Chương 113
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2368 chữ
- 2020-05-09 06:55:39
Số từ: 2363
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Không có!
Ngay cả Đằng Thanh Sơn. Trải qua hai kiếp làm người cũng là lần đầu tiên tận mắt nhì thấy nham thạch nóng chảy.
Uy lực nham thạch nóng chảy, làm cho một đám võ giả không sợ trời không sợ đất hoàn toàn kinh sợ. Kết cục của bảy tên võ giả lợi hại kia là "thi cốt vô tồn". Làm cho tất cả cao thủ rục rịch chuẩn bị hành động đều dừng lại.
"Nhiệt độ thật kinh người! Đằng Thanh Sơn cũng nhịn không được hít một ngụm lương khí." Phần lớn khu vực xung quanh hồ nham thạch nóng chảy, trên bề mặt nham thạch nóng chỉ là mầu vàng. Còn ở trung tâm, chính là nham thạch nóng chảy màu trắng, rõ ràng là nham thạch nóng chảy màu trắng đã đạt đến nhiệt độ bất khả tư nghị. Bất quá thì nhiệt độ của nham thạch màu vàng phỏng chừng cũng rất cao!"
Nóng, nhiệt độ cao đến nỗi trong nháy mắt xương cốt bị hòa tan.
"Mọi người tiến về phía trước đoạt Hắc Hỏa Linh quả!"
"Đoạt linh quả. Sát!"
Ở xa xa phía bên ngoài một nhóm võ giả không biết sự việc phát sinh tại hồ nham thạch nóng chảy, hô lớn muốn tiến về phía trước.
Đằng Thanh Sơn nhướng mày liếc mắt nhìn nhóm võ giả xa xa đang gào hét chém giết: "Đám võ giả gây rối này. Chỉ e càng nhiều cao thủ của đại tông phái chết. Bọn họ lại càng vui!" Đúng lúc này. Thiếu đảo chủ Thanh Hồ Đảo "Cổ Thế Hữu" Cao giọng hô: "Chư vị. Hắc Hỏa Linh quả. Chúng ta tranh đoạt. Nhưng cũng không thể để đám võ giả bên ngoài làm loạn! Mọi người liên thủ, phàm người bên ngoài nào tiến vào bên trong này. Giết hết!"
"Lão hủ đồng ý!" Thiết Y Môn "Ngụy Thương Long" Là kẻ thứ nhất hô.
"Đồng ý." Ký Hồng cũng gật đầu.
Nhân mã ở phía trong đều đồng ý truyền đạt mệnh lệnh xuống. Mệnh lệnh truyền xuống thủ hạ dưới trướng liền chuyên môn ứng phó võ giả bên ngoài. Phòng ngừa bên ngoài có người tiến vào bên trong.
Xem ra. Thông đạo rộng gần mấy trượng này, số võ giả có thể đánh giáp lá cà () thực sự chỉ là số ít.
Một vài môn phái nhỏ hay các võ giả nhàn rỗi số lượng chiếm ưu thế tuyệt đối. Nhưng đội ngũ võ giả này sắp xết thành đội ngũ dài hơn mấy trăm trượng ở phía sau đang hô hét căn bản không thể tham chiến. Mà võ giả có thể tham chiến thì thật sự quá ít. Căn bản không thể uy hiếp tinh anh cao thủ đại tông phái!
Một kẻ làm quan cả họ được nhờ!
Ở trong tông phái lớn tùy tiện phái ra một nhóm tinh anh cao thủ. Chặn ở thông đạo chính, thay phiên nhau chốt giữ!
Nhất thời. Nhóm võ giả âm mưu tạo cảnh hỗn loạn để chiếm tiện nghi không giám động nữa.
Ai động giết người đó!
"Sát a!" Phía sau có võ giả hét lên.
"Con mẹ ngươi hét cái gì hét. Chỗ xung yếu ngươi tới đó đi." Tiến lên phía trước liền bị giết "Các ngươi ở phía sau. Ngồi xem kịch hay. Bắt lão tử liều mạng?"
Ai cũng không ngốc! Ai cũng sẽ không vì người khác mà liều mạng nhỏ quý giá của mình.
"Những võ giả đó không có người chỉ huy thống nhất thành một thể làm sao có thể chiến thắng?" Đằng Thanh Sơn nhìn ra được. Chiến trường giao chiến lớn như vậy. "Cho dù mấy ngàn võ giả kia khống tiếc tính mạng bản thân chiến đấu với cao thủ của các đại tông phái. Các đại tông phái chỉ cần đưa ra gần một ngàn người cũng có thể giết sạch bọn họ! Huống chi những người này, phần lớn chỉ đến xem náo nhiệt. Ai muốn vất bỏ tánh mạng chứ?"
Trong thời gian ngắn. Cục diện hỗn loạn đã được khống chế.
Đằng Thanh Sơn thoáng nhìn nham thạch nóng chảy xung quanh hồ: "Thế lực khắp nơi tụ họp cũng đến gần một ngàn người nhưng có thể lập tức tham chiến chỉ khoảng hai ba trăm người."
"Đừng nóng vội. Hiện tại ai xông lên chính là muốn chết!" Ký Hồng cười nhạo nói: "Không có thực lực vô địch tuyệt đối, trước hết vẫn phải nhẫn nhịn!"
Đằng Thanh Sơn, Quan Lục đứng ở phía sau Ký Hồng.
Ngay tại thời điểm cao thủ các thế lực lớn suy nghĩ phương pháp cướp đoạt. Bỗng nhiên, một đạo ảo ảnh phóng về phía giữa hồ nham thạch nóng chảy. Tốc độ cực nhanh. Tựa như phản xạ có điều kiện, các cao thủ vây quanh hồ nham thạch nóng chảy cơ hồ quá nửa số người trong nháy mắt ném ám khí trong tay ra! Hoặc là các loại phi đao. Thậm chí còn có vài mẩu đá tùy ý nhặt lên.
Hô! Hô! Hô!
Đại lượng ám khí giống như một trận gió xoáy quét tới đạo ảo ảnh kia.
"Bang..."
Chỉ cảm thấy ánh đao màu xanh lóe lên liên tiếp. Bao phủ hoàn toàn thân ảnh kia. Chỉ nghe "Thương... thương... thương...." Một loạt âm thanh vang lên. Ngăn cản rất nhiều ám khí, cũng làm tốc độ thân ảnh kia thoáng chậm lại. Xem ra, hồ nham thạch nóng chảy này rộng chừng hơn mười trượng.
Từ bên bờ hồ bay tới giữa hồ khoảng cách đến hơn mười trượng.
"Khoảng cách gần ba mươi mét! Một Nhất Lưu Vũ Giả. không ai làm phiền dùng toàn lực miễn cưỡng mới có thể bay qua!" Đằng Thanh Sơn nhìn đạo nhân ảnh kia." Cho dù hắn có thể bay qua được nhưng lại bị ảnh hưởng bởi rất nhiều ám khí."
"Là Lôi Thần đao "Ngô Việt"!" Một đạo thanh âm vang lên.
Đúng là Lôi Thần đao "Ngô Việt"!
Danh liệt Địa Bảng cường giả siêu cấp thứ chín!
Mái tóc dài rối tung. Ánh mắt sắc bén. Ống áo không có tay phiêu phù trong gió. Một thanh trường đao lóe ra hàn quang. Hoàn toàn tố cáo thân phận Lôi Thần đao Ngô Việt!
Kẻ tài cao gan cũng lớn! Lôi Thần đao "Ngô Việt" Không xem rất nhiều cao thủ ra gì đủ can đảm đoạt Hắc Hỏa linh quả kia!
"Đáng tiếc. Một đại cao thủ lại phải chết như vậy." Thấy một màn như thế không ít người âm thầm thở dài.
Cho dù là cao thủ Địa Bảng. Một khi rơi vào trong nham thạch nóng chảy cũng sẽ "thi cốt vô tồn".
"Không đúng!" Đằng Thanh Sơn nhướng mày. Nhìn Lôi Thần đao "Ngô Việt" ở giữa không trung phía xa.
"Hưu!" trong ánh mắt Ngô Việt không chút kinh hoảng. Hắn nhanh như chớp, tay trái lấy ra một quyển sách từ trong lòng quăng ra trước mặt.
Quyển sách xoay tròn. Mà thân ảnh Ngô Việt thoăn thoắt hạ xuống. Vừa vặn giẫm lên.
"Hô!"
Bộ sách bị dẫm lên nhanh chóng rơi xuống nham thạch nóng. Bồng!" Trên bề mặt nham thạch nóng chảy rất nhanh xuất hiện một ngọn lửa. Quyển sách hóa thành tro bụi.
Khi giẫm lên quyển sách Ngô Việt cũng đã mượn lực bay thêm mấy trượng trực tiếp hạ xuống tảng đá lớn màu đen ở giữa hồ kia.
Nói thì chậm thực ra thì mọi việc diễn ra rất nhanh!
"Bất hảo!" Ký Hồng, Ngụy Thương Long, Cổ Thế Hữu, Đỗ Cửu, hai vị hắc bạch trưởng lão... Sắc mặt một nhóm cao thủ đại biến. Thực lực đạt Địa Bảng thứ chín. Một khi Ngô Việt có chỗ đặt chân. Mọi người ở ngoài hơn mười trượng căn bản đều không thể uy hiếp đến hắn.
Cho dù khó có thể uy hiếp hắn. Mọi người cũng không trơ mắt nhìn hắn thành công.
"Hô! Hô! Hô!"...
Một lượng lớn ám khí lại một lần nữa phóng tới Lôi Thần đao "Ngô Việt". Đằng Thanh Sơn đang ở bên bờ hồ nham thạch nóng chảy. Trong tay cũng nắm một thanh phi đao ánh mắt sắc bén nhìn thân ảnh kia chằm chằm nói: "Ngô Việt! Tuy ta đối với ngươi có hảo cảm. Nhưng... Thời điểm mấu chốt. Ta cũng không thể lưu thủ."
Ngay khi Đằng Thanh Sơn chờ cơ hội. Chuẩn bị muốn ra tay.
"A!" Trầm thấp. Từ trong yết hầu phát ra tiếng kêu vang lên thảm thiết.
Chỉ thấy Lôi Thần đao "Ngô Việt" Một chân vừa mới dẫm lên tảng đá lớn màu đen kia." Hô!" Chân phải liền bùng phát lên một ngọn lửa. Cháy! Lôi Thần đao "Ngô Việt" Thậm chí còn không kịp bước thêm một bước ngắt lấy Hắc Hỏa linh quả! Chỉ thấy Lôi thần đao "Ngô Việt" ngay khi chân phải đặt xuống liền đạp mạnh một phát đồng thời rời khỏi tảng đá!
Không ngờ nhanh chóng hướng bờ hồ nham thạch nóng chảy nhanh lùi lại tới. Trường đao trong tay cũng lập tức gạt rất nhiều ám khí đang phóng tới.
Tất cả mọi người trợn mắt há mồm nhìn một màn này!
"Cút ngay!" Ngô Việt rít lên một tiếng. Mạnh mẽ vung đao lên hướng một nhóm võ giả vừa phóng ám khí đẩy lùi. Ngô Việt trực tiếp trở mình một cái sau đó khoanh chân ngồi xuống. Đồng thời nhấc chân phải lên. Chỉ thấy chiếc giày chân phải đã sớm bị cháy mất rồi. Mà da thị chân phải cũng bị đốt đỏ bừng. Máu tươi đầm đìa mơ hồ còn nhìn thấy xương ngón chân.
Tất cả mọi người sợ ngây người!
Đằng Thanh Sơn cũng giật mình nhìn về phía tảng đá lớn ở giữa hồ nham thạch nóng chảy: "Ngô Việt kia. Một chân đặt lên đó lập tức đạp chân quay trở về. Trong quá trình chân hắn đặt lên tảng đá màu đen kia tuyệt không đến một giây! Trong thời gian ngắn ngủi đã đốt một chân Nhất Lưu Vũ Giả thành như vậy!"
Mọi người trợn tròn mắt!
Ở trên tảng đá màu đen kia một bước đã đáng sợ như thế. Làm sao bây giờ?
Đằng Thanh Sơn ánh mắt dừng ở xung quanh tảng đá màu đen không ngừng bốc lên nham thạch nóng chảy màu trắng: "Đúng rồi! Tảng đá màu đen kia. Dường như đặt chắn trên đáy thông đạo nham thạch nóng chảy! Chung quanh không ngừng toát ra nham thạch nóng chảy màu trắng. Nham thạch nóng chảy màu trắng kia nhiệt độ cao đến bất khả tư nghị. Mà tảng đá màu đen này quanh năm ngày tháng tiếp xúc với nham thạch nóng chảy đó. Độ nóng không cao sao được?"
Sắt thép dẫn nhiệt rất mạnh.
Tảng đá màu đen kia phỏng chừng cùng loại với "Vạn Niên Hàn Thiết". Một loại khoáng thạch tài liệu hi hữu khẳng định am hiểu dẫn nhiệt! Nếu không. Không có khả năng nóng đến như thế.
"Nham thạch nóng chảy màu trắng cứ chảy như vậy. Bề ngoài tảng đá màu đen nhìn rất bình thường nhưng nhiệt độ bề mặt tảng đá tối thiểu đạt đến mấy trăm độ!" Đằng Thanh Sơn suy đoán như thế.
"Mau. Đem chiến giày hàn thiết cho ta!"
Xa xa thanh âm Cổ Thế Hữu truyền đến. Giờ phút này không ít cao thủ đều bắt đầu đổi giày.
"Nhiệt độ tảng đá kia như vậy. Giày thuộc da bình thường vừa đặt lên sẽ bị thiêu hủy. Phải dựa vào chiến giày của Hắc Giáp Quân chúng ta a." Ký Hồng cười nói. Giáp quân cao thủ trang bị trọng giáp thống nhất. Không chỉ đơn giản ở trên thân người. Từ chân đến đầu đều được trang bị.
Mũ giáp bảo vệ cổ, chiến giày đồng dạng cũng có thể chống đỡ đao kiếm.
Đằng Thanh Sơn, Ký Hồng, Quan Lục ba người. Đều đi chiến giày! Chiến giày hai người Ký Hồng, Quan Lục. Thậm chí chiến giày huyền thiết trên chân Đằng Thanh Sơn, cũng làm bằng chất liệu hàn thiết đến ngàn năm. Loại chiến giày tài liệu chân quý này. Ở nhiệt độ cao cũng không có khả năng thiêu cháy, ngay cả hòa tan cũng không có khả năng.
"Lôi Thần đao" Ngô Việt" là một người đơn độc. Mặc một chiếc giày bình thường dẫm lên. Thật đúng là rất xui xẻo." Ký Hồng cười.
Đằng Thanh Sơn nhìn xung quanh. Xung quanh không ít cao thủ đều đang đổi giày. Mang chiến giày làm bắng săt thép tốt rất nặng. Làm cho chân chịu áp lực rất lớn. Cho nên ngoại trừ quân đội. Cao thủ nội kình bình thường. Đều đi giày da cho thoải mái.
"Thanh Sơn, Quan Lục!" Ký Hồng hạ giọng nói: "Hiện tại tất cả mọi người rục rịch. Lấy chút thực lực của chúng ta. Tuyệt đối không thể đi đầu tiên! Bất quá... Tất cả mọi người rất nhanh sẽ nhịn không được sẽ đều vọt lên. Quan Lục. Ngươi ở lại đây. Thanh Sơn theo ta chém giết! Cướp đoạt Hắc Hỏa linh quả và Hắc Hỏa linh căn!"
Quan Lục nhướng mày: "Ta... "
Ký Hồng sắc mặt trầm xuống. Quan Lục không dám hé răng. Chính là nhìn Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái.
Ký Hồng nhìn xung quanh. Những cao thủ khác đồng dạng chuẩn bị. Ký Hồng hạ giọng nói: "Thanh Sơn. Đợi lát nữa người cần phải liều một chút! Hắc Hỏa linh quả. Tông chủ rất có thể sẽ cho ngươi! Nếu chúng ta chính là đoạt được Hắc Hỏa linh căn... Chỉ là đồ chơi, tông chủ cũng không để mắt đến. Cho nên, quan trọng nhất phải liên tục nhìn đến Hắc Hỏa linh quả kia!"
--------------------------------
(). Giáp lá cà: Cận chiến.
--------------------------------