Chương 109
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2460 chữ
- 2020-05-09 06:55:40
Số từ: 2455
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Đằng Thanh Sơn từ đường hầm tối đen bên cạnh đi ra, Đỗ Hồng liền nói: "Đô thống. Đuổi kịp tiểu tử kia không vậy?"
"Cái đường hầm này ngã rẽ nhiều lắm, cứ như một cái mê cung vậy, mà lại toàn một màu tối đen thế này..." Đằng Thanh Sơn lắc đầu. Lập tức phân phó nói: "Tốt lắm. Tạm thời không cần chú ý tới hắn nữa. Hiện tại đã phát hiện Hắc hỏa linh quả, có điều, xem ra tới lúc linh quả chín cũng còn một khoảng thời gian nữa, chúng ta về trước đã."
"Vâng, việc này cần phải nhanh chóng bẩm báo cho thống lĩnh." Đỗ Hồng cũng gật đầu.
"Tương lai Hắc hỏa linh quả này lấy dược vào tay, ngươi nghĩ trong tông sẽ thưởng cho ai?" Thanh Hổ hỏi.
Đỗ Hồng đáp: "Là Đô thống đại nhân nghĩ đến khe sâu có điều cổ quái, mới tới địa phương này! Đây chính là Đô thống đại nhân lập công lớn, hơn nữa thực lực Đô thống đại nhân hiện tại trong Quy Nguyên tông chúng ta bây giờ đang là thiếu niên đệ nhất nhân, vô luận là từ tiềm lực, hay là từ công lao cân nhắc, chắc hẳn là sẽ cấp cho Đô thống đại nhân."
"Đúng vậy." Thanh Hổ lập tức gật đầu.
"Hắc hỏa linh quả còn chưa tới tay, nghĩ việc này làm gì." Đằng Thanh Sơn cười dọc theo đường về, "Chúng ta về thôi."
"Ở cái địa phương này trong chốc lát thôi, mà ta cảm thấy miệng lưỡi khô khốc." Thanh Hổ xoa xoa cái trán đầy mồ hôi.
Cho dù ở cách xa nham thạch, nhưng ở dưới này, bình thường cũng là khoảng sáu mươi độ. Nóng như vậy, đổ mồ hôi là đương nhiên, may mắn là bọn họ đều là vũ giả lợi hại, nếu là người bình thường hẳn là đã ngất xỉu rồi.
Dọc theo khe núi tối tăm, bọn Đằng Thanh Sơn ba người bám lấy dây leo, nhanh chóng leo lên trên, một mạch leo khoảng trăm trượng khoảng cách, cuối cùng nhảy lên huyệt động bên trên.
Ba người liên tiếp nhảy ra khỏi cái khe, đi về phía miệng huyệt động.
"Chờ một lát, đừng nóng vội đi ra ngoài. Trước hết hãy nhìn qua khe hở, xem có người ngoài không, nếu không có, chúng ta hãy ra." Đằng Thanh Sơn nói.
Đỗ Hồng cùng Thanh Hổ đều gật đầu. Bọn họ đều hiểu được... Huyệt động thông đạo này, là một cái đại bí mật.
Ba người đi đến cửa huyệt động. Đằng Thanh Sơn xuyên qua khe hở của dây leo cành lá nhìn ra bên ngoài.
Trong hạp cốc ngoại trừ Hắc Giáp Quân không ngờ còn có hai gã vũ giả.
"Chờ một lát." Đằng Thanh Sơn nói.
Thanh Hổ, Đỗ Hồng hai người đều lẳng lặng đợi. Đằng Thanh Sơn phát hiện... hai gã vũ giả kia hiển nhiên đối nhân mã của Quy Nguyên tông có chút sợ hãi, rất nhanh ly khai khu vực khe sâu.
"Đi. Xuống thôi." Đằng Thanh Sơn đi trước, một tay mở dây leo. Trực tiếp nhảy xuống.
Với độ cao hơn mười trượng. Nhất lưu vũ giả lợi hại vẫn dám nhảy, điều này sẽ không làm bại lộ thực lực của Đằng Thanh Sơn, chỉ là càng làm cho quân sĩ Hắc Giáp quân thêm bội phục.
Hô!
Hơn mười trượng, trực tiếp rơi xuống đất.
Đằng Thanh Sơn dễ dàng hóa giải lực phản chấn.
Chỉ thấy Thanh Hổ cầm lấy dây leo, tuột xuống. Sau khi trượt xuống được mấy trượng hắn mới dám giữ chặt lấy dây leo, ổn định lại, lúc này mới dám nhảy xuống, nhẹ đạp vào vách đá một cái, từ từ hạ xuống đất
"Hô!" Đỗ Hồng không ngờ học theo Đằng Thanh Sơn. Cũng từ trên động khẩu nhảy xuống.
"Lão Đỗ." Đằng Thanh Sơn cả kinh.
Bất quá lúc chạm đất, Đỗ Hồng trực tiếp rùn người. Đồng thời lăn một vòng, cuối cùng cũng hóa giải được lực phản chấn.
"Đô thống đại nhân thật là lợi hại. Cao như vậy, lão Đỗ ta cũng không có biện pháp hoàn toàn triệt tiêu lực, phải mượn động tác giảm bớt lực." Đỗ Hồng ha ha cười.
Bên cạnh Thanh Hổ đi tới. Cố ý chế nhạo: "Lão Đỗ, ta thì dựa vào dây leo. Ngươi lại trực tiếp nhảy xuống, rất không để cho ta mặt mũi, ngươi nói, nên làm sao bây giờ."
"Rượu buổi tối nay, ta thêm phần một hồ cho ngươi, được rồi chứ." Đỗ Hồng cười nói.
"Một hồ?" Thanh Hổ lập tức lắc đầu. "Không, ngươi hôm nay buổi tối, không được uống rượu, rượu của ngươi thuộc về ta!"
Ký Hồng ra nghiêm lệnh hạn chế việc uống rượu, lúc chiều còn tìm kiếm nên buổi trưa được uống rất ít, buổi tối có khá hơn nhưng cũng vẫn bị hạn chế, Bách phu trưởng nhiều nhất là một người ba hồ.
"Toàn bộ cho ngươi! Ba hồ?"
"Làm sao hả, ngại ít sao, nếu không phần rượu buổi tối ngày mai của ngươi cũng cho ta đi."
Đằng Thanh Sơn cũng không quản hai người. Trực tiếp phân phó Hắc Giáp Quân binh Lýnh: "Tiểu đội thứ nhất tạm thời đứng ở đây, tốt nhất là nên nấp vào trong bụi cỏ kia, chăm chú quan sát cửa động cho ta. Nếu như phát hiện tên vừa rồi bị ta mang vào ở trong đó đi ra, bắt hắn lại cho ta."
"Rõ!" Tiểu đội thứ nhất tuân lệnh.
"Đô thống đại nhân, nếu hắn muốn chạy trốn thì sao?"
Đằng Thanh Sơn lãnh đạm nói: "Vậy đánh gãy chân hắn! Nếu vào thời khắc sinh tử, các ngươi cũng không cần lưu thủ."
"Vâng!"
Quân sĩ thở dài nhẹ nhõm, có những lời này của Đằng Thanh Sơn. Bọn họ cũng bất tất phải bó buộc chân tay.
Khoảng giữa trưa, Quan Lục dẫn nhân mã về đại doanh, một lát sau Ký Hồng cũng về tới. Sau khi hai phương nhân mã trở về, Đằng Thanh Sơn đã có mặt từ trước đó,lập tức mời Ký Hồng Quan Lục hai người vào trong. Ba người bí mật thương nghị.
Quan Lục cũng giật mình nhìn Đằng Thanh Sơn. Mấy ngày vừa qua, cũng không có tin tức nào truyền ra là có người tìm thấy nơi Hắc hỏa linh quả
Đằng Thanh Sơn gật đầu nói: "Đúng vậy. Ngay buổi sáng hôm nay. Ta vừa mới phát hiện ra nơi Hắc hỏa linh quả sinh trưởng, nơi đó quả thật là nóng." Nham thạch nóng chảy lưu chuyển, đương nhiên là nóng rồi.
"Mau, nói lại cẩn thận nào." Ký Hồng mừng rỡ.
Đằng Thanh Sơn lập tức bắt đầu kể lại chi tiết, bên cạnh Ký Hồng, Quan Lục hai người nghe được cũng lộ ra sắc mặt vui mừng, nhưng khi nghe nói Hắc hỏa linh quả kia là sinh trưởng tại nơi nham thạch nóng chảy như vậy, cũng có chút giật mình.
"Bất quá cái gã đãn đường kia, trốn vào trong đường hầm, ta không tìm được, nơi đó một mảnh tối đen. Chính là một mê cung." Đằng Thanh Sơn nói, "Ta đã sai một đội nhân mã. Lặng yên ẩn núp trong hạp cốc. Lẳng lặng chờ. Một khi hắn từ huyệt động đi ra, tuyệt đối trốn không thoát."
Ký Hồng nghe được liên tục gật đầu.
"Ha ha. Thanh Sơn. Lần này ngươi làm thật là tốt!" Ký Hồng cao hứng vỗ vai Đằng Thanh Sơn," Chỉ cần giải quyết cái tên trốn mất kia. Tin tức này chỉ còn Quy Nguyên tông chúng ta biết mà thôi! Đến lúc đó. Hắc hỏa linh quả, Hắc hỏa linh căn, chính là vật trong tay chúng ta rồi!"
Quan Lục cũng nhìn Đằng Thanh Sơn. Nàng không hiểu. Vì sao, Đằng Thanh Sơn chung quy vẫn có thể lập được công lao.
"Chúng ta hiện tại phải giữ bí mật!" Ký Hồng liền nói, "Không thể để cho người khác biết... Như vậy, cơm trưa, chúng ta vẫn là cứ theo lẽ thường. Hết thảy cứ theo lẽ thường, đợi cho buổi chiều lúc đi ra ngoài tra xét, Thanh Sơn, Quan Lục, hai người các ngươi theo ta lặng lẽ tiến vào huyệt động, hảo hảo nhìn xem."
Ký Hồng, Quan Lục hai người chưa thấy được Hắc hỏa linh quả. Loại chuyện này không nhìn thấy tận mắt, cũng không yên tâm.
Cùng ngày buổi chiều.
Bọn Đằng Thanh Sơn, Ký Hồng, Quan Lục mang theo nhân mã tiến vào Hỏa Diệm Sơn. Rất nhanh, Đằng Thanh Sơn, Ký Hồng, Quan Lục cả bọn lặng yên đi vào khe sâu kia.
"Thống lĩnh đại nhân. Đô thống đại nhân." Một tiểu đội nhân mã lập tức từ trong bụi cỏ đi ra.
"Phát hiện tiểu tử kia không?" Đằng Thanh Sơn nói.
"Không có." Đội trưởng lắc đầu.
Đằng Thanh Sơn vẫn không biết... Cái gã hán tử gầy gò kia là vĩnh viễn không có khả năng trở ra.
"Hừ, phỏng chừng là lạc mê cung. Không tìm được đường ra." Đằng Thanh Sơn lập tức phân phó nói. "Tốt, các ngươi cứ nghỉ ngơi một chút đi. Tiểu đội hai, lấy đồ ăn ra đây cho bọn hắn ăn đi." Tiểu đội hai lập tức từ trong gói đồ lấy ra lượng lớn thức ăn còn nóng hổi đưa cho mấy người kia.
Mà Đằng Thanh Sơn, Ký Hồng, Quan Lục ba người đi về hướng vách đá thấp kia.
Đằng Thanh Sơn nhìn một vòng chung quanh, không có ai. Lúc này mới chỉ hướng huyệt động: "Chính là chỗ đó!"
"Quả thực che giấu xảo diệu. Trên vách đá, lại còn có dây leo che đậy!" Ký Hồng nở nụ cười:" Một cái Hỏa Diệm sơn to lớn như vậy, núi lớn núi nhỏ vô số, làm gì có ai lên vách đá mà tim kiếm, mà có chú ý tới vách đá, cũng không có khả năng tìm tới huyệt động này. Tốt lắm, Thanh Sơn ngươi lên trước đi."
Đằng Thanh Sơn lưng đeo Luân Hồi thương, nhảy một cái gần mười trượng, dưới chân điểm một cái,tới ngay miệng huyệt động. Nhanh chóng đi vào.
"Khinh công của Thanh Sơn, thật không tệ." Ký Hồng khen.
Quan Lục cũng là hừ một tiếng. Cũng đồng dạng nhảy lên. Không ngờ cũng có tám chín trượng cao, điểm nhẹ vào một mỏm đá nhô ra, cũng bay lên lủi vào trong huyệt động. Ký Hồng nhìn chung quanh. Cũng nhanh chóng tiến vào!
Khe lớn sâu thẳm, hơi nước nồng đậm, còn có nham thạch nóng chảy lưu động làm cho Ký Hồng, Quan Lục sợ hãi thán phục mãi không thôi. Đặc biệt nham thạch cực nóng, làm cho Ký Hồng Quan Lục cũng phải dè chừng, không dám đi lại gần mà cách xa xa mấy trượng. Không phải bọn họ không dám tới gần mà là bọn họ không muốn lãng phí nội kình.
Càng lại gần, hao phí nội kình càng nhiều.
Ai có thể giống được như Đằng Thanh Sơn, cho dù đi ngay bên cạnh nham thạch nóng chảy như thế này cũng không chút để ý, đương nhiên, Đằng Thanh Sơn cũng đồng dạng đi theo Ký Hồng, khoảng cách tới nham thạch nóng chảy cũng xa xa.
"Ha ha... Quả nhiên là Hắc hỏa linh quả!" Trong hồ nham thạch nóng chảy.Ba người nhìn Hắc hỏa linh quả phía xa giữa hồ.
"Thanh Sơn, ngươi là lập công lớn a." Ký Hồng cao hứng cười nói.
"Từ hôm nay trở đi. Chúng ta mỗi ngày buổi sáng, buổi chiều đều tiến vào xem một lần,đến khi chín. Liền lập tức ngắt lấy, ngàn vạn lần đừng để bị Xích lân thú kia đoạt trước!" Ký Hồng nghiêm túc nói." Nơi này sinh trưởng Hắc hỏa linh quả, Xích lân thú khẳng định là thường xuyên lui tới. Hơn nữa, Xích lân thú hẳn là đã đến thời Kì trưởng thành, cao chừng hơn hai trượng... Đơn thuần một Hậu Thiên vũ giả căn bản không đủ uy hiếp. Chỉ có Tiên Thiên cường giả, hoặc là một nhóm Hậu Thiên cường giả, mới có thể đối phó nó."
Cứ như vậy bọn Đằng Thanh Sơn thoạt nhìn vẫn là như trước bình thường đi tra xét xung quanh, nhưng sự thật mỗi ngày. Ký Hồng, Quan Lục, Đằng Thanh Sơn ba người đều lặng lẽ cẩn thận lẻn vào huyệt động hai lần. Buổi sáng một lần, buổi chiều một lần, dù sao, bọn Đằng Thanh Sơn cũng vô pháp xác định. Hắc hỏa linh quả kia, khi nào thì mới chin.
Cứ như vậy. Qua ba ngày.
Điểu Đại là một võ giả thích xông xáo thiên hạ, Hỏa Diệm Sơn vô số vũ giả tụ tập, việc trọng đại như vậy hắn đương nhiên là phải tới tham gia.Nhưng đối với hắn mà nói, mỗi ngày vào buổi tối đại loại các trận khiêu chiến hoặc là báo thù, làm cho hắn hưng phấn. Cho nên ban đêm đi tìm kiếm Hắc hỏa linh quả, có chút nhàm chán.
"Với thực lực của ta, có được Hắc hỏa linh quả, cũng không giữ được." Điểu Đại tìm kiếm trong chốc lát, liền tìm tới một đỉnh núi. Thích ý nằm dưới một gốc cây đại thụ, ngũ trưa.
"Có âm thanh?"
Điểu Đại mở mắt ra, xoay người một cái liền đi đến sát cạnh. Hướng phía dưới khe sâu nhìn lại, quả nhiên. Có ba người ở cùng một chỗ.
"Không phải Quy Nguyên tông Ký Hồng thống lĩnh sao, kia là Đằng Thanh Sơn... Còn nữ tử kia..." Điểu Đại ánh mắt lập tức sáng lên. Lập tức lui đầu.
Xuyên thấu qua cỏ dại lặng lẽ nhìn xuống phía dưới. Chỉ thấy, Đằng Thanh Sơn, Ký Hồng cùng với nữ tử kia trước sau nhanh chóng tiến đến một mặt vách đá, đi vào một huyệt động.
Mỗi lần ba người đều nhìn một lượt chung quanh. Tựa hồ nhìn xem có hay không có người.
"Di! Để ý cẩn thận như vậy. Hơn nữa, địa phương kia bí mật như vậy! Chẳng lẽ, nơi đó chính là..." Điểu Đại mắt sáng rực lên, trên mặt vẻ tươi cười càng thêm sáng lạn."Điểu Đại ta lăn lộn nhiều năm như vậy, xem ra, cũng nên thay đổi đại vận a!"
--------------------------------