "

Đứng trước vách núi nhìn ra xa những bóng đèn nhỏ nhưng tập hợp lại như những con đom đóm tạo nên bức lung linh về đêm , tiếng xe cộ inh ỏi vang vảng nho nhỏ ,các tòa nhà chọc trời ,tháp truyền hình nhấp nháy đèn đỏ .

" Được rồi việc đầu tiên là phải thay đổi trang phục cái đã "

Dương Phong niệm quyết , một luồng ánh sáng bao quanh thân thể rồi vụt tắt nhanh chóng , bộ quần áo cổ trang giờ đã thay đổi thành bộ đồ giống ở Nhân Giới , áo sơ mi trắng , quần âu đen ,giày da ,mái tóc dài giờ thành mái tóc undercut ,cộng thêm khuôn mặt rất soái nữa nếu cô gái nào nhìn thì phải thốt lên

" Anh ơi , em thụ cmn thai rồi "

" Rụng trứng rồi anh ơi "

" ........................ "

Dương Phong nhìn mình trong gương cười tự sướng

" Rất soái nha , mỹ nữ nào nhìn vào chắc tự đổ khỏi cưa "

" OK , xong bước một , bước hai tìm nơi ở , chậc chậc , giờ sao ? " Dương Phong xoa xoa cái mũi , hắn vốn định đến đây vào thời gian sáng nhưng mà thế nào lại là đêm , ngân hàng thì đóng cửa nên trong túi hắn không có đồng nào

" Nhà của tiểu Thiện , mới đó mà quên mất , không biết giờ hắn sống sao " Dương Phong vỗ cái đầu "A" một tiếng

Dương Phong lần theo trí nhớ đi tìm nhưng mà ở cái nơi mà đã quá là thay đổi đường xá không có như lúc trước toàn là ngõ ngách , xe cộ đi lại nườm nượp . Rẽ vào ngõ này thông ra ngõ khác , đi vào ngõ khác lại quay trở về cái chỗ cũ , Dương Phong điên đầu , là một vị Thần Tiên pháp thuật vô biên không gì không làm được mà giờ bị lạc đường , ai mà biết được cười cho thối mũi .

Dương Phong lểu thểu vừa đi vừa đá cục sỏi hắn cũng chẳng biết mình đang ở đâu nữa có lẽ đêm nay hắn có thể sẽ phải ngủ ngoài đường .

" Bỏ ra ,tôi hét lên bây giờ "

Tiếng một cô gái vang lên vào tai Dương Phong , hắn ngẩng đầu lên thấy một cô gái đang bị một nhóm thanh niên trêu ghẹo , một tên trong số đó nắm chặt tay , cô gái chỉ biết bất lực vùng vẫy nước mắt cũng đã chảy đầy mặt .

" Đi chơi với bọn anh một anh lúc "

" Nóng tính thế cô em "

" Bỏ ra , đau quá "

Cô gái giãy dụa trong vô vọng , ánh mắt nàng bỗng sáng lên như thấy hi vọng hét lớn về phía Dương Phong đứng gần đó

" Anh , anh gì ơi , cứu em "

Một tên đầu trọc tay xăm trổ nhổ toẹt một bãi nước bọt hất hàm phất tay

" Cút ngay "

" Bốp "

Dương Phong cả người đang đứng yên phút chốc thân ảnh tan biến xuất hiện sau một tên tung một cú vào sườn đá bay 3 mét , tiếp đó đôi tay Dương Phong tạo thành ảo ảnh điểm các huyệt đạo vào mấy tên còn lại .

" AAAAAAAAAA "

Tiếng thét như lợn bị chọc tiết cả đám gục xuống ôm ngực , Dương Phong bước qua đỡ lấy cô gái lấy cái khăn đưa cho cô gái

" Em cảm ơn " Cô gái đỏ mặt tiếp nhận chiếc khăn lau mặt , vừa lau mặt đôi mắt nàng thỉnh thoảng khẽ liếc qua Dương Phong nàng nhận xét thì hắn rất đẹp trai hơn hẳn nhưng công tử đến làm quen với nàng .

" Một lần nữa em xin cảm ơn " Cô gái đưa trả lại chiếc khăn hơi cúi đầu nói

Dương Phong tiếp nhận cái khăn nhưng khi nhìn khuôn mặt cô gái hắn phải thốt lên xinh quá nhưng đây là kiểu xinh giản dị dù mặc bộ quần áo cũ nhưng mà vẫn không giấu được vẻ đẹp đó .

" Không có gì " Dương Phong mỉm cười

" Ục.....Ục.... "

Dương Phong liếc xuống cái bụng phát ra tiếng động này , hắn thầm nghĩ hắn luyện " Thiên Long Quyết " và " Cửu Dương Thái Âm " đạt cảnh giới viễn mãn rồi dù không trăm năm không ăn uống không hề gì sao lại phát sinh ra hiện tượng này .

Cô gái thấy vậy vội nói

" Hay là em mời anh ăn , coi như em trả ơn "

Dương Phong thì cũng gật gật đầu ,mỹ nhân mời mà đâu thể từ chối được . Cô gái dẫn Dương Phong đến một quán phở

" Đây là gian hàng quán nhà em , anh ngồi đi "

" Cảm ơn " Dương Phong kéo ghế ngồi vào một cái bàn chờ chừng 5 phút sau , cô gái bưng một bát phở nóng hổi đặt trước mặt hắn .Một mùi thơm ngào ngạt bốc lên , Dương Phong cầm đũa chiến đấu nhanh chóng giải quyết gọn lẹ bát phở .Vỗ vỗ cái bụng thỏa mãn , ở Thần Giới không hề có thức ăn kiểu này chỉ có linh khí để hấp thụ coi như là đồ ăn , Dương Phong thầm nghĩ sẽ đi thưởng thức tất cả món ăn có trên thế giới này .

" Hi hi , phở nhà em ngon chứ " Cô gái chống cằm lên bàn nhìn Dương Phong ăn sạch sành , chả hiểu sao nàng lại thấy người con trai này có cảm giác gần gũi đến thế . Dương gật đầy giơ ngón cái thay lời khen ngợi .

" Quên mất em chưa hỏi tên anh , em là Nguyệt Linh 19 tuổi "

" Dương Phong.....à ờm......cũng 19 tuổi "

" Ồ.....thế thì hai ta bằng tuổi nhưng mà cho em gọi anh là Dương đại ca nhé " Nguyệt Linh hồ hởi ,phải biết là nàng cực kỳ có thành kiến nặng với các công tử , nàng cho rằng đó là một đám phá phách tiêu tiền như nước , ăn chơi sa đọa , nhiểu tên đến tán tỉnh nàng đểu bị khước từ , nhìn Dương Phong quần áo hàng hiệu thuộc dạng công tử nhưng nàng lại không cảm thấy vậy rất gần gũi ấm áp .

" Tùy em " Dương Phong mỉm cười

P/S : Cầu np , vote , yên tâm ko hố , ko drop,.....
 
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cuồng Long Thất Giới.