Chương 206: Bao Vây Trùng Điệp
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2607 chữ
- 2020-05-09 06:56:27
Số từ: 2602
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Triệu huynh, đã lâu không thấy." Nam tử mặt chữ điền mặc áo lông màu vàng, vừa cười vừa tiến đến nghênh đón Triệu Đan Trần vừa mới đến Ổ Thành.
Phía sau nam tử mặt chữ điền, còn có vị thành chủ Ổ Thành đi theo. Bất quá theo vai vế, địa vị tại đây thì một thành thành chủ căn bản là không tư cách đi vào.
"Triệu huynh, hãy để Hắc Yểm Mã cho hạ nhân chăm sóc đi, mời đi theo ta." Nhất thời có người hỗ trợ dắt Hắc Yểm Mã đi.
Triệu Đan Trần cười nói: "Vương lão đệ, không biết nhân mã của Thanh Hồ Đảo ta được bao nhiêu người đến rồi?" Hắn cùng với vị kim y nam tử này sóng vai đi vào bên trong.
Kim y nam tử nói: "Người của Thanh Hồ Đảo huynh đã vừa mới tới được một trăm năm mươi người. Giờ này, toàn bộ đều ở trong hậu viện nghỉ tạm, chờ Triệu huynh đến chỉ huy." Triệu Đan Trần nghe xong nhướng mày, lúc này đây Thanh Hồ Đảo đưa tin là đã ra lệnh phái người ở sáu trú điểm gần nhất chung quanh Ổ Thành đi đến. Mỗi cái trú điểm đều phải phái năm mươi người.
Hiện tại xem ra, mới có nhân mã ba cái quận thành đến, mới một nửa.
"Ân, lúc này sắc trời còn sớm." Triệu Đan Trần ngẩng đầu nhìn lên trời: "Chúng ta đã biết, Đằng Thanh Sơn phi thường giảo hoạt trong hoàn cảnh sắc trời hắc ám." Triệu Đan Trần nhớ rất rõ ràng, lúc ở trong Thiên Hồng Thủy Cung, hắn cùng với 'Thú Vương' Ô Hầu đứng trước mặt Kim Sắc Long Quy, Đằng Thanh Sơn đã tránh ở chỗ góc, hai người thật sự không thể phát hiện, phần bản lĩnh ẩn nấp trong bóng đêm này. Triệu Đan Trần cũng có chút kiêng kị. Cho nên, Phải động thủ ban ngày!
Lúc này, Triệu Đan Trần cùng với Kim sắc nam tử đang đi tới hậu viện.
Bởi vì khoảng cách giữa sáu trú điểm tại các quận thành với Ổ Thành không giống nhau. Nên thứ tự đến cũng sẽ không hoàn toàn giống nhau.
"Giá!""Giá!"
Hơn hai mươi con chiến mã toàn thân màu vàng sáng lạn, bốn vó lại đỏ như máu đang chạy như bay trên đường, tựa như hơn hai mươi đạo mũi tên nhọn phá không đi tới. Đây đúng là 'Đạp Hỏa Nhung Mã' đến từ chính Tây Vực Nhung Châu, xem như là chiến mã thượng đẳng, tốt nhất trong các loại chiến mã Tây Vực Nhung Châu. Có thể đi gần hai ngàn dặm một ngày.
Ngày hôm đó, với khoảng cách như vậy, bình thường một ngày chỉ đi được năm hoặc sáu canh giờ mà thôi. Dù sao chiến mã cũng phải nghỉ ngơi, mỗi con đều giá trị hơn vạn lượng bạc trắng, lúc này xuất hiện hơn hai mươi con trên đường. Trong thiên hạ thế lực có thể xa xỉ như thế thực sự rất ít. "Đại nhân, phía trước chính là Ổ Thành."
"Ân." Đi trước nhất chính là một thiếu niên tuấn tú mặc hắc y, sắc mặt lạnh như băng, đúng là người bị điều đến Vũ Châu đảm đương chức vụ hộ pháp, quản lý trú điểm một quận thành - Diêm Đan Thần. Diêm Đan Thần đêm qua nhận được tin tức, đã lập tức dẫn năm mươi người bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới Vũ Châu Ổ Thành. Cho nên, Diêm Đan Thần lập tức huy động lực lượng lớn nhất Thanh Hồ Đảo tại cơ sở, chọn ra hai mươi sáu con Thất Đạp Hỏa Nhung Mã.
Hắn một mình cưỡi một con, phó hộ pháp cũng cưỡi một con. Những người khác đều là hai người ngồi chung một Thất Đạp Hỏa Nhung Mã.
"Rốt cuộc là chuyện gì mà trong đảo lại vội như vậy?" Diêm Đan Thần đáy lòng thầm nghi hoặc. Nhưng là tốc độ của hắn vẫn không giảm, dẫn nhân mã dưới trướng rất nhanh vào thành. Hôm nay binh vệ canh giữ cửa thành hiển nhiên được dặn dò, căn bản không ngăn trở, đồng thời còn chỉ dẫn phương hướng phủ thành chủ.
"Dừng lại!" Diêm Đan Thần ra lệnh một tiếng.
"Luật luật..." Hơn hai mươi Thất Đạp Hỏa Nhung Mã hưng phấn mà giơ móng trước lên, cùng kêu hí hí. Năm mươi người lập tức nhảy xuống ngựa.
"Các vị, nhanh theo ta đến hậu viện, chiến mã giao cho chúng ta là được rồi!" Nhóm binh vệ phủ thành chủ đã sớm đem đại môn mở ra, lập tức có người dẫn ngựa đi, Diêm Đan Thần dẫn những người còn lại nhanh chóng theo sự dẫn dắt của binh vệ đi vào phủ thành chủ.
Diêm Đan Thần nhìn về phía binh vệ dẫn đường: "Lúc này được bao nhiêu người đến rồi?"
"Thanh Hồ Đảo các ngươi, đã đến đây hai trăm người. Các ngươi bây giờ tới, thì chỉ còn thiếu một nhóm người cuối cùng nữa thôi." Binh vệ kia cười nói: "Nhóm tới sớm nhất, trời còn chưa sáng đến rồi."
"Nga." Diêm Đan Thần thất kinh: "Xem ra Thanh Hồ Đảo đã ra lệnh không ít người tại các trú điểm khác chạy tới đây."
Một lát, đến hậu viện. Bên trong hậu viện toàn người là người, nhưng vẫn rất im lặng, chỉ có một số ít thấp giọng nghị luận, không ai dám lớn tiếng nói chuyện. Bởi vì tại không xa trong sảnh Triệu Đan Trần đang cùng nam tử áo vàng đối diện ngồi cùng một chỗ.
"Trú điểm Vũ Châu Ngô Nam Quận hộ pháp Diêm Đan Thần, bái kiến trưởng lão!" Diêm Đan Thần lập tức đi đến, cung kính hành lễ.
"Nga, Đan Thần, ngươi xuất ngoại rồi?" Triệu Đan Trần kinh ngạc liếc mắt một cái nhìn thiếu niên trước mắt. Đối với thiếu niên Diêm Đan Thần này, Triệu Đan Trần vẫn còn nhớ rõ. Một là Diêm Đan Thần trong một năm biểu hiện kinh người, thứ hai là bởi vì cái tên Diêm Đan Thần cùng với danh tự hắn quá giống. Ngoại trừ họ bất đồng, tên ít nhất phát âm gần giống nhau. Một người là 'Đan Trần,' một người là 'Đan Thần.'
Triệu Đan Trần cũng vì thế mà nhớ kỹ thiếu niên này.
"Đúng vậy, thưa trưởng lão." Diêm Đan Thần cung kính nói.
"Ân, ngươi mang người của ngươi sang một bên nghỉ tạm trước, chờ nhóm người cuối cùng đến, sẽ nói chuyện sau." Triệu Đan Trần phân phó, lúc này Diêm Đan Thần lui xuống.
Diêm Đan Thần tìm một cái ghế ngồi xuống, bởi vì trong hậu viện người nhiều lắm, một vài người địa vị cao mới có ghế ngồi. Đại bộ phận mọi người đều đứng ở bên cạnh.
"Đại sư huynh, lần này vội vã triệu tập nhân mã sáu cái quận thành trú điểm để làm gì? Hơn nữa mỗi thành đều triệu tập năm mươi người!"
"Khẳng định là đại sự. Mọi người tụ tập ngay tại Vũ Hoàng Môn! Phỏng chừng cùng với Vũ Hoàng Môn có liên quan, cũng có thể có liên quan đến sự việc về Đằng Thanh Sơn. Ai biết được... điều này là bí mật, khẳng định đến cuối cùng lúc phải hành động, mới có thể nói cho chúng ta biết."
Diêm Đan Thần nghe được tiếng nói chuyên bên cạnh khẽ cau mày: "Phỏng chừng, thực sự có liên quan tới 'Đằng Thanh Sơn' Đằng đại ca!"
Đối với Đằng Thanh Sơn, trong tâm Diêm Đan Thần còn có sự cảm kích.
Dù sao Đằng Thanh Sơn từng cứu tánh mạng hắn, bất quá đối với Thanh Hồ Đảo, Diêm Đan Thần đồng dạng cũng rất trung thành, thành công đều là do Thanh Hồ Đảo dạy dỗ, sư phó của hắn với hắn vô cùng tốt. Cho nên, hắn cũng không thể phản bội lại Thanh Hồ Đảo, làm ra sự tình khiến Thanh Hồ Đảo tổn thất thảm trọng được.
"Có ân báo ân, nếu việc này thật sự liên quan đến Đằng Thanh Sơn, ta phải..." Diêm Đan Thần trong lòng cũng có chút lo lắng.
Đúng lúc này, tiếng bước chân dày đặc vang lên, từ cửa lại có một đám người vào.
"Triệu huynh, người của Thanh Hồ Đảo các ngươi đã đến đủ rồi!" Trong Hậu viện kim y nam tử đứng lên cười nói, Triệu Đan Trần cũng đứng dậy nhìn về phía ba trăm người trong hậu viện, một nhóm hộ pháp tới cuối cùng cũng cung kính hành lễ: "Trú điểm Vũ Châu Hoa Dương Quận hộ pháp Ứng Hành Chính, bái kiến trưởng lão."
"Ân."
Triệu Đan Trần tay trái trong ôm một đống giấy đi đến chính giữa, nhìn chung quanh "Tất cả mọi người vây lại đây, sáu vị hộ pháp đến bên người ta."
Nhất thời, Diêm Đan Thần, Ứng Hành Chính, Bạch Ba sáu vị hộ pháp đều đứng ở bên cạnh người Triệu Đan Trần, tất cả những người khác vây quanh.
"Lúc này, Thanh Hồ Đảo ta đến Ổ Thành, mục đích chính là bắt sống Đằng Thanh Sơn!" Triệu Đan Trần nhìn quanh mọi người chung quanh, lúc trước căn bản không biết tin tức này, chỉ e có người truyền tin tức này ra; tất cả mọi người Thanh Hồ Đảo có chút giật mình, tìm được Đằng Thanh Sơn? Diêm Đan Thần đáy lòng run lên.
Phiền toái lớn!
"Đằng Thanh Sơn còn sống, đây chính là sự nhục nhã vô cùng to lớn đối với Thanh Hồ Đảo ta! hơn vạn quân sĩ Ngân Giao Quân Thanh Hồ Đảo ta, chính vì tên đê tiện này mà phải chết thảm. Ngay cả Thiếu đảo chủ cũng bị hắn đánh chết!" Triệu Đan Trần nhìn quanh mọi người: "Từ giờ trở đi, mỗi người đều nghe rõ cho ta."
Triệu Đan Trần buông tay, 'Bồng' một tiếng, một đống giấy rơi xuống đất. Triệu Đan Trần cầm lấy một trang giấy mở ra, nói: "trên bản đồ này là toàn bộ Ổ Thành, trong đó cũng có ghi vị trí chỗ khách điếm của Đằng Thanh Sơn."
"Các ngươi ba trăm người, cần phải làm gì đã biết chưa? Tại mỗi con phố chung quanh khách điếm ba dặm, mỗi một ngõ nhỏ đều cử ra nhân mã. Không quản Đằng Thanh Sơn kia chạy trốn tới địa phương nào, mọi người chúng ta đều có thể lập tức phát hiện. Ta muốn khiến cho hắn không có chỗ trốn!" Triệu Đan Trần từ trong tệp giấy, lập tức lấy ra sáu tấm bản đồ phân biệt giao cho sáu vị hộ pháp chung quanh.
"Sáu người các ngươi, trên bản đồ này đã chia từng khu vực rồi."
Triệu Đan Trần lúc trước tại trong đình, đã sớm có kế hoạch chu đáo hết thảy. Còn bản đồ tự nhiên được Vũ Hoàng Môn cung cấp. "Bạch Ba hộ pháp, nhân mã của ngươi phụ trách khu vực thứ nhất phía nam khách điếm. Năm mươi người canh gác kĩ ba cái ngõ nhỏ và một đường phố."
"Vâng" Vị Bạch Ba hộ pháp kia lập tức khom người tuân mệnh.
"Duyên Phong hộ pháp, người của ngươi, phụ trách khu vực thứ hai phía đông khách điếm, mỗi địa phương đều phải chú ý theo dõi thật gắt gao cho ta ."
"Vâng."
Diêm Đan Thần hộ pháp, nhân mã của ngươi, phụ trách khu vực thứ ba, phía Bắc."
Rất nhanh Lục Đại hộ pháp đều được giao nhiệm vụ, hiển nhiên lấy khách điếm làm trung tâm, trong phạm vi ba dặm bị ba trăm người kiểm soát gắt gao. Triệu Đan Trần tiếp tục nói: "Đằng Thanh Sơn hiện giờ ngụy trang thành thương nhân 'Tần Nguy', đây là bức họa 'Tần Nguy', mỗi hộ pháp đều cầm ba bức tranh. Các ngươi dưới trướng mỗi người phải nhớ kỹ bộ dáng 'Tần Nguy' này."
Sáu vị hộ pháp lập tức nhận lấy ba bức phác hoạ, nhìn bức họa, tự trong lòng sợ hãi thầm than Đằng Thanh Sơn này ngụy trang cũng quá kinh người.
"Bắt lấy Đằng Thanh Sơn, không cần các ngươi làm, ta tự mình giải quyết." Triệu Đan Trần lạnh lùng nói: "Một khi Đằng Thanh Sơn chạy trốn, các ngươi phải phát hiện ra vị trí hắn. Đương nhiên, việc hắn có thể chạy trốn tới chỗ các ngươi là khó có thể xảy ra."
"Nhớ kỹ, một đội nhân mã các ngươi, không được vào khách điếm, không được tới gần khách điếm."
Triệu Đan Trần nhìn quanh chung quanh, lạnh lùng nói: "Lấy năng lực Đằng Thanh Sơn, chỉ cần chứng kiến các ngươi vài người trong đó, phỏng chừng rất dễ dàng có thể phát hiện ra điều không thích hợp." Người địa phương Ổ Thành cùng với người Dương Châu rất khác nhau, không quản là khí chất, nói chuyện vân vân, cũng đều có những bất đồng rất nhỏ. Mỗi một địa phương có một nét đặc trưng khác nhau.
Lấy nhãn lực Đằng Thanh Sơn, nếu thật sự có người lạ ngụy trang thành tiểu nhị, hoặc giám thị, hắn đều có thể phát hiện ra.
"Nếu có người cãi lời, những người khác có thể trực tiếp đem xử tử." Triệu Đan Trần lạnh lùng nói: "Bây giờ, tản ra!"
"Vâng."
Sáu vị hộ pháp khom người tuân mệnh, cho dù là Diêm Đan Thần trong lòng đang lo lắng, nhưng bởi vì bố trí của Triệu trưởng lão, trong nhất thời hắn cũng không thể nghĩ được biện pháp trợ giúp Đằng Thanh Sơn.
...
Triệu Đan Trần cùng với Kim y nam tử sóng vai rời khỏi thành chủ phủ, hướng tới khách điếm. Hai người tốc độ nhìn thì không nhanh, nhưng thân ảnh lại mơ hồ hành tẩu trong đám người, thân ảnh chớp mắt đã ở phía xa. Bọn họ cũng không dám đi theo đường cái, mà đi vào từ ngõ nhỏ, lướt qua đường lờn bằng tốc độ nhanh nhất lặng lẽ chạy tới khách điếm.
"Triệu huynh, ta xem ngươi chuyện bé xé ra to. Lúc này, Đằng Thanh Sơn kia có mà chạy đằng trời." Kim y nam tử cười nói.
Triệu Đan Trần lạnh lùng nói: "Chú ý cái nhỏ sẽ không mắc sai lầm lớn, lần này, nếu lại đễ Đằng Thanh Sơn chạy trốn, ta cũng không còm mặt mũi trở về gặp người Thanh Hồ Đảo nữa."
"Yên tâm, tại khách điếm đối diện, còn có ba vị tiên thiên Kim Đan trưởng lão Vũ Hoàng Môn ta." Kim y nam tử cười nói "Toàn bộ trong Ổ Thành, Vũ Hoàng Môn ta suốt đêm an bài hơn một ngàn người, trải rộng các nơi trong Ổ Thành. Cho dù là Đằng Thanh Sơn kia phát hiện các ngươi. Hắn muốn chạy trốn! Lấy tốc độ hắn so với ba vị Kim Đan trưởng lão Vũ Hoàng Môn ta, làm thế nào có thể chạy thoát khỏi Ổ Thành được?"
"Nếu không vì Thanh Hồ Đảo ngươi, để Thanh Hồ Đảo ngươi tự tay giết chết Đằng Thanh Sơn. Vũ Hoàng Môn ta đã sớm xuống tay rồi." Kim y nam tử tự tin nói.
--------------------------------