• 9,754

Chương 1785: Công kích từ nhiều phía


Chắc chắn bọn chúng đã nhận được mệnh lệnh đến làm khó dễ mình, hoặc là thám thính tin tức gì đó.

Nếu là trước đây, chắc mình đã nổi giận rồi,8 nhưng mà...

Tôi...
Tôi chỉ biết là mệnh lệnh của đội trưởng.
Nhân viên an ninh này hét lên:
Đội trưởng bảo chúng tôi điều tra các anh và nhét một bao bột trắng vào vali của các anh...


Alo!
Triệu Ngọc nghe điện thoại, lập tức nói lớn bằng tiếng Anh:
Sao thế, sư tỷ?

Triệu Ngọc, các cậu không sao chứ?
Đầu bên kia điện thoại, Juliet sốt ruột nói:
Tôi có cảm giác chúng ta đã bại lộ, bọn họ ra tay với thuộc hạ của chúng tôi rồi! Cậu phải cẩn thận hơn!

Được.
Triệu Ngọc nhếch mép:
Tôi cũng định nói với cô! Chúng tôi đang bị bao vây ở sân bay..

Không phải chứ?
Juliet la lớn:
Có phải kẻ đứng sau vụ án Kuman Thong giết người là tên điên không? Không ngờ lại dám ra tay với chúng ta!
Triệu Ngọc còn chưa kịp trả lời thì sau lưng đã vang lên tiếng còi cảnh cáo.

Không được nhúc nhích, giơ tay lên!

Giơ cái chân bà nội mày!
Triệu Ngọc thầm mắng, hắn và Đinh Lam lập tức xông về phía trước, trốn phía sau cây cột cẩm thạch.

Lại là Cục cảnh sát!
Triệu Ngọc nhìn Đinh Lam rồi nói bằng tiếng Trung:
Xem ra, bọn họ không chỉ muốn chơi chúng ta! Mà vốn dĩ không muốn chúng ta sống sót!

Được rồi, đừng lãng phí thời gian!
Đinh Lam nói:
Chúng ta phải mau chóng rời khỏi nơi này!
Triệu Ngọc đấm một quyền nữa khiến tên nhân viên an ninh đó ngã xuống đất rồi hôn mê bất tỉnh.
Triệu Ngọc nhặt bộ đàm của nhân viên an ninh lên, sau đó hắn và Đinh Lam vội vàng xách hành lý rời khỏi văn phòng làm việc.
Họ vừa mới bước ra thì đã thấy phía xa có một đội binh sĩ súng đạn sẵn sàng xông tới.

Bên này.
Đinh Lam kéo Triệu Ngọc chạy tới phía khác của văn phòng làm việc, men theo một lối đi không người tới đại sảnh sân bay.
Trong lúc họ xông lên thì binh sĩ ở phía xa đã nổ súng.
Phù...
Sau đó Triệu Ngọc ra tay, tất nhiên là vì đã chuẩn bị trước, hắn lập tức làm một cú xông vào như bò kinh điển, thoáng chốc đã đụng ngã mấy tên binh sĩ đến hôn mê.

Ai da...

Đừng, anh rể, anh rể, đợi đã.
Lúc này, Đinh Lam dùng tiếng Trung khuyên nhủ:
Em cảm thấy bọn chúng cố ý chơi chúng ta, ép chúng ta tức giận, chúng ta không thể mắc lừa!
Anh yên tâm, trong túi em có camera, có thể chứng minh bọn chúng vu oan giá họa!
Chỉ cần liên lạc được với đại sứ quán, chúng ta vẫn có cơ hội...
ơ...
Đinh Lam còn chưa dứt lời thì tên nhân viên an ninh sau lưng cô đã đè cô vào tường, sắp giơ cánh tay dơ bẩn của gã ta lên, định vô lễ với Đinh Lam...
Bùm bùm bốp bốp, chưa tới một phút, Triệu Ngọc và Đinh Lam đã đánh bọn họ ngã xuống đất, đồng thời cướp được súng trường của bọn họ.

Anh rể, tại sao anh không thể ráng nhịn thêm chút nữa?
Đinh Lam cầm súng trường oán giận:
Bọn họ làm vậy chỉ muốn thử chúng ta, lần này thì hay rồi, không còn cách nào giải quyết được nữa!


Sau đó thì sao?
Triệu Ngọc hung hãn véo vào tai gã đến mức sắp đứt.

A...
Nhân viên an ninh này gào thét như giết heo, khóc lóc nói:
Sau đó đưa các anh tới Cục An ninh là chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ!


Tìm thấy rồi!
Tên nhân viên an ninh lục soát hành lý la lên, chỉ thấy anh ta lôi ra một túi dạng bột trắn9g từ trong hành lý của Triệu Ngọc.
Tiếp theo anh ta liền dùng bộ đàm để gọi.
Chậc chậc...
Lúc này, Đinh Lam thấy tình thể đã không còn cứu vãn được nữa, nên đành phải bất lực chặc lưỡi rồi sau đó cũng phi thân vào ra tay.
Trong phòng có tổng cộng bốn tên binh sĩ và hai nhân viên an ninh, tuy trong tay binh sĩ có súng nhưng đối diện với Triệu Ngọc điên cuồng và Đinh Lam với năng lực siêu mạnh, bọn chúng chẳng thể nào đánh trả được.
Tút tút tút...
Điện thoại của Triệu Ngọc lại reo lên ngay lúc này, là Juliet gọi cho hắn.
Không...
Nhân viên an ninh đau khổ phủ nhận:
Điều...
điều tra ngẫu nhiên thôi...


Được thôi!
Triệu Ngọc thấy trên bàn làm việc có máy đóng sách, hắn lập tức lấy nó để lên tới gã, không nói lời nào mà đóng vài cái lỗ trên tai gã...
4
A...
Phù...
Đạn bắn trúng cột đá, rơi xuống nhiều hạt bụi bặm.
Tuy rằng hiện tại hai người đang trong tình trạng nguy cấp, nhưng Đinh Lam với kinh nghiệm phong phú vẫn không coi ai ra gì, kéo lấy cánh tay Triệu Ngọc như hai người chỉ là hành khách bình thường.
Hai người băng qua đại sảnh tới cửa chính của sân bay.
Triệu Ngọc đẩy tên binh sĩ đang đè mình rồi lập tức giơ chân đá bay tân binh sĩ muốn vô lễ với Đinh Lam! Ầm ầm ầm...
Binh sĩ và nhân viên an ninh hoảng sợ, vội giương súng ngắm vào Triệu Ngọc.
Triệu Ngọc không để ý đến Đinh Lam, hắn tóm tên nhân viên an ninh trước đó muốn vô lễ với Đinh Lam, hung hăng tát gã hai cái, tát đến mức mặt mũi gã biến dạng, vô cùng thê thảm.

Nói!
Triệu Ngọc vừa đè đầu gã vừa hung hăng hỏi bằng tiếng Anh:
Ai ra lệnh cho các anh hãm hại chúng tôi? Nói!

Không...
Dường như đã chuẩn bị từ trước, bên này vừa mới gọi, thì6 bên ngoài bỗng có vài tên binh sĩ cầm súng lục xông vào bao vây Triệu Ngọc và Đinh Lam.

Không phải chứ?
Triệu Ngọc cạn lời, nói bằng tiếng5 Trung:
Các anh chơi quá đáng rồi đấy? Không ngờ lại vu oan giá họa, chậc chậc...

Không được nhúc nhích!
Một tên nhân viên an ninh đè vào cánh tay của Triệu Ngọc lần nữa rồi bắt đầu lục soát trên người hắn, Cùng lúc đó, một tên nhân viên an ninh dáng vẻ dâm dê đưa bàn tay bẩn thỉu về phía Đinh Lam, có vẻ như gã ta định lục soát người cô.

Bỉ ổi
, rõ ràng hành vi của đối phương đã chạm vào ranh giới cuối cùng của Triệu Ngọc, hắn mắng chửi một tiếng rồi xoay người định phản kháng.
Các binh sĩ vừa thấy Triệu Ngọc giãy giụa bèn xúm lại, ra vẻ định đánh hắn.
Bà nội gấu nhà nó!
Đến lúc này, sự nhẫn nại của Triệu Ngọc đã lên đến đỉnh điểm, hắn chịu đòn thì không sao, nhưng có người muốn ức hiếp Đinh Lam, hắn tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.
Râm!
Râm!
Hu hu hu...
Nhân viên an ninh này lập tức hét thảm thiết, vội vàng đập tay la lên:
Tôi nói, tôi nói, chúng tôi chỉ nghe lệnh làm việc, nghe lệnh làm việc thôi!


Nghe lệnh ai?
Triệu Ngọc hung hăng hỏi.
với tình hình hiện tại, Triệu Ngọc buộc phải kìm nén ngọn lửa trong lòng, cố gắng nhẫn nhịn.
Sau đó, sự thật còn tệ hơn 3Triệu Ngọc tưởng tượng rất nhiều.
Chắc hẳn có người đã phát hiện thảm cảnh trong văn phòng làm việc, nên hầu như tất cả binh sĩ đều hành động, bắt đầu bao vây cửa chính.
Tút tút tút...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cuồng Thám.