• 1,880

Chương 138


Số từ: 2275
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Bất quá, mục tiêu hiện tại của mình là Thiết Tý Hầu sơn. Đặng Canh kia thực lực chưa rõ, dưới tay còn có bốn thuộc hạ nữa, tốc độ di chuyển một ngày cũng chỉ được hai trăm dặm, muốn tới Ngân Giác sơn tối thiểu cũng phải nửa tháng. Nếu trên dường mà có trì hoãn có thể còn lâu hơn Ta trước tiên cứ đi tới Thiết Tý Hầu sơn, tìm được Chu quả, luyện hóa ra Tiên thiên chân nguyên, thực lực tăng tiến.đến lúc đó chạy tới Ngân Giác sơn cũng chưa muộn."
Đối với kẻ muốn giết mình, Đằng Thanh Sơn chưa bao giờ lưu tình.
Bảo vật có thể cướp thì cướp, nếu không thì phá hoại sự tình của đối phương cũng tốt.
Sau khi quyết định như vậy, Đằng Thanh Sơn càng gấp rút lên đường, tốc độ ngày càng nhanh, ngày đầu tiên đi được sáu trăm dặm lộ trình tới tận hoàng hôn mới nghỉ ngơi.
Ban đêm, tại một gốc đại thụ, không ngờ lại có một đầu mãng xà cùng với hai đầu mãnh thú khác rình mò tới định lén tập kích Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn ngay cả lúc nghỉ ngơi cũng không ngủ mà chỉ khoanh chân ngồi tĩnh tọa, đây là lúc mà cả sáu giác quan của hắn nhạy bén nhất.
Mãng xà kia cùng với hai dã thú trông giông như thằn lằn khổng lồ đơn giản là đều bị giết chết.
Sáng sớm hôm sau, Đằng Thanh Sơn lại cấp tốc lên đường, đạp bằng mọi chông gai, sát tử rất nhiều dã thú, cuối cùng trưa ngày hôm đó rút cục Đằng Thanh Sơn cũng đã tới được mục tiêu Thiết Tý Hầu sơn.
Thiết Tý Hầu sơn cao ngập trong mây, trên núi từng chỗ còn thấy vân vụ lững lờ xung quanh.
"Thiết Tý Hầu sơn này cao thật!" Đằng Thanh Sơn quần áo rách nát thảm hại, nhưng tinh thần thì sung mãn, ngửa đầu lên nhìn núi cao "Xem ra tối thiểu cũng phải cao ba bốn nghìn thước, nếu từ trên đỉnh ngã xuống, một khi không có biện pháp làm giảm lực rơi thì ngay cả ta cũng bị tương thành thịt nát." Giờ phút này Đằng Thanh Sơn tâm tình rất hưng phấn cảm khái "Cuối cùng cũng tới nơi, sư phụ chỉ nói Chu quả ở trên Thiết Tý Hầu sơn, cũng không nói cụ thể nó ở chỗ nào." Đằng Thanh Sơn vốn nghĩ Thiết Tý Hầu sơn là một ngọn núi nhỏ, không thể ngờ rằng nó lại có diện tích lớn như thế này.
"Muốn tìm kiếm toàn bộ Thiết Tý Hầu sơn phải mất không ít thời gian. Nên làm như thế nào đây?" Chỉ trong chốc lát Đằng Thanh Sơn lại lộ vẻ tươi cười "Trong sách có nói Thiết Tý hầu canh giữ thủ hộ xung quanh Chu quả, vô luận là ai cũng không thể dễ dàng tiếp cận. trên Thiết Tý Hầu sơn, làm gì có ai rõ tung tích của Chu quả bằng Thiết Tý hầu? Xem ra phải nhanh chóng tìm cho ra tung tích của lũ khỉ này, không nghi ngờ gì là sẽ tìm thấy Chu quả."
Tới một bên vách núi, khuôn mặt hơi lộ cảm xúc, thoáng một cái Đằng Thanh Sơn buộc lại hành trang trên lưng, cấp tốc thượng sơn.
Thiết Tý Hầu sơn là một ngọn núi hiểm trở, diên tích cũng rất lớn, nhưng Đằng Thanh Sơn leo lên giống như đang đi trên đất bằng, trực tiếp chạy như bay. Chỉ thỉnh thoảng gặp phải phiền toái mới dùng hai tay để leo lên.
Trên núi, Đằng Thanh Sơn ngồi trên một cây đại thụ nghỉ ngơi, lấy trong hành trang vài miếng bánh khô cùng với hồ lô nước "Ăn xong rồi, cho dù có tiếp tục tìm kiếm nhưng ngọn núi lớn thế này, ngay cả tìm Thiết Tý hầu cũng khó gặp." Đằng Thanh Sơn uống một ngụm nước hung hăng cắn hai miếng bánh.
Gió núi gào thét thổi qua xào xạc từng cơn.
"Gì?" Đằng Thanh Sơn lỗ tai khẽ động, liền hướng phía xa xa hơn mười trượng nhìn lại, chỉ tháy một lục sắc mãng xà đang chậm rãi trườn, đôi đồng tử màu vàng của nó đang quét nhìn xung quanh. Mãng xà này có lẽ dài khoảng bốn trượng, to hơn bắp dùi người lớn một chút.
"Mãng xà này cũng có thể xem như là một yêu thú, bất quá cũng chỉ là yêu thú phổ thông mà thôi." Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái đã nhận ra đây là yêu thú Lục thanh mãng, bất quá Lục thanh mãng dài bốn trượng đối với Đằng Thanh Sơn không có chút uy liếp nào.Trừ phi yêu thú đạt tới kích thước tối đa mười trượng sau đó lột xác trở thành Bích thanh giao dài ba thước. Bích thanh giao tuy rằng kích thước rất nhỏ nhưng tính uy hiếp rất lớn, không thua kém Tử quang giao long dưới Bích Hàn đàm ở quê nhà kia. Giao long cứ không phải thể tích càng lớn càng đáng sợ, Bích thanh giao tuy kích thước nhỏ, nhung toàn thân cứng rắn như thần binh lợi khí, hoàn toàn có thể lợi dụng cơ thể giết người. Hơn nữa lại còn có kịch độc, ngay cả Tiên thiên cường giả cũng kiêng kỵ không muốn động vào.
"Bích thanh giao độc tính lan truyền cục nhanh, ngay cả bản thân ta có thể kiểm soát khí huyết lưu thông, cũng không hoàn toàn nắm chắc." Đằng Thanh Sơn cười cười nhìn Lục thanh mãng phía trước. Bích thanh giao đáng sợ nhưng Lục thanh mãng thì thực lực không thể so với cao thủ Địa bảng được.
Hô! Hô!
Chỉ thấy tiếng kình phong vang lên, từ xa ba đạo hỏa diễm đang bay tới. Lập tức bám lấy cành cây, thân thể nhoáng một cái đã chạy trông ra ngoài mười trượng xa.
Đằng Thanh Sơn ánh mắt sáng lên ba dạo hỏa diễm kia là ba dầu viên hầu toàn thân hồng sắc nhung mao, một đôi đồng tư màu lam, đặc biệt nhất là đôi cánh tay thật dài, so với chân còn hơn không ít, về độ tráng kiện không hề thua kém bắp đùi. Móng vuốt trên hai tay lạp lòe ánh sáng lạnh như băng nhìn vô cùng cứng rắn sắc bén.
"Thiết Tý hầu!" Đằng Thanh Sơn tin trưởng chắc chắn không nghi ngờ, cuối cùng cũng tìm thấy Thiết Tý hầu. Dựa theo trong sách ghi lại, Thiết Tý hầu đặc biệt nhất là hai chi trước cũng là đôi tay, hai cánh tay lực lượng mạnh mẽ vô cùng, có thể đơn giản tùy tiên tàn sát mãnh thú, hơn nữa đôi tay lại vô cùng cứng rắn như thần binh, còn có cặp lợi trảo sắc bén có thể bổ đôi cự thạch.
"Thiết Tý hầu! Thiết Tý hầu! lợi hại nhất vẫn là đôi cánh tay sắt, song chưởng vung lên có thể lên tới mười vạn cân lực lượng, đủ để giết chết Địa bảng cao thủ. Theo như trong sách nói, đối mặt với dàn khỉ này ngay cả Tiên thiên cường giả cũng không dám ngạnh kháng." Đằng Thanh Sơn thầm nhủ sợ hãi.
Thiết Tý hầu cùng với chính mình có điểm tương tự, song chưởng lực lượng cực mạnh. Bản thân mình so với Thiết Tý hầu có phần mạnh hơn, nhung mà nếu bị hơn mười con vây công, Đằng Thanh Sơn ngẫm lại trong lòng cũng thấy có chút nể nang. "Song chưởng mười vạn cân cự lực, hơn nữa lại cứng rắn như vậy. Lực lương mãnh mẽ như vậy cộng với sự sắc bén của móng vuốt, thân thể của ta không biết là có thể ngạnh kháng không?"
Hậu thiên cường giả bình thường không thể gây thương tổn cho Đằng Thanh Sơn, nhưng Thiết Tý hầu này Đằng Thanh Sơn không dám nắm chắc.
Ba đầu Thiết Tý hầu kêu lên một tiếng rồi như đã quen thuộc tản ra xung quanh, vây Lục thanh mãng vào giữa. "Thiết Tý hầu vây giết Lục thanh mãng!" Đằng Thanh Sơn có hứng thú ngồi xem.
Lục thanh mãng thân thể to lớn cuộn tròn lại một chõ, đầu ngẩng cao đôi đồng tử màu vàng lạnh lẽo chú ý quan sat ba đầu Thiết Tý hầu. Ba con khỉ này làm cho nó cảm thấy nguy cơ đe dọa. Sống ở Thiết Tý Hầu sơn, cùng với Thiết Tý hầu giao chiến cũng không phải là lần đầu.
Ba con Thiết Tý hầu vây quanh nhìn con Lục thanh mãng, đồng thời phát ra một tiếng kêu quái dị. Nhất thời một con Thiết Tý hầu xoay người chạy ra ngoài trong nháy mắt nhảy đến bên một gốc đại thụ cạnh đó không xa, gắt gao ôm lấy rồi miết mạnh móng vuốt trên thân, giông nhu một con dao nhỏ thái rau, tùy tiên xoẹt qua cây dại thụ.
Thiết Tý hầu kia ôm gốc cây gào thét mạnh mẽ đập xuống chỗ Lục thanh mãng. "Lực lượng thật mạnh cùng với móng vuốt sắc bén." Đằng Thanh Sơn thất kinh "Mười vạn cân lực lượng, chỉ có thể hơn không thể kém." đối với trận đấu này Đằng Thanh Sơn cũng có chút hứng thú.
Hưu! Đầu Lục thanh mãng kia mạnh mẽ lùi lại.
Bồng! Gốc cây oanh tạc mặt đất nơi trước đó là chõ Lục thanh mãng một cái hố lớn. Thiết Tý hầu lại một lần nữa hét lên, cánh tay mạnh mẽ vung dại thụ, một lần nữa hướng Lục thanh mãng bổ xuống.
Đối mặt với đại thụ bổ xuống, Lục thanh mãng chỉ có một lựa chọn là tiếp tục tránh né.
Hô! Hô!
Hai dầu Thiết Tý hầu bên cạnh nãy giờ vẫn đứng ngoài chưa tham chiến, thừa dịp Lục thanh mãng tránh né bật người lao đi, một con chụp vào đuôi, một con nhằm đầu đánh tới. Thường thường chỗ yếu hại củ loài rắn là ở chỗ dưới đầu một chút, đánh trúng đó mới có thể đem nó giết chết, còn lại cho dù đánh thủng thân thể vẫn chưa chắc đã giết được.
Mãng xà cảm thấy được hành động đáng sợ uy hiếp sinh mạng rông to một tiếng, cái đuôi theo người đạp về phía Thiết Tý hầu, cái đầu quay lại phun ra một ngụm chất lỏng xanh biếc.
Lục thanh mãng cái đuôi va chạm với đôi tay của Thiết Tý hầu, Thiết Tý hầu kia thân hình quay một cái dễ dàng tránh thoát còn cái đuôi của Lục thanh mãng thấy máu chảy ra. Mặt khác đầu Thiết Tý hầu còn lại lập tức né tránh ngụm chất lỏng xanh biếc kia.
Chất lỏng xanh biếc rơi vào núi đá lập tức ăn mòn thành một cái động sâu.
"Bồng!" Thiết Tý hầu đầu tiên quơ gốc đại thụ, thừa dịp Lục thah mãng đối phó với hai đầu Thiết Tý hầu kia mạnh mẽ bổ xuống, nên lên thân mình Lục thanh mãng.
Lục thanh mãng kêu to, thân mình uốn éo cuốn lên cây đại thụ. Hai đầu Thiết Tý hầu khác lợi dụng cơ hội mạnh mẽ đánh lên, Lục thanh mãng chỉ kịp dùng cái đuôi quăng một cái.
Một đôi móng vuốt sắc bén cắm ngập trong thân mãng xà, dùng lực kéo mạnh, dễ dàng đem Lục thanh mãng xé ra làm đôi. Lục thanh mãng đau đớn không ngường gào thét co rút điên cuồng, lúc này ba đầu Thiết Tý hầu đồng thời nhảy lên dễ dàng đem Lục thanh mãng giết chết.
Ba con Thiết Tý hầu vui sướng kêu lên, trong đó một con móc lấy túi mật màu xanh biếc một ngum nuốt vào. Sau đó cả bọn cao hứng khiêng xác con Lục thanh mãng rời đi.
Tại hơn mười trượng phía xa, Đằng Thanh Sơn trốn ở trên một cây đại thụ không khỏi thấy có chút phiền phức "Không hổ là yêu thú, có thể so với loài có trí tuệ. Hiển nhiên vừa rồi là bọn chúng phân công, một đầu Thiết Tý hầu từ xa dùng cây viễn công, hai đầu Thiết Tý hầu còn lại phụ trách cận thân công kích, Lục thanh mãng ứng phó chậm một chút, nên chết là điều không nghi ngờ. Hơn nữa Thiết Tý hầu rất linh hoạt."
Thiết Tý hầu song chưởng lợi hại ngược lại Đằng Thanh Sơn không sợ, nhưng lấy sự linh hoạt của bọn chúng Đằng Thanh Sơn lại thấy e ngại. Ngay cả Lục thanh mãng liều mạng phun ra chất độc bọn chúng cũng có thể né tránh, năng lực né tránh này đã vượt qua cao thủ Địa bảng bình thường. "Một khi bị bọn chúng vây công muốn chạy trốn rất khó." Đằng Thanh Sơn thầm than "Thảo nào sư phụ nói muốn có được Chu quả phải động não, ngàn vạn lần không được dùng biện pháp cứng rắn. Ồ, cứ theo dõi bọn này chắc chắn sẽ tới được chỗ Chu quả." Đằng Thanh Sơn đem bình nước thu vào gói đồ, đeo lên lưng, lặng yên không một tiếng động nhảy xuống đất.
Lặng lẽ Đằng Thanh Sơn đi theo ba con Thiết Tý hầu.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.