Chương 130
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2312 chữ
- 2020-05-09 06:55:46
Số từ: 2307
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Trận cuồng phong gào thét thổi qua thao trường, bầu trời càng thêm âm trầm. Nhưng bầu không khí trên giáo trường so với tình cảnh trên bầu trời càng làm người khác hô hấp khó khăn hơn!
"Ca. Cẩn thận!" Đằng Thanh Vũ, Đằng Thanh Hổ, Gia Cát Vân mấy người tụ tập ở cùng một chỗ. Trên mặt Đằng Thanh Sơn lại hiện ra một tia tươi cười thản nhiên, gật gật đầu. Sau đó thi triển Thiên Nhai Hành khinh công thân pháp, cả người giống như một làn khói xanh, phiêu dật phi hành. Chỉ điểm nhẹ lên đầu hai gã đệ tử Quy Nguyên tông, liền bay lên trên đài.
"Sư thúc!" Đằng Thanh Sơn cười hướng Bàng Sơn bắt chuyện!
"Hảo khinh công!" Đôi mắt Bàng Sơn sáng ngời khen.
Chiều cao của lôi đài là bốn thước, bề rộng và dài đều là mười trượng. Do một loại đá màu xám lát liền lại với nhau. Trên đài hiện giờ chỉ có Đằng Thanh Sơn cùng Bàng Sơn hai người. Đằng Thanh Sơn ánh mắt hướng phương xa đảo qua, liền phát hiện xa xa Tang Phong toàn thân vận đồ đen đang tới!
Tang Phong ôm một thanh trường đao, ánh mắt lạnh lùng nhìn Đằng Thanh Sơn.
"Hô!" thân hình co rút khởi xuất, giống như một đạo lưu quang. Điểm mấy cái, liền xuyên qua hơn hai mươi trượng đáp xuống lôi đài.
"Tang Phong thống lĩnh!"
"Tang Phong sư huynh!"
Ngay sau đó liên tiếp tiếng hoan hô nổi lên, có Hắc Giáp quân quân sĩ, cũng có đệ tử trung tâm của Quy Nguyên tông. Mấy năm nay, những người ủng hộ Tang Phong đích xác là có rất nhiều.
"Đằng thống lĩnh!"
"Đằng Thanh Sơn!"
Đông đảo Hắc Giáp quân quân sĩ hô vang, đăc biệt là những người dưới trướng của Đằng Thanh Sơn càng thêm vang dội. Đằng Thanh Hổ sắc măt dữ tợn hô vang, tất cả những binh sĩ này đều thuộc đệ nhất lĩnh thuộc hạ của Đằng Thanh Sơn.
Mà đệ tam lĩnh nhân mã ủng hộ Tang Phong.
Đệ nhị lĩnh và đệ tứ lĩnh quân môn cũng đồng dạng reo hò đứng lên.
Cứ như vậy trong nháy mắt cả thao trường nhiệt huyết sôi trào, liên tiếp những tiếng reo hò phảng phất như cơn bão cuốn sạch cả thao trường, mà mắt bão chính là lôi đài. Đằng Thanh Sơn một bộ trang phục màu xám đá cầm trong tay Luân Hồi thương, bên kia Tang Phong một mảng màu đen cũng nắm thần binh.
Đứng ở trung tâm lôi đài, Bàng Sơn thống lĩnh nói.
"Lôi đài tỉ thí chỉ dừng khi có người thua hoặc tự động nhận thua. Tỉ thí thường không có mắt. Mà nếu ai cố ý giết người, hết thảy xử tử!" Bàng Sơn lớn giọng, oanh long long truyền khắp thao trường thao trường, tiếng reo hò lập tức yên lặng.
Bàng Sơn quay đầu nhìn thoáng qua xa xa, ngồi ở trên đài cao chính là tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng. Đám người Gia Cát Nguyên Hồng hướng hắn gật đầu.
"Đằng Thanh Sơn. Tang Phong. Bắt đầu đi!" Bàng Sơn nói xong liền xoay người nhảy xuống lôi đài.
Trên đài chỉ còn lại có hai người
Đằng Thanh Sơn! Tang Phong!
"Tang Phong sư huynh thỉnh chỉ giáo!" Đằng Thanh Sơn một tay làm tư thế mời.
"Thỉnh!" Tang Phong cũng là lạnh lùng chắp tay.
Trên thao trường không một tiếng lộn xộn, mà ở trên đài cao có ba người ngồi ở trên ghế, đúng là tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng Cùng với hai gã Chấp pháp trưởng lão.
"Tông chủ, nhìn đứa nhỏ Tang Phong này bộc lộ tài năng, cho dù trên vạn võ giả chăm chú nhìn hắn thì ánh mắt của hắn đều không có một tia bàng hoàng. Trên lôi đài giống như một thanh lợi đao, tâm chí kiên định. Chỉ tính riêng phần tâm trí này, người trẻ tuổi sẽ rất khó đạt được a. So với ta lần trước nhìn hắn và Ký Hồng luận võ đã tốt hơn rất nhiều." Một vị Chấp pháp trưởng lão tóc hoa râm nói.
Tông chủ cười gật đầu.
Một người trung niên bên cạnh lạnh lùng: "Sư bá! Vậy Đằng Thanh Sơn ánh mắt nội liễm, bất động như núi! Cầm trong tay trường thương đứng ở đó căn bản không bị ảnh hưởng chút nào. Tuổi như thế mà được như vậy thật khó!"
"Sư thúc, Sư bá tổ hai người các ngươi nghĩ ai sẽ thắng?" Gia Cát Nguyên Hồng đạm cười nhìn trên lôi đài.
"Không dám nói!" Sư bá tổ nọ lắc đầu không dám khẳng định.
Trung niên nhân lạnh lùng cũng lắc đầu. Lập tức nói: "Tông chủ ngươi cho rằng như thế nào?"
"Thanh Sơn sát tử Mạnh Điền, ta cũng không có tận mắt thấy... Có lẽ hôm nay hắn sẽ biểu hiện ra thực lực chính thức." Gia Cát Nguyên Hồng nhẹ cười nói. "Ân... Tang Phong cuối cùng ra tay!"
Đích xác, trên đài Tang Phong đã bắt đầu di chuyển. Đằng Thanh Sơn lại cầm trường thương nhẹ cười mà chống đỡ!
"Thắng. Phải thắng gọn gàng dứt khoát!" Đằng Thanh Sơn ánh mắt tập trung vào Tang Phong.
Ánh mắt Tang Phong như một đầu ác ưng, nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn. Đột nhiên, dưới chân hắn mạnh mẽ chấn động, tảng đá phía dưới mặt nứt ra, xuất hiện vài vết nứt. Mà bản thân Tang Phong hóa thành một đạo lưu quang hướng đến Đằng Thanh Sơn. Khoảng cách giữa hai người khoảng tám trượng, nháy mắt công phu đã vọt tới. Chỉ nghe thấy những tiếng "xuy xuy".
Đao ảnh lãnh lệ như trăng rằm!
Đao phong xuất ra hàn quang thoáng hiện trong măt Đằng Thanh Sơn
Đồng tử Đằng Thanh Sơn co rút lại! Cánh tay trong nháy mắt truyền ra lực đạo kinh người. Luân Hồi thương động!
Hô!
Trường thương xuất ra như tên bắn, mũi thương xé rách không gian mang theo âm thanh bén nhọn chói tai!
"Cheng!"
Tại nơi binh khí va chạm, trong nháy mắt mũi thương của Đằng Thanh Sơn sinh ra một cỗ lực xoáy cường đại đem chiến đao cuốn sang bên cạnh. Sắc mặt Tang Phong nhất thời đại biến! Vốn khí thế Tang Phong xuất ra mà giờ chỉ cảm thấy chiến đao trong tay tựa hồ lâm vào vũng xoáy vô hình.
Hưu!
Trường thương đâm thẳng tới tim!
"Không!" Tang Phong con mắt căng ra.
"Cheng!" trong thời khắc sinh tử, vỏ đao trong tay xẹt qua một đường vòng cung đánh lên mũi thương của Đằng Thanh Sơn. Mượn lực sau khi va chạm, mũi chân điểm nhẹ lập tức hướng phía sau bay ngược mở ra khoảng cách vài trượng. Vừa rơi xuống, Tang Phong mới phát giác trên trán tràn đầy mồ hôi lạnh, phía sau lưng cũng ướt mồ hôi.
"Thương pháp thật đáng sợ!" Tang Phong kinh hãi.
Tang Phong vì muốn thắng thật gọn gàng dứt khoát, nhưng Đằng Thanh Sơn dùng sáu vạn cân lực đạo! Mãng Ngưu Đại Lực quyết tầng thứ chín cũng có năng lực bộc phát mạnh như vậy, cộng thêm sự phối hợp với Ngũ Hành thương pháp của Đằng Thanh Sơn, cho dù là vị cao thủ địa bảng Mạnh Điền kia cũng đánh không lại.
Đằng Thanh Sơn nhếch miệng cười.
Hô!
Mũi thương nhíu lại, một lần nữa hóa thành một đạo lưu quang đâm tới Tang Phong.
"Hưu!""Hưu!""Hưu!"...
Thương ảnh như từng mũi tên bén nhọn phóng đi!
Vạn tiễn cùng bắn!
Thương ảnh giống như một đám độc xà tranh nhau hướng Tang Phong cắn tới. Tang Phong tay cầm chiến đao, bước chân linh hoạt không ngừng né tránh. Trong tay chiến đao và vỏ đao cũng không ngừng huy động đồng thời cả người tự động lùi lại.
"Như thế nào có thể. Sao có thể. Tại sao lại có bộ dạng như thế?"
Không ngừng lùi lại. Tang Phong trong lòng lo lắng vạn phần.
"Ta phải công kích!"
Tang Phong muốn công kích nhưng Đằng Thanh Sơn mỗi một thương đều ẩn chứa lực xoáy - một thương đều coi như cất giấu một cái vũng xoáy. Hơn nữa Đằng Thanh Sơn trường kì luyện tập "Tam thể thức", đối với ý cảnh sinh sôi không ngừng giải thích càng thêm khắc sâu. Như Ảnh Tùy Hình thương pháp hoàn toàn bao phủ đối thủ!
Một thương liền một thương, một cái vũng xoáy liên tiếp một cái vũng xoáy!
Ngăn cản từng thương một thật là khó khăn, thương cứ liên miên bất tuyệt, thương này chưa đi thương khác lại tới, làm cho Tang Phong như lâm vào một cái vùng xoáy khổng lồ. Từng đao từng đao của Tang Phong đều bị cuốn lấy không chỗ nào trốn được! Tang Phong cảm thấy từng đao xuất ra ngày càng thêm khó khăn!
Đừng nói là Tang Phong!
Mà ngay cả Tiên thiên cường giả Tư Mã Khánh cùng Xích Lân thú sau khi lột xác, bị Đằng Thanh Sơn dùng thương pháp Như Ảnh Tùy Hình một khi cuốn lấy đều khó có thể giãy ra.
Tựa như một con thuyền nhỏ lâm vào từng đợt rồi lại từng đợt sóng biển khổng lồ. Gian nan ngăn cản một sóng vừa qua thì cơn khác lại ập tới nhưng... Cuối cùng có một lần thuyền nhỏ cũng phải chịu cảnh chôn vùi!
"Phốc!" vỏ đao văng ra!
Trong tay Tang Phong chỉ còn lại chiến đao, trên trán đầy mồ hôi hột, sắc mặt đỏ lên, con mắt như toạc ra, gắt gao chăm chú nhìn đạo thương ảnh phóng tới.
"Cheng!""Cheng!""Cheng!"...
Hô!
Chỉ thấy một thanh chiến đao quăng lên!
"A!" Trong lòng Tang Phong thống khổ.
Yên tĩnh!
Hoàn toàn yên tĩnh!
Chỉ thấy trên đài cao chiến đấu, Tang Phong ngã ngồi sắc mặt trắng bệch. Mà mũi Luân Hồi thương của Đằng Thanh Sơn Luân Hồi dĩ nhiên dán tại yết hầu của Tang Phong.
"Ta. Ta..." Đôi mắt của Tang Phong dần dần hữu thần, hắn nghĩ lại mà sợ hãi ánh bạc trường thương trước mặt. Cảm giác mũi thương truyền đến một loại xúc cảm quỷ dị, hắn mới vừa rồi thấy khá rõ ràng trường thương trực tiếp đâm tơi yết hầu của hắn "Ta không chết? Đằng Thanh Sơn... Dĩ nhiên tại phút cuối cùng đã dừng lại?"
Trên thao trường mấy ngàn danh Hắc Giáp quân quân sĩ gần vạn danh trung tâm các đệ tử trong lúc nhất thời đều ngây người.
Một trận chiến này rất ngắn!
Trừ bỏ ngay từ đầu Tang Phong tấn công tới một đao, mà sau đó thương ảnh của Đằng Thanh Sơn liên miên bất tuyệt ập tới bên người Tang Phong. Tại nơi bão tố đi qua là nhưng mũi thương đáng sợ bao phủ, Tang Phong chật vật ngăn cản. Miễn cưỡng ngăn cản trong vòng mấy lần hô hấp. Nháy mắt công phu, vỏ đao bay. Theo sau, chiến đao cũng bị đánh bay!
Trận chiến đã kết thúc!
Trên đài cao, Gia Cát Nguyên Hồng cùng hai gã Chấp pháp trưởng lão cũng đều hít vào một hơi.
"Thương pháp thật lợi hại !" vị chấp pháp tóc hoa râm than thở nói.
Gia Cát Nguyên Hồng con mắt sáng ngời, khen: "Thanh Sơn khi hắn tranh đoạt Bách trưởng phu cũng là thương pháp này. Bất quá... Khi đó căn bản ý cảnh hoàn mĩ cũng không có sự sinh sôi không ngừng, mỗi thương thế đều tương liên. Một khi không phá được đệ nhất thương thì sẽ đối mặt với thương ảnh liên miên không dứt, không cách nào giãy dụa của Thanh Sơn!"
"Càng giãy dụa, thua càng bi thảm!" Trung niên nhân lạnh lùng cũng sợ hãi than. "Đối mặt với thương pháp này, hoặc là dùng tính áp đảo trước khi băt đầu đánh tan hắn! Hoặc là dùng công kích nhanh hơn mới có thể phá. Trực tiếp phá chiêu thứ nhất của hắn! Hoặc là dùng tốc độ vô cùng nhanh thoát ly phạm vi thương pháp bao phủ."
Ba người bọn họ đều là Tiên thiên cường giả, tầm mắt cực cao! Liếc mắt một cái đưa ra chỗ lợi hại trong thương pháp của Đằng Thanh Sơn.
Cho dù trong mắt tiên thiên cường giả, thương pháp này cũng đủ đáng sợ.
"Kì thật đứa nhỏ Tang Phong này thực lực không tồi rồi. Hắn luyện Lưu Tinh Đao sợ là đã đến tầng thứ hai Nguyệt Đao Chi Cảnh" trung niên lạnh lùng than thở nói. Trong số Tiên thiên cường giả tại Quy Nguyên tông, chỉ có mình hắn là tu luyện đao pháp! Hơn nữa cũng là tu luyện Lưu Tinh Đao.
"Tông chủ, vậy Đằng Thanh Sơn thật sự mới mười bảy tuổi? Hơn nữa thương pháp này là hắn sáng lập?" Trung niên nhân lạnh không thể tin được nhìn Gia Cát Nguyên Hồng.
Gia Cát Nguyên Hồng mỉm cười gật đầu, theo sau nhìn về phía Đằng Thanh Sơn trên lôi đài: "Mới vừa rồi thương pháp ý cảnh sinh sôi không ngừng. Còn cuối cùng trong nháy mắt hắn có thể dừng lại một cách dễ dàng, mũi thương vừa vặn đụng tới yết hầu của Tang Phong cũng không tổn thương chút nào. Phần lực khống chế này là "Vi" Cảnh giới, hắn tuyệt đối đại thành!"
Mặt khác hai gã chấp pháp trưởng lão gật đầu.
--------------------------------