• 1,880

Chương 184: Lực Nhổ Cây Dương Liễu


Số từ: 2526
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Nhưng vì ba vạn đại quân Thanh Hồ Đảo đóng trại chíêm lĩnh vài dặm xung quanh khu vực động không đáy cho nên cây cối ở chỗ này coi như bị xui xẻo, tất cả cây lớn đều bị chặt xuống cỏ dại thỉ bị diệt trừ. Làm cho Đại Duyên Sơn như được tô điểm thêm chút ít khi được một đám ngườI toạ lạc.
Tất nhiên cây cốI vài dặm chung quanh đây nhìêu vô kể nên một vài cây ngã xuống thì cũng không có vấn đề gì.
Trong doanh nội một gã quân sĩ mặt trọng giáp đang đều khiển quân phân tán, xung quanh còn có không ít Ngân Giao quân sĩ đang tuần tra.
"Tránh ra"
theo sau tíêng khiển trách nhóm người Ngân Giao quân vội vàng sợ hãi tránh ra, chỉ thấy một nhóm hơn mười người cùng với mười hai vị tiên thiên cừờng giả Thanh Hồ Đảo đang đi phía sau nhằm hướng Động Nam mà tíên đến.
"Những người đó là ai vậy? Mà Đảo chủ cùng chấp pháp trưởng Lão đều đi theo bên cạnh"
"Không biết bất quá tất cả bọn họ đều là Tiên Thiên cường giả. Đội ngũ của nhị ca ta ở quân doanh phía trước chuẩn bị nghênh địch phỏng chừng là để ứng phó vớI nhóm ngườI này.
Con mẹ nó lão tử mà có một ngày kêu ngạo như vậy thì ta có chết cũng cam lòng"
"Ngươi nói nhóm ngườI này đều là tiên thiên cường giả"
Một vài quân sĩ né ra bên cạnh, nhìn theo nhóm ngườI đang đi ở phía xa không khỏI sợ hãi bàn luận.
"Không sai biệt lắm gần năm mươi tiên thiên cường giả, cả Cửu Châu cũng chỉ có gần ấy tiên thiên cường giả mà ở đây lại tụ tấp nhìêu như vậy khó trách Đảo chủ lưu ý họ như vậy." Là Ngân Giao quân sĩ tất nhiên đối với bình dân bá tánh thì họ cao cao tại thượng nhưng trước mặt nhóm ngườI Tiên Thiên cường giả thì họ có thê dễ dàng bị giết chết vì căn bản Ngân Giao quân sĩ và tiên thiên cường giả thuộc hai thế giới khác nhau.
Dù sao Tiên thiên cường giả tụ tập ở đây tối thiểu cũng hai ba thành của tòan bộ tiên thiên cường giả trong Cửu Châu đại địa. Chỉ riêng ba sáu người trong "thiên bảng" thì ở đây đã có hơn mười người, thậm chí "thiên bảng" đệ nhất nhân cũng có mặt ở đây.
Từ chổ Yến hội, Đặng Thanh Sơn và nhóm người này đi về phía trước đại khái hai dặm đường.
"Tần Lang huynh, ngươi có biết cửa vào ở đâu không" Lưu Tú đi bên cạnh nhỏ giọng hỏi.
"Cứ xem đi" Đạm Thanh Sơn cười đạm nói.
Đặng Thanh Sơn bước nhẹ cứ nhằm hướng đông nam men theo con đường chật hẹp tíên tới.
"Tần Lang huynh đệ" Ở phái sau Cổ ung rốt cuộc cũng đã mở miệng: "Phải tìm trong lán trại hay tìm trong Đại Duyên Sơn hay dưới mặt nước. Nhưng Tần huynh đệ nguơi cứ một mực thẳng hướng đông nam mà tíên không phải lãng phí thời gian của các vị đây sao?"
" Chúng ta không vội" "Thú Vương" Ô Hầu nhếch miệng cười nói.
"Cổ ung đão chủ ngài đã đi vài ba dặm dường rồI nếu mệt ngài có thể ngồI xuống nghĩ chân một chút" Vị tráng hán "Vu mã" của Hồng Thiên Thành cười nói. Một gã tiên thiên Kim Đan cường giả như thế nào có thể đi hai ba dặm đường đã mệt? ý tứ châm chọc trong giọng nói rất rõ ràng.
"Cổ Ung sợ Tần Lang huynh đệ tìm được cửa vào?" thanh âm lạnh lùng vang lên chính là của gia tộc "Hạo Giang". Cả thẩy chín tên đều mang theo mặt nạ màu vàng và mặc hắc y chấp pháp không giảm tốc độ vẫn đi theo phiá sau Đằng Thanh Sơn.
Cổ Ung lạnh lùng cười nhạt: "Ta sợ cái gì? Bản thân ta căn bản cũng không biết Đại Duyên Sơn có hay không có Vũ Hoàng bảo tàng. Nếu bảo tàng thật sự là có thật mà Tần Lang huynh đệ có thể tìm được đó cũng là chuyện tốt. Thanh Hồ Đảo của ta cũng có thể chứng kíên cung điện của Vũ hoàng hình dáng ra sao."
Da mặt của Cổ Ung dày tới mức Đằng Thanh Sơn cũng thầm than trong lòng.
Nhất bộ tíên tới.
"Đảo chủ." Triệu Đan Trần có chút lo lắng nhìn về phía Cổ Ung.
Cổ Ung khẽ lắc đầu.
Đích xác là giờ phút này Đặng Thanh Sơn đã đến rất gần vị trí của động không đáy chỉ còn cách khoảng năm mươi trượng. Có thể từ chỗ yến hội một đường chạy tới nơi này đã làm cho mười hai vị Tiên Thiên cường giả Thanh Hồ Đảo trong lòng kiêng kỵ.
"Các vị. Phía trước chính là ngõ thông đi vào cửa cung điện!".
Âm thanh trong trẻo phá tan sự yên tĩnh.
"Hỏng rồi!" trong lòng Cổ Ung run lên. Nhưng bề ngoài lại tỏ vẻ bình thường.
Thị gia tộc Ma Ni Tự Xạ Nhật Thần Sơn cùng các đạo nhân mã cao thủ. Không ngờ có không ít người đồng thời quay đầu lại nhìn về phía phía sau nhóm người mười hai người Thanh Hồ Đảo... Ngoại trừ Cổ Ung Triệu Đan Trần cùng số ít mấy người bề ngoài bình thường những Tiên Thiên Thanh Hồ Đảo cường giả khác sắc đìêu biến sắc có chút khó coi.
"Ha ha..." tóc tai bù xù bay tán loạn Ô Hầu cất tíêng: "Tần Lang huynh đệ, cửa vào ở đâu. Ngươi mà tìm ra để xem bọn khỉ con thanh hồ này có dám không thừa nhận hay không"
"Ô Hầu đại ca yên tâm.".
Phía trước Đằng Thanh Sơn ba mươi trượng có năm quân trướng. Mà quân trướng chung quanh cũng có gần trăm tên quân sĩ Ngân giao quân đang nghỉ tạm.
ánh mắt Đằng Thanh Sơn quan sát chung quanh núi non nhấp nhô.Đằng Thanh Sơn từng làm đội trưởng đội thợ săn Đằng gia trang hơn sáu năm. Trong khoảng thời gian này đặng thanh Sơn đối với Đại Duyên Sơn nắm rỏ như trong lòng bàn tay. "Chung quanh đại thụ bị chặt không ít. Bất quá. núi non nhấp nhô lại không thay đổi.".
Đằng Thanh Sơn dễ dàng đoán ra. vị trí.động không đáy.
"Phía trước có năm quân trướng" Đằng Thanh Sơn cất cao giọng nói. "Đường xuống ở trong một cái lìêu lớn.".
Cổ Ung sắc mặt thật sự thay đổi!
"Huynh. Nhìn kìa." vị lân giáp hán tử gầy gò của Xạ Nhật Thần Sơn cũng hét lớn một tiếng. Không quản là Ma Ni Tự hay là Doanh Thị gia tộc hoặc là những người khác trong khác Tiên Thiên cường giả tất cả đều nhìn Đằng Thanh Sơn.
"Người kia là ai?" Bên cạnh không ít Ngân Giao Quân quân sĩ cũng kinh ngạc nhìn Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn bước đi đến bên cạnh một gốc cây dương liễu tráng kiện bên cạnh. Hai tay duỗi ra vây quanh ở này khỏa đại thụ.
"Lên!" Đằng Thanh Sơn một quát khẽ. Song chưởng dùng một chút lực cây dương liễu ráng kiện chuyển động ầm ầm đã bị rút đứng lên. Rể cây bên dướI cũng bị bứng khỏI mặt đất làm cho mặt chấn động.
Sàn sạt ~~ bùn đất ngã nhào.
"Tiên thiên cường giả"
Một đám Ngân Giao Quân quân sĩ trợn mắt há hốc mồm, cây dương liễu tráng kiện to lớn như vậy. Tối thiểu cũng nặng tới vạn cân. muốn nhổ cay theo cách như vậy thì Không có thực lực Tiên Thiên cường giả thì không bao giờ làm được
"Cổ đảo chủ. Xem cho kỹ đây!".
Đằng Thanh Sơn hét lớn một tiếng cây dương liễu mạnh mẽ vũ động.
"Nằm xuống!" Không ít ngân quân quân sĩ bị dọa lập tức nằm xuống. Chỉ thấy cây dương liễu chung quanh xẹt qua. Cuối cùng nện thật mạnh vào toà quân trướng đầu tiên. Tuy quân trướng còn có sắt thép củng cố nhưng lìên bị đại thụ mấy vạn cân ầm ầm va chạm xé rách ra. Lộ ra bên trong quân trướng một vài cái bàn, chậu cùng một số đồ vật linh tinh của cuộc sống thường ngày.
Đằng Thanh Sơn tiện tay đem cây dương liễu ném sang một bên
"Oanh ~~ trên mặt đất lưu lại một vài chấn động.
"Tần Lang." Cổ Ung sắc mặt cất lời khiển trách nói:
."Tìm kiếm cửa vào ngươi Phá hư quân trướng Thanh Hồ Đảo của ta làm gì?".
"Cổ đảo chủ. Một quân trướng đối với ngươi có tính là gì sao ngươi lại phải như vậy?" Các đại tông phái cùng đám Tiên Thiên cường đều nhìn về phía Cổ Ung, đầu lĩnh đám người Doanh Thị gia tộc âm thanh lạnh lùng nói: "Chờ Tần Lang huynh đệ tìm được cửa vào thì Cổ Ung đảo chủ phảI cho chúng ta một câu trả lờI họp lý."
"Hừ." Cổ Ung chính là nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn.
"Hủy diệt quân trướng làm cho mọi người xem rõ ràng chút." là mưu kế của Thanh Sơn. Đi đến quân trướng rách nát bên cạnh thanh Sơn ngồi xổm xuống bắt lấy miếng lót mạnh mẽ mở ra!
Miếng lót bay ra
Cổ Ung cùng m ười hai Thiên cường giả Thanh Hồ Đảo ngẩn người yên lặng nhìn cảnh này trong đó có không ít ánh mắt nhìn về phía Đằng Thanh Sơn tựa như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
"hay cho tên Tần lang này....!!!" Cổ Ung trong lòng giận dữ.
"Vị đại nhân này míêng vãi lót này chính là chỗ ngủ của chúng ta." Ở phía sau Cổ Thế Hữu nói: ngươi vén miếng vải lót lên để làm gì?".
"Tiểu tử kia câm cho ta." Đằng Thanh Sơn quay đầu lại quét mắt nhìn Cổ thể hữu một cái. "Nơi này không đến phần ngươi nói chuyện!"
Ở đây Doanh Thị gia tộc ma tự cùng không ít Tiên Thiên cường giả ánh mắt đều quét về phía Cổ Thế Hữu. Giờ phút này nói chuyện vớI nhau đều là Tiên Thiên cường giả thậm chí cơ hồ đều là tiên thiên Thực Đan tiên thiên Kim Đan.
Một Hậu thiên tiểu gia hỏa cũng mà dám lên tíêng
"Thế hữu. Lui ra!" Cổ Ung khẽ quát một tiếng.
Cổ Thế Hữu cắn răng. Chỉ có thể oán hận lui ra. Hắn bíết tại Cửu Châu đại địa chỉ coi trọng người có thực lực! Hắn tuy rằng là Thiếu đảo chủ. Nhưng Thanh Hồ Đảo đảo chủ kế nhiệm không phải là cha truyền con nốI mà là tuyển ra người có thực lực mạnh nhất cũng giống như Quy Nguyên Tông và nhiều tông phái khác trên Cửu Châu.
Một tên Hậu thiên ở trong mắt thiên cường giả. Đích xác không tính là gì cả.
"Cổ đảo chủ..." Đằng Thanh Sơn mỉm cười. Vung tay lên. Một đạo hỏa hồng sắc tiên thiên chân nguyên oanh kích trên mặt đất
Bồng!
Chung quanh bùn đất đá vụn tử đều nổ mạnh bay toán loạn. Ước chừng hơn một thước bùn đất toàn bộ bị đập bay.
Các Tiên Thiên cường giả cùng các đại tông phái và đám người Thanh Hồ Đảo đều nhìn chằm chằm vào đám tro bụi mịt mù kia, khi tro bụi tiêu tán
bóng ngườI của Đặng Thanh Sơn chậm rãi xuất hiện.
"Cổ đảo chủ ngươi Đem cửa vào này đóng kín thật đó." Đằng Thanh Sơn cười. Nhẹ nhàng đạp lên bề mặt .
Thương! Thương! Thương!
tiếng Sắt thép vang lên. Giờ phút này dướI chân Đằng Thanh Sơn lộ ra sắt thép.
đám ngườI Tiên Thiên cường giả Thanh Hồ Đảo giờ phút này đều lộ ra sắc mặt rất khó coi...
Càng là cường giả người ta càng coi trọng thể diện! nhóm người tiên thiên của thanh hồ đảo xem ra càng coi trọng thể diên nhưng. Vì Vũ Hoàng bảo tàng nên bọn họ phảI nói dối! Việc này cũng dễ hiểu... Nhưng Lúc này. Lại bị người khác tìm được rồi cửa vào Khác nào trên mặt bị tát một cái đau điếng.
"Tần Lang huynh đệ. Làm thật là tốt a" áo bào trắng năm "Lưu Tú" Quát to một tiếng.
Ở đây không ít Tiên Thiên cường giả đối với Đằng Thanh Sơn cũng có hảo cảm.
Đằng Thanh Sơn mỉm cười xoay người một cái. Hai tay mạnh mẽ cắm vào trong sắt thép
Vèo! Sắt thép tại trước mặt đối với đôi tay của Đặng Thanh Sơn chẳng khác nào tàu hũ.
"Xôn xao ~~ Sắt thép bị Đằng Thanh Sơn bổ nứt ra vứt sang hai bên. Sau đó sắt vụn rơi xuông nện thật mạnh ở trên mặt đất rơi vào trong bùn.
Sắt thép biến mất làm lộ ra kia động sâu thăm thẩm không thấy đáy.
"Làm tốt lắm." "Thú Vương" Ô Hầu là ngườI đầu tiên vọt tới xem xét bên dưới, vừa nhìn xuống thấy động sâu hoắm tốI đen như mực hắn không khỏI hít một ngụm lãnh khí
."Huyệt Sâu thật. Tần Lang huynh đệ... Lần này ngươi vất vả rồi nếu không. Đã bị Cổ Ung tiểu gia hỏa kia lừa một vố.".
Cổ Ung? Tiểu tử kia? Đằng sơn cười thầm.
Bất quá tuổi tác của "Thú Vương" Ô Hầu cùng thức lực Cũng có tư cách nói lời này. Hơn một trăm tuổi Ô Hầu. Gọi năm mươi mấy tuổi Cổ Ung là "Tiểu tử kia" Rất bình thường.
Một đám tiên thíên cường giả vây vòng chung quanh miệng động không đáy, mọi người đều sợ hãi vui sướng không thôi. Mà mười hai vị Tiên Thiên cường giả Thanh Hồ Đảo sắc mặt đều khó coi.
"Làm sao lại xuất hiện cái tên tần Lang này? trong đám tiên thiên cường giả hầu như chưa từng có người này." Triệu Đan Trần thấp giọng cắn răng nói.
"Ai biết." Cổ Ung cũng một bụng nộ hoả
"Cổ đảo chủ." Kẻ mà bọn họ thống hận nhất "Tần Lang" lại mở miệng cất tíêng
"Đến bây giờ đừngnói là các Ngươi không bíêt có bảo tàng của Vũ hoàng! Hiển nhiên các ngươi đối bảo tàng của Vũ hoàng khẳng định rất quen thuộc Hay là đi phía trước dẫn đường đi." Đằng Thanh Sơn vừa nói ra những lời này. Những nhóm tiên thiên cường giả khác cũng đều nhìn về phía đám người thanh Hồ Đảo.
Động không đáy tối như mực. Đương nhiên đám người của Thanh Hồ Đảo phải dẫn đường rồi.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.