• 1,880

Chương 128


Số từ: 2315
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Phía trên lầu các có hai chữ to như rồng bay phượng múa: Võ Các
"Thanh Sơn, đây là nơi để các bí tịch của Quy Nguyên tông ta: Võ Các" Gia Cát Nguyên Hồng đạm cười nói. "Năm đó Quy Nguyên tông được thành lập thì Võ Các cũng được xây dựng. Cho tới bây giờ đã có hơn ngàn năm lịch sử"
"Tông chủ"
Tại cửa Võ Các có hai gã đệ tử trông coi, nhìn thấy Gia Cát Nguyên Hồng lập tức khom người hành lễ.
Đằng Thanh Sơn đi theo Gia Cát Nguyên Hồng tiến nhập võ các. Lầu một của Võ Các các giá sách được kê san sát, trên giá sách đặt từng quyển bí tịch.
"Chỉ riêng chỗ này cũng phải đến mấy trăm quyển bí tịch!" Đằng Thanh Sơn trong lòng âm thầm kinh ngạc tán thán "Tông phái qua ngàn năm lịch sử đích xác không tầm thường"
"Ở lầu một và lầu hai này đều là nhân cấp bí tịch và những bí tịch không phù hợp, địa cấp mật điển ở trong lòng đất, đi theo ta!" Gia Cát Nguyên Hồng vừa nói vừa dọc theo hướng bên trong đi.
"Trong lòng đất còn có?"
Đằng Thanh Sơn liền đuổi theo. Dựa và cửa sổ tại một góc lâu có một bàn viết, trên bàn viết có bầu rượu và chén, còn có một bộ sách bên cạnh là một lão giả tóc hoa râm đang tập trung tinh thần nhìn vào quyển sách đã ố vàng.
"Sư tổ" Gia Cát Nguyên Hồng gọi
Đằng Thanh Sơn nghe xong thì trong lòng cũng giật mình "Sư tổ của sư phụ? Ký Hồng thống lĩnh là nhị sư bá của sư phụ, vậy người này chính là sư phụ của Ký Hồng. Ký Hồng đã hơn trăm tuổi, lão già này cũng có thể hơn một trăm tuổi" Tuy nhiên trong tông phái đông đảo thành viên, theo bối phận tính tuổi thì cũng không phải là chính xác.
Tại Quy Nguyên tông, lão già bảy tám chục tuổi vẫn có thể gọi thanh niên hai ba mươi tuổi là sư thúc.
"A! Là tông chủ" Lúc này lão già tóc hoa râm mới bừng tỉnh.
"Làm phiền sư tổ mang chìa khóa mật đạo trong lòng đất cho Nguyên Hồng" Gia Cát Nguyên Hồng nói.
Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện, cầu thang của mật đạo ngay sau lưng lão già tóc hoa râm nọ.
"Tông chủ chờ một lát" Lão già lập tức hướng cầu thang phía dưới đi xuống, lấy chìa khóa mở ra cửa lớn làm bằng sắt thép màu đen. Chỉ nghe loảng xoảng một tiếng cửa sắt được mở ra.
"Gì..." Đằng Thanh Sơn hướng bộ sách kia nhìn qua, chỉ thấy một tờ giấy phía trên có viết "Ngày thứ hai Trương Dã cầm cung sắt, một lần nữa vào núi. Lần này Trương Dã không tái phạm sai lầm, thành công giết chết một con heo rừng" Chứng kiến mấy câu nói đó khiến Đằng Thanh Sơn có chút ngạc nhiên, hắn cũng có chút đoán ra...
Đây là một loại tạp thư dã sử.
Lão giả kia nhìn Đằng Thanh Sơn nhếch miệng "Người trẻ tuổi, cậu cũng thích xem tạp thư? Đây chính là giả sử về "Trương Dã" - Đệ nhất hào kiệt của Dương Châu chúng ta hơn một ngàn năm trước. Mặc dù giả dối chiếm đa số nhưng vẫn có thể nhìn ra một chút ý tứ, nếu cậu thích xem, ta sẽ cho cậu mượn hai bản"
"Không cần, không cần" Đằng Thanh Sơn liên tiếp nói
"Thanh Sơn, lão sư tổ là thủ hộ Võ các, ngươi xưng hô là vũ trưởng lão đi" Gia Cát Nguyên Hồng nói.
"Thanh Sơn ra mắt Vũ trưởng lão" Đằng Thanh Sơn khom người.
Lúc này Vũ trưởng lão nhãn tình sáng lên, cười híp mắt lại "Hả? Cậu chính là tên Đằng Thanh Sơn kia? Nghe nói tiểu tử Ký Hồng rút lui khỏi vị trí đệ nhất thống lĩnh, chính là cậu tiếp nhận! Ừm, tốt, tốt... Tên Ký Hồng kia cũng đã hơn trăm tuổi mà vẫn ở vị trí thống lĩnh, sớm nên lui đi, lui sớm một chút có lẽ sẽ không mất một tay"
"Vũ trưởng lão, ta mang Thanh Sơn tiến vào" Gia Cát Nguyên Hồng nói.
"Được rồi, không ngươi lại cho ta dài dòng" Vũ trưởng lão lại tiếp tục vùi đầu vào tiểu thuyết dã sử.
Thanh Sơn khóc cười cũng không được.
"Lão tiểu hài tử, lão tiểu hài tử" (ý nói người già nhưng tính giống trẻ con)
Lão niên nhân hơn một trăm tuổi này tính tình đích xác thú vị.
Dọc theo cầu thang đi vào thông đạo, trong thông đạo khá tối tăm, thông đạo đi vào trong lòng đất được vài trượng, đẩy ra cánh cửa đá liền tiến nhập vào một căn phòng rộng lớn. Trong phòng có hai chong đèn khiến cho căn phòng cũng không phải là quá tối, Gia Cát Nguyên Hồng sau khi tiến vào lại thắp thêm hai ngọn nến.
"Thanh Sơn, hai bên đống sách này đều là địa cấp bí tịch" Gia Cát Nguyên Hồng nói
Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện, hai bên của căn phòng cơ hồ toàn là sách che Kýn cả vách tường. Trên giá sách có từng quyển bí tịch, có cả sách bằng đá, bằng sắt, bằng trúc...
"Bí tịch nơi này tuyệt đại đa số là phương pháp vận chuyển tiên thiên chân nguyên cùng một ít chiêu thức"
"Bên kia chính là U Nguyệt Thương Điển, là một quyển mật điển trân quý nhất về thương pháp của Quy Nguyên tông ta. Trong này bao gồm cách làm như thế nào bước vào tiên thiên, cho đến quá trình đạt tới Tiên Thiên Kim Đan cảnh giới. Bên trong cũng bao gồm những ghi chép tâm đắc của các tiền bối đi trước" Gia Cát Nguyên Hồng chỉ giá sách cách nơi đó không xa.
Đằng Thanh Sơn lập tức nhìn lại.
Chỉ thấy nơi đó bày ra ba xấp da dê thật lớn.
"Đây là..." Đằng Thanh Sơn có chút kinh ngạc
"Da dê kia chính là U Nguyệt Thương Điển nguyên bản! Bên trong có cách tu luyện thương pháp tường tận, cũng không có nhận thức tâm đắc. Bởi vì thuật làm giấy mãi mấy trăm năm trước mới có, cho nên những bí tịch này là nguyên bản. Kì thật nguyên bản đều là những bia đá, tấm sắt, da dê, phiến trúc... những quyển sách bên cạnh chỉ là bản sao chép, ngươi cầm lấy một quyển!" Gia Cát Nguyên Hồng nói.
Bản sao của U Nguyệt Thương Điển có ba quyển
Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện ba quyển sách này đều giống nhau như đúc, hắn liền cầm lấy một quyển.
"Thật đúng là dày" Đằng Thanh Sơn tùy ý lật ra
U Nguyệt Thương Điển chính là do Ngũ Khắc Phàn cường giả sáng chế ra, trong đó chủ yếu chia là Hậu Thiên, Tiên Thiên, Hư Đan, Tiên Thiên đan, Đan Tiên, Thiên Kim đan...
"Bí tịch này ngươi đem về chậm rãi mà xem, Thanh Sơn nhớ kỹ, U Nguyệt Thương Điển trong địa cấp mật điển được xem là thượng đằng nhất, ngươi tuyệt đối không được truyền ra ngoài" Gia Cát Nguyên Hồng nghiêm túc nói.
"Dạ, sư phụ" Đằng Thanh Sơn cũng hiểu được.
Bình thường địa cấp bí tịch chỉ có giảng giải cho Tiên thiên hư đan cảnh giới tu luyện. Căn bản không nói tới cảnh giới, chỉ nói tới thương pháp.
Mà U Nguyệt Thương Điển này từ Hậu thiên đến Thiên Kim đan đều nói.
Bí tịch như thế đích xác rất quý.
"Lấy thiên tư của ngươi, nếu như bỏ thương học kiếm chỉ cẩn trong ba năm kiếm pháp của ngươi tuyệt đối vượt qua thương pháp! Đến lúc đó có Quy Nguyên Tâm Điển, sau khi ngươi bước vào Tiên thiên tu luyện sẽ bớt khó khăn hơn" Gia Cát Nguyên Hồng nhìn Đằng Thanh Sơn "Ngươi muốn U Nguyệt Thương điển, sau này có hối hận vi sư cũng không thể cho ngươi Quy Nguyên Tâm Điển được, ngươi hiện tại phải cân nhắc kỹ càng"
Đằng Thanh Sơn cười nói "Sư phụ, con sẽ học thương pháp" Hắn cũng hiểu được ý của sư phụ mình.
Ba năm làm cho kiếm pháp đạt tới cảnh giới thương pháp hiện tại?
Thương pháp của mình trong bá năm sợ cũng đã đạt tới một cảnh giới mới.
"Con đường này chính là mình ngươi chọn!" Gia Cát Nguyên Hồng vẻ mặt nghiêm túc "Sau này chỉ trông chờ vào chính bản thân mình, còn có vài ngày sau vào hai mươi tám tháng chín ngươi sẽ cùng sư huynh đánh một trận, đến lúc đó... ta hi vọng ngươi đừng lưu thủ, thắng phải gọn gàng dứt khoát"
"Dạ, sư phụ" Đằng Thanh Sơn có chút kinh ngạc: "Sư phụ bảo mình không lưu thủ."
"Tuy nhiên ngươi cũng đừng khinh thường, sư huynh ngươi là người tiềm tu nhiều nhất, rất ít xông xáo ra bên ngoài, tên tuổi mặc dù không lớn nhưng thực lực cũng là rất không tồi." Gia Cát Nguyên Hồng nói xong liền thổi tắt hai ngọn nến nói "Đi ra ngoài"
Đằng Thanh Sơn đi theo Gia Cát Nguyên Hồng đi ra khỏi Võ Các
Đương!
Đại môn của thông đạo trong lòng đất được đóng lại , hai người Đằng Thanh Sơn và Gia Cát Nguyên Hồng rất nhanh rời khỏi Võ Các. Đằng Thanh Sơn trước hết quay về Hắc Giáp Quân, mà Gia Cát Nguyên Hồng thì quay về chỗ ở của mình.
Đêm tối, gió mát thổi khiến lá vàng rơi đầy dưới gốc cây.
Đằng Thanh Sơn khoanh chân tĩnh tọa trong đình viện, ánh mắt rơi vào U Nguyệt Thương Điển. Lúc này U Nguyệt Thương Điển đang được mở ra trên mặt đất, trên tờ giấy ghi cách thế nào bước vào tiên thiên.
"Dựa vào U Nguyệt Thương Điển viết, chính là làm cho Thần đột phá Nê Hoàn Cung, ta hiện tại Thần đã đột phá Nê Hoàn Cung, cũng là hậu thiên đỉnh cao, hẳn là "Thần dữ khí hòa", làm cho Thần cùng nội kình dung hợp làm một thể hóa thành tiên thiên chân nguyên" Đằng Thanh Sơn đọc nội dung này mấy lần.
Dựa theo giảng thuật của bí tịch, Thần sau khi đột phá Nê Hoàn Cung cần phải làm là "Ý tồn đan điền, Thần dữ khí hòa" đơn giản chỉ có tám chữ!
Dựa theo ba người tiền bối từng tu luyện U Nguyệt Thương Điển nhận thức tâm đắc thì "Ý tồn đan điền, thần dữ khí hòa"
Ý tồn đan điền kì thật cũng là lúc tâm thần cùng nội kình dung hợp. Muốn sinh ra luồng Tiên chân nguyên trong ba vị tiền bối người nhanh nhất chỉ một thời thần, mà người chậm nhất cũng mất đến ba ngày thời gian! Tóm lại một khi đột phá Nê Hoàn Cung vừa là hậu thiên đỉnh cao sẽ đạt tới tiên thiên cũng không khó, vấn đề là nhanh hay chậm, chắc hẳn là liên quan đến Thần mạnh hay yếu.
"Ừm, kiếp trước của ta đã đạt tới Thần đột phá Nê Hoàn cung, tu luyện lâu như vậy trên cảnh giới không thua lém một tiên thiên hư đan bình thường. Lấy Thần của ta, một canh giờ hẳn sinh ra được Tiên thiên chân nguyên, nhưng vì cái gì..."
Buổi chiều ngày hôm đó hắn đã tu luyện hai canh giờ nhưng vẫn như trước không sinh được ra một tia Tiên Thiên chân nguyên
"Cuối cùng là chuyện gì xảy ra?"
Đằng Thanh Sơn đứng dậy đem bí tịch bỏ vào trong lòng "Đi ăn cơm trước đã, ba vị tiền bối kia vị chậm nhất cũng hao tốn ba ngày mới được, buổi tối tiếp tục tập luyện"
Đằng Thanh Sơn không phải là người dễ dàng bỏ cuộc, nhưng... liên tiếp sáu ngày!
Sáu ngày nay, đối với việc mình phải đánh với Tang Phong một trận hắn căn bản không quan tâm, tinh lực của hắn đều tốn hao làm như thế nào đạt tới tiên thiên cảnh giới.
Mỗi ngày tuyệt đại thời gian của Đằng Thanh Sơn đều dành cho việc làm thế nào đạt tới tiên thiên, nhưng liên tiếp sáu ngày khổ luyện nội kình trong đan điền của hắn vẫn như trước không sinh ra luồn tiên thiên chân nguyên đầu tiên nào, luồng tiên thiên chân nguyên đầu tiên này đặc biệt quan trọng, có được luồng đầu tiên sau này sau này chuyển hóa cũng nhanh.
Trong sáu ngày đó nội kình không có bất cứ biến hóa gì, tuy nhiên thỉnh thoảng tu luyện Hổ Hình Thông Thần Thuật lại khiến lực lượng thân thể của Đằng Thanh Sơn chậm rãi tăng lên.
"Ba vị tiền bối tu luyện U Nguyệt Thương Điển luyện ra luồng tiên thiên chân nguyên đầu tiên nhanh nhất là một canh giờ, chậm nhất là ba ngày, ta hao tốn sáu ngày nội kình vẫn như trước không có động tĩnh gì" Đằng Thanh Sơn một bụng nghi hoặc "Cuối cùng nguyên nhân là gì? Hậu thiên đỉnh phong, Thần đột phá nên hoàn cung ta đều có cả, so sánh với các vũ giả khác ta thân thể đặc thù mạnh, chẳng lẽ không đạt tới tiên thiên có liên quan đến thân thể quá mạnh mẽ?"
Đằng Thanh Sơn chìm vào suy nghĩ nguyên nhân tại sao!
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.