• 1,880

Chương 117


Số từ: 2556
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Đằng Thanh Sơn nhanh chóng ở phía sau đuổi theo. Ánh mắt tập trung vào thân ảnh phía xa xa nói: "Lão gia hỏa này. Thực lực ngươi quả là mạnh kinh người. Bất quá Hắc Hỏa linh căn thì ta nhất thiết phải đoạt. Ngươi chậm rãi trốn, chờ ngươi chạy tới chỗ người ta không biết. Ta sẽ giải quyết ngươi!" Thực lực của mình Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng.
Nếu che dấu thực lực muốn đánh thắng Ngân Phát lão giả này thì rất khó!
Mà con bài bạo phát chưa lật. Tốt nhất đừng để cho người khác chứng kiến!
Một trước một sau. Hai người tốc độ khác biệt không bao nhiêu.
"Hừ. Tiểu tử. Lão phu nếu thật sự muốn chạy trốn. Ngươi như thế nào truy theo kịp" Ngân phát lão giả" Vương Vẫn" Liếc liếc mắt nhìn người phía sau." Nếu không bận tâm Ngụy Vu Nhai kẻ điên kia, cũng không thể bỏ qua thân phận "Vương Vẫn" này thì ta đã sớm giết ngươi rồi. Cứ đuổi đi. Đợi ra đến bên ngoài sẽ giết ngươi!"
Muốn bảo trì thân phân "Vương Vẫn". Ngân phát lão giả thi triển thực lực không thể thái quá.
Trước kia đoạt Hắc Hỏa linh căn, hắn chính là dựa vào thân pháp quỷ dị linh hoạt. Đơn thuần tốc độ. Cũng không phải là quá khoa trương, vẫn ở trong phạm vi đám võ giả xung quanh thừa nhận.
Vô luận Đằng Thanh Sơn, hay là Vương Vẫn. Đều ôm cùng ý niệm trong đầu!
Che dấu thực lực!
Đợi cho đến chỗ không người. Bộc phát thực lực cực mạnh ra giải quyết đối thủ. Hai người đối với việc giết chết đối phương đều nắm chắc mười thành!
"Bồng!"
Không ngừng chạy dọc theo đáy đường hầm. Đường hầm hướng chếch lên trên. Chạy như bay một lát. Đằng Thanh Sơn tận mắt thấy Ngân Phát lão giả kia chui vào trong nước. Đằng Thanh Sơn không chút do dự cũng lao xuống nước theo sát ở phía sau. Bơi trong nước một lát. Phía trước không còn đường nữa. Chỉ có thể hướng lên trên! Lặn hướng về phía trước không ngừng. Rất nhanh. Đằng Thanh Sơn thoát khỏi hồ sâu.
"Hồ sâu này. So với Bích Hàn Đàm quê nhà ta còn muốn nông hơn nhiều." Đằng Thanh Sơn giống như một con cá thoát khỏi mặt nước. Lao lên trên bờ.
Xa xa. Giữa núi rừng cỏ dại mơ hồ một thân ảnh đang chạy trốn.
"Hừ. Ngươi trốn?" Đằng Thanh Sơn lập tức đuổi theo.
Trong Hỏa Diệm Sơn. Hai đại cao thủ một chạy một đuổi. Ngân Phát lão giả chui loạn trong rừng núi. Chạy được một lát. Đằng Thanh Sơn bản thân cũng chạy đến: "Hiện tại, nơi này cách hồ sâu kia tối thiểu hơn mười dặm sơn đạo. Hơn nữa, võ giả bình thường sẽ đi theo đường để xuống núi không có khả năng đến địa phương quỷ quái này!"
"Có thể giải quyết hắn!"
Đằng Thanh Sơn tốc độ lại tăng một lần nữa!
Trên mặt nước hồ sâu. Liên tiếp trồi lên một nhóm người. Nhóm người này lập tức lên bờ, đúng là Quan Lục cùng với ba mươi tinh anh Hắc Giáp Quân do nàng suất lĩnh.
"Ân?" Quan Lục nhìn quanh chung quanh. Căn bản không thấy một bóng người. Nhất thời không biết truy theo hướng nào.
"Thống lĩnh. Hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ?" Nhóm Hắc Giáp Quân tinh anh đều chờ Quan Lục hạ lệnh. Quan Lục nhìn thấy phía trước có hai con đường. Trán hơi nhăn lại. Lập tức nhìn một ngọn núi ở phía xa xa. Thanh âm lạnh lùng nói: "Bây giờ chúng ta đuổi tới đỉnh núi phía trước. Tới đỉnh núi rồi lại cẩn thận quan sát dưới chân núi xem có thể tìm thấy Đằng Đô thống bọn họ không."
"Rõ!"
Đứng trên cao thì quan sát được xa. Hơn nữa Hắc Giáp Quân không thể tách ra. Quan Lục chỉ có thể hạ mệnh lệnh như thế. Một đám người lập tức chạy tới ngọn núi xa xa.
"Ào ào... " Tiếng nước chảy róc rách, nhìn xung quanh một mảnh rừng trúc xanh tươi tốt.
Ở trong rừng trúc xung quanh vách đá dựng đứng, một mảnh hoang vu. Ngân phát lão giả giống như một trận gió thổi thoáng qua. Cuối cùng tới chỗ hoang vắng rồi đột nhiên dừng lại. Sau thời gian một cái hô hấp đã thấy một đạo lưu quang màu đen. Một gã thanh niên trang phục màu đen đã đứng ở đó.
"Đằng Thanh Sơn!" Ngân phát lão giả có chút tiếu ý khi nhìn thấy Đằng Thanh Sơn. "Lão phu sớm nghe qua đại danh của ngươi. Nhìn lên thì. Hậu Thiên cường giả. Khinh công của ngươi tuyệt đối có thể sắp xếp trong mười đứng đầu a."
Đằng Thanh Sơn nở nụ cười: "Lão gia hỏa này. Ngươi che dấu cũng thật tốt. Ta xem. Thực lực của ngươi hẳn có thể sắp xếp trong mười người đứng đầu Địa Bảng a." Lúc đầu mình truy đuổi không tính là quá nhanh. Đến lúc sau. Đằng Thanh Sơn sử dụng tầng thứ nhất Thiên Nhai hành. Lập tức đạt tới tốc độ kinh người.
"Biết. Ngươi còn dám đuổi theo?" Ngân phát lão giả cười nhạo nói: "Xem ra ngươi rất tự tin."
Đằng Thanh Sơn sắc mặt lạnh lùng: "Lão gia hỏa. Ta không có thời gian lãng phí cùng ngươi. Giao ra Hắc Hỏa linh căn. Ta tha cho ngươi một mạng."
"Hắc Hỏa linh căn. Hừ." Ngân phát lão giả cười lạnh nói. "Lúc trước lão phu không đoán được Xích Lân thú ẩn núp dưới đáy hồ nham thạch nóng chảy. Nếu không, còn phải đoạt này Hắc Hỏa linh căn làm gì? Bất quá... Không có Hắc Hỏa linh quả còn có Hắc hỏa linh căn này. Cũng coi như lão phu không phải một chuyến trắng tay."
Đằng Thanh Sơn nhướng mày.
Hô!
Một tay nắm trường thương. Đằng Thanh Sơn âm thanh lạnh lùng nói: "Xem ra ngươi sẽ không giao ra. Thật sự muốn chết!"
"Muốn chết?"
Ngân phát lão giả nở nụ cười. Giống như nghe chuyện tiếu lâm. Lập tức sắc mặt cũng nên lạnh lùng. Ánh mắt sắc bén tựa như mắt diều hâu nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn. "Mười bảy tuổi, thực lực đủ để danh liệt Địa Bảng hai mươi người đứng đầu. Đáng tiếc a.
Lấy thiên phú của ngươi tương lai chắc chắn sẽ bước vào cảnh giới Tiên thiên. Nhưng hôm nay phải chết dưới tay ta."
Đằng Thanh Sơn trường thương trong tay chấn động.
Hưu!
Trường thương giống như một cây cung ra tên. Mang theo một cổ khí cuồng mãnh. Đâm thẳng tới ngân phát lão giả.
"Chết đi!" Ngân Phát lão giả đột nhiên hét lớn một tiếng. Trường đao trong tay đơn giản bổ ra một đao mạnh mẽ! Xuy!
Một đạo tựa như chứa đựng tinh hoa sinh ra thanh âm chói tai.
"Ân?" Đằng Thanh Sơn sắc mặt đại biến. Luân Hồi Thương Trong tay lập tức chấn động. Đầu thương giống như độc xà linh hoạt cắn lấy trường đao.
"Bồng!"
Kình khí nổ ra tàn phá bốn phía đụng đến tảng đá,
"Oanh" một tiếng nổ vang lên đá vụn bay tán loạn! Vẻn vẹn chỉ bởi kình khí va chạm lại có thể sinh ra uy thế mạnh như vậy.
Hô!
Đằng Thanh Sơn người liên tiếp lui lại ba bước. Tay phải run lên một trận.
"Này. Lão gia hỏa này. Sao có thể mạnh như vậy?" Đằng Thanh Sơn chấn động. "Ở phía sau, bên trong. Một chiêu thương pháp của ta vừa rồi. Hơn nữa là tình huống có chuẩn bị trước. Cho dù là người đệ nhất Địa Bảng cũng không thể đẩy ta lui ba bước!" Đằng Thanh Sơn cẩn thận đánh giá lại ngân phát lão giả này. Lão gia hỏa này. Có phải là Hậu Thiên cường giả? Chẳng lẽ trong số Hậu Thiên cường giả. Cũng có có cơ thể cường hãm giống ta sao? Bản thân mình dựa vào Nội gia quyền mới có được thân hình cường hãn đến cực hạn. Lão gia hỏa này thì sao?
"Ha ha. Thực lực thật sự là không tệ a. Đáng tiếc. Ngươi hôm nay hẳn là phải chết." Ngân phát lão giả cười lớn. Cả người không ngờ lại phát ra một đao bổ tới.
Hô!
Một đạo ánh đao màu xám xé rách không gian nhanh chóng bổ tới trước mặt Đằng Thanh Sơn.
"Đây là" Đằng Thanh Sơn ánh mắt tròn xoe. Ánh đao màu xám đã tới mà Ngân Phát lão giả còn cách xa ba trượng, trường đao cầm trong tay. "Quang ly thể? Như thế nào lại có thể công kích từ xa?" Đằng Thanh Sơn lập tức vũ động Luân Hồi Thương. Nện lên ánh đao màu xám kia.
Bồng!
Ánh đao màu xám vỡ ra uy lực giảm hẳn đi. Nhưng ánh đao vỡ vụn vẫn đâm tới.
Đằng Thanh Sơn lập tức né tránh. Nhưng vẫn bị một đạo ánh đao vỡ vụn bổ vào lồng ngực.
"Rầm!" Quần áo bị xé rách. Ánh đao vỡ vụn kia bổ vào nội giáp hàn thiết Đằng Thanh Sơn mặc trên trên người.
Bồng!
Đằng Thanh Sơn nhìn chằm chằm tên Ngân Phát lão giả kia. Lạnh giọng nói: "Ngươi không phải Hậu Thiên Vũ Giả!"
"Ha ha..." Ngân phát giả cười lớn. "Ta không phải là Hậu Thiên Vũ Giả. Ta dĩ nhiên đã bước vào Tiên Thiên, tiểu tử... Ngươi thiên phú cho dù có tốt đi nữa. Hôm nay cũng sẽ phải chết trong tay ta. Tiên Thiên cường giả giết Hậu Thiên Vũ Giả. Rất đơn giản thoải mái. Chỉ cần mấy chiêu đao khí cũng đủ để giết ngươi!"
Nói xong ngân phát lão giả liền huy chiến đao.
Hô! Hô! Hô!
Liên tục ba đạo ánh đao. Từ trên đao bay ra. Lăng không bay về phía Đằng Thanh Sơn.
"Hừ." Thanh Sơn lập tức thi triển "Thiên Nhai hành". Hóa thành một làn khói nhẹ tránh né ba đạo ánh đao kia. Có hai đạo bay về phía xa xa. Rất xa. Đem một chuỗi sơn trúc dài cắt đứt. Chỉ nghe thanh âm hỗn độn do sơn trúc đổ xuống va chạm chạm vào nhau. Ngay sau đó một mảnh tro bụi bốc lên.
Đạo ánh đao thứ ba đánh đến thân thể Đằng Thanh Sơn nhưng không trúng, đập vào vào vách đá dựng đứng ở bên cạnh.
Bồng!
Đá bay tán loạn. Xuất hiện một hố đá gần lớn năm sáu thước. Chung quanh còn có vết rách nứt toác ra. Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn thoáng qua. Trong lòng khẳng định: "Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta. Đao khí này hẳn là Tiên Thiên chân nguyên Quang ly thể ngưng tụ thành đao khí đơn thuần công kích cự ly xa. Uy lực so với đao khí ngưng tụ trong chiến đao thì yếu hơn nhiều!"
Một nội kình vũ giả. Nếu nội kình phát ngoài lực rất bình thường.
Nhưng ẩn chứa trong tay, một chưởng đủ làm nứt núi đá. Tiên Thiên cường giả cũng giống vậy!
Đao khí ẩn chứa trong vũ khí. Lực công kích vũ khí sẽ rất mạnh. Nếu đao ly thể mà công kích. Uy lực cũng không nhỏ. Bất quá... Có thể bổ một hố đá to dễ dàng. Uy lực như vậy, bình thường nếu đánh trúng người Hậu Thiên cao thủ, dễ dàng giết chết một gã Hậu Thiên cao thủ.
Bởi vì. Bình thường Hậu Thiên cao thủ, cường độ thân thể rất bình thường. Rất dễ bị đao khí giết chết!
"Trốn rất nhanh !" Ngân Phát lão giả cười lạnh nói.
"Bất quá lão phu không lãng phí thời gian với ngươi. Đằng Thanh Sơn. Chết ở trong tay lão phu. Ngươi cũng đáng tự hào." Rồi đột nhiên Ngân Phát lão giả liên tiếp phất chiến đao trong tay nhằm phía Đằng Thanh Sơn đánh tới.
Hô! Hô! Hô!..
Liên tiếp phi tới. Chừng hơn mười đạo ánh đao. Từ các phương vị bao trùm tới. Trong nháy mắt. Ánh đao hình thành vòng bán nguyệt chụp tới. Đằng Thanh Sơn buộc phải tránh né. Vừa mới chuyển động chưa được một trượng. Toàn bộ ánh đao đã vây quanh Đằng Thanh Sơn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Liên tiếp những tiếng nổ vang lên
"Ha ha. Thật sự tiếc cho một nhân tài tiền đồ rất lớn vừa mới xuất hiện, đã chết như vậy." Ngân Phát lão giả khóe miệng nhếch lên. Cười tà dị.
"Ngươi cười quá sớm rồi!" Một giọng nói lạnh băng vang lên.
Ngân Phát lão giả ánh mắt tròn xoe: "Như thế nào có thể... Hắn không chết?" Giờ phút này trang phục màu đen trên người Đằng Thanh Sơn rách tung toé. Vô luận là cánh tay phơi ra, hay trên mặt. không ngờ đều không có một vết thương nào. Đối mặt đao ảnh oanh kích lại không bị một vết thương nào!
"Không. Không có khả năng!" Ngân phát lão giả trong đôi mắt hiện nên vẻ khó tin. "Một Hậu Thiên vũ giả. Không có khả năng chịu nhiều đao khí công kích như vậy. Trên người hắn có nội giáp. Nhưng trên mặt thì không có. Làm sao mà trên mặt cũng không bị vết thương nào. Chẳng lẽ. Chẳng lẽ..."
Tiên Thiên cường giả. Sở dĩ dễ dàng thắng Hậu Thiên vũ giả.
Một nguyên nhân quan trọng nhất là. Tiên Thiên cường giả có "Tiên Thiên chân nguyên" cực kì mạnh. Có thể dễ dàng ly thể. Cũng ẩn chứa lực công kích cường đại. Dễ dàng giết chết Hậu Thiên vũ giả. Cho dù Hậu thiên vũ giả lợi hại. Cũng đỡ không được.
Chỉ có Tiên Thiên cường giả. Mới có thể dễ dàng chống đỡ đao khí công kích này.
"Chẳng lẽ. Ngươi. Ngươi cũng là Tiên Thiên cường giả!!!" Ngân phát lão giả ngay lập tức lắc đầu. "Không có khả năng. Mười bảy tuổi. Như thế nào có thể là Tiên Thiên cường giả!"
Hắn không muốn tin. Nhưng sự thật trước mắt bắt buộc hắn phải tin.
"Đằng Thanh Sơn. Ngươi cũng đạt tới Tiên thiên?" Ngân phát lão giả nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn.
"Tiên Thiên?" Đằng Thanh Sơn cười. "Ngươi tự mình cảm thụ một lần. Chẳng phải sẽ biết sao?" Nói xong. Đằng Thanh Sơn hai tay hai chân thoạt nhìn còn rất hài hòa. Đột nhiên trong nháy mắt giống như từng cây từng cây thép quấn quanh. Cơ gân nổi phồng lên.
Toàn bộ chân tay đều to thêm một tầng. Từ một nhân vật thanh tú biến thành một ma thần đáng sợ!
"Này..." Ngân phát lão giả mắt trợn to.
"Ngươi, là kẻ đầu tiên chứng kiến thực lực cực mạnh của ta!" Đằng Thanh Sơn nhếch miệng cười.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.