• 1,880

Chương 29


Số từ: 2256
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Cha, ngoại công." Đằng Thanh Sơn cười nói," Kì thực từ nhỏ con thấy các vị thúc bá ở Luyện võ trường luyện tập trường thương nên rất làm hâm mộ. Cho nên con thừa dịp lúc cha mẹ không ở nhà, lấy một thanh gỗ làm trường thương, tập cũng được hai ba năm rồi. Con vô cùng thích sử dụng thương, hơn nữa hiện giờ thương pháp của con hẳn không thể kém các vị thúc bá"
Nhìn thái độ của Đằng Thanh Sơn, mọi người trong phòng đều cười.
Lời đứa trẻ con có thể xem là thật sao?
"Ha ha... Thanh Sơn, còn nhỏ tuổi không cần học khoác lác" Đằng Vĩnh Tương kia cười nói "Các thúc bá của ngươi, người nào không phải đã luyện thương mười mấy năm, cơ sở rất vững chắc, không phải một đứa nhỏ như ngươi có thể so sánh được" Tuy nam nhân của Đằng gia trang không được tính là cao thủ thương pháp, nhưng mỗi người luyện tập mười mấy hai mươi năm, không thể xem thường.
Đằng Vĩnh Phàm ở bên cạnh cười ha hả "Nguyên lai là như thế, cũng không lạ là mẹ ngươi nói ngươi thường xuyên ở nhà một mình, khóa cửa sân lại, hóa ra là ở nhà luyện tập thương pháp. Ra là sợ chúng ta nhìn thấy rồi giễu cợt nên mới không dám lộ ra chứ gì"
Những đứa nhỏ thường thích đi chơi, nhưng Đằng Thanh Sơn lại thường xuyên ở nhà một mình. Điều này kì thực vợ chồng Đằng Vĩnh Phàm, Viên Lan đã để ý từ lâu rồi.
Chỉ là bọn họ cũng không muốn nói nhiều làm gì.
"Mọi người nếu không tin thì có thể xem thương pháp của ta" Đằng Thanh Sơn nói, hắn cũng không có cách nào khác. Để cho trưởng bối đồng ý cho hắn học thương pháp thì hắn chỉ có thể làm như vậy. Kì thật ở nhà hắn chỉ luyện Hình Ý quyền, căn bản chưa từng động qua thương pháp.
"Được, chúng ta sẽ xem Đằng Thanh Sơn ngươi có bao nhiêu lợi hại nào" Đằng Vân Long cười nói "Đi, đi đến kho binh khí."
Mọi người liền rời khỏi chỗ của Đằng Thanh Sơn.
Kho binh khí, đơn thuần là một căn phòng to lớn trống trải được xây từ đá tảng, cao gần năm thước, rộng tám thước, chiều dài đạt tới hai mươi thước.
"Tộc trưởng!" Cửa phòng binh khí lúc nào cũng có người trông coi.
"Mở cửa!" Đằng Vân Long ra lệnh.
Hai phiến cửa sắt cao lớn ầm ầm mở ra, Đằng Vân Long cười nhìn Đằng Thanh Sơn "Tiểu Thanh Sơn, đi, chọn một thanh trường thương ngươi thích, ta muốn xem ngươi có bao nhiêu lợi hại"
Nói xong Đằng Vân Long cùng mọi người, kể cả Đằng Thanh Sơn, cùng đi vào bên trong kho binh khí.
"Oa!" Tiểu Thanh Vũ ở trong lòng Viên Lan kinh ngạc nhìn bốn phía.
Kho binh khí được lát bằng đá xanh, trên vách tường có treo nhiều kiện binh khí, rìu lớn, roi chín đốt, hậu bối đao, những tấm khiên lớn, cung tiễn... và nhiều nhất vẫn là trường côn! Cái dài cái ngắn, cái làm từ gỗ cái là từ sắt, đều được dựa vào vách tường, điều kì lạ là - Không có một thanh trường thương.
Mà ở sâu bên trong phòng binh khí có nhiều thùng sắt lớn, mỗi thùng sắt cũng chỉ dài rộng có một thước, căn bản không đủ khả năng để vừa một cây trường thương.
"Thương đâu?" Đằng Thanh Sơn nghi hoặc nhìn ngoại công Đằng Vân Long.
"Kia không phải sao?" Đằng Vân Long chỉ tay về phía những thanh trường côn dựng ở vách tường cười nói:" Thanh Sơn, đó đều là cán thương! Còn đầu thương thì đều được bảo quản cẩn thận trong những chiếc hộp sắt kia. Ngươi đi chọn một cái cán thương, sau đó ta sẽ lấy cho ngươi một đầu thương thích hợp"
Đằng Thanh Sơn lúc này mới giật mình.
"Vóc người Thanh Sơn còn quá nhỏ, nhưng cái cán thương này đều dài quá." Đằng Vĩnh Phàm nhíu mày nói, đứa nhỏ sáu tuổi múa trường thương? Trong tộc không có thương nào ngắn như vậy.
"Thanh Sơn, hiện giờ khí lực của ngươi còn nhỏ, tốt nhất nên chọn Hợp Nhuyễn mộc" Đằng Vĩnh Phàm nói "Trong các loại gỗ làm trường thương, cán thương làm từ Hợp Nhuyễn mộc là nhẹ nhất, hơn nữa đầu thương cũng đến năm sáu cân rồi. Với khí lực của ngươi cũng có thể dùng được. Thanh Sơn, ngươi chọn cái đó làm gì. Nó làm từ gỗ Thanh Nam, là loại nặng nhất đó, ngươi không dùng nổi đâu"
Cán thương trong kho của Đằng gia trang chủ yếu được làm từ gỗ Thanh Nam, gỗ Bạch Chá, gỗ Hợp Nhuyễn. Ba loại nguyên liệu này đều rất thích hợp để làm cán thương, trong đó gỗ Hợp Nhuyễn là nhẹ nhất, sau đó đến gỗ Bạch Chá, cuối cùng là gỗ Thanh Nam nặng nhất. Đương nhiên gỗ Thanh Nam cũng là loại tốt nhất.
Độ bền, độ đàn hồi cực tốt giúp trong cán thương có thể ẩn chứa được lực lượng. Một cán thương làm từ gỗ Thanh Nam tốt, bình thường đều lấy từ các cây gỗ đã ngoài năm mươi năm tuổi.
Cũng may mắn là Đằng gia trang dựa lưng vào núi lớn nên mới có được loại tài liệu tốt như vậy.
"Lấy cái này đi." Đằng Thanh Sơn nắm cái cán thương Thanh Nam đó "Ngoại công, tìm giúp con đầu thương với."
"Cái này... thêm cả đầu thương nữa có khi nặng đến mười lăm mười sáu cân" Đằng Vân Long cũng lo lắng nói "Để đem một thanh trường thương nặng mười sáu cân sử dụng thật tốt, với khí lực hiện tại của ngươi chỉ sợ không đủ"
Đằng Vân Long nhìn ra, ngoại tôn tuy có khí lực nhấc được trăm cân, nhưng sử dụng thoải mái một thanh trường thương nặng mười lăm cân, thì sợ là chưa đủ khả năng.
"Ngoại công, người mau tìm giúp ta đầu thương đến đi" Đằng Thanh Sơn cũng không nhiều lời.
"Được rồi, cho ngươi thử xem, rồi ngươi sẽ phải từ bỏ" Đằng Vân Long tiến lên, nhìn Ký hiệu trên thanh trường thương trong tay Đằng Thanh Sơn, sau đó mở một cái thùng sắt lớn, tìm kiếm trong chốc lát liền lấy ra một cái đầu thương. Đằng Thanh Sơn liếc mắt nhìn, đầu thương hình hạt lúa (NV: kiều mạch, đoán là lúa) dẹt, sống cao, lưỡi mỏng, đầu nhọn! Trên sống ở đầu thương còn có rãnh máu. Nếu đâm vào trong cơ thể chỉ sợ sẽ là một lỗ máu.
Dưới đầu thương còn buộc dải hồng.
Đằng Thanh Sơn thầm gật đầu "Mũi thương dẹt này, đâm, bổ dọc chém ngang đều có thể dùng, rãnh máu giúp thương sau khi đâm vào cơ thể không bị cơ thịt giữ lại, sẽ không xuất hiện tình huống không rút ra được. Dải hồng để ngừa máu của địch nhân không chảy xuống thân của thương, phòng ngừa khi cầm bị trơn" Đằng Thanh Sơn chỉ liếc mắt đã đoán ra công nghệ chế tạo mũi thương này rất cao.
"Để ta gắn lên giúp ngươi" Đằng Vân Long nói, cầm cán thương gắn vào với mũi thương, còn đập xuống đất vài cái. Sau đó lấy đinh ở bên, dùng búa sắt đóng vào.
"Tốt rồi" Đằng Vân Long cười đưa trường thương qua "Thanh Nam thương này nặng 15 cân, dài khoảng bảy xích, Thanh Sơn ngươi dùng nổi không?"
So với chiều cao của đứa bé, trường thương bảy xích (1m75) đích xác dài một chút.
"Ngươi thấy thích không" kì thật Đằng Thanh Sơn cũng không còn cách nào khác, đối với hăn thương hơi dài. Nhưng những thương ngắn hơn đều bằng gỗ Hợp nhuyễn mộc. Thanh Sơn không muốn dùng cán thương như vậy. Với thật lực thật của Thanh Sơn một khi dùng toàn lực chỉ sợ sẽ làm gãy cán thương bằng Hợp nhuyễn mộc.
"Xin lui ra một chút " Đằng Thanh Sơn nói.
Lập tức mọi người liền lùi ra sau, trên mặt các trưởng bối mang theo nụ cười. Hiển nhiên là muốn thấy thằng bé này nhận thua.
"Hô" Đằng Thanh Sơn đơn thủ vung lên, một tay chụp lấy cán thương nắm chặt, trường thương hoành ngang.
"Hảo tí lực" Đằng Vân Long cùng mọi người trừng to mắt.
Trường thương 15 cân, chỉ nắm đầu cuối cán, nằm ngang thẳng tắp không chúi đầu, cần sức cánh tay rất mạnh.
"Tiểu tử này lúc niên tế (cúng cuối năm) còn che dấu" bọn người Đằng Vân Long thầm nghĩ.
Một tay cầm lấy cán thương, Đằng Thanh Sơn cảm thụ "kình" của trường thương này. Sau khi cảm thụ một lát liền âm thầm gật đầu.
Tay trái vươn ra nắm lấy giữa thương, tay phải rung nhẹ, tay trái khẽ nâng, trong nháy mắt Thanh Nam mộc thương phảng phất như có linh tính, hóa thành độc xà vũ động bốn phía. Đằng Thanh Sơn xoay người, song thủ cùng lướt, Thanh Nam thương dễ dàng rọc ra một vòng tròn, sau đó chém mạnh đầu trường thương xuống.
"Bạch" trường thương bổ xuống mặt đá xanh.
Ánh mắt Đằng Thanh Sơn sắc bén, một tay rung nhẹ thương thân, tiếp đó trường thương như tia chớp, "chíu" một tiếng đâm về phía trước. Thậm chí còn phát ra tiếng xé gió.
"Ngoại công, cha, tam gia gia... mọi người thấy con múa thế nào?" Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn mọi người.
Đằng Vân Long, Đằng Vĩnh tương cùng mọi người không nói nên lời, trong mắt tràn đầy sự kinh hãi.
Đằng Thanh Sơn vừa rồi múa thương như mây trôi nước chảy, nhìn qua thì đơn giản nhưng Đằng Vân Long, Đằng Vĩnh Tương, Đằng Vĩnh Phàm ở đây có ai không phải là hành gia? Có ai không hao phí mấy chục năm với trường thương? Bọn họ hoàn toàn nhìn ra chỗ bất phám trong thương thuật của Đằng Thanh Sơn.
Chỉ một cái lướt của đôi tay kia đã giúp cho việc thi triển Thanh Nam thương không bị chiều cao của Đằng Thanh Sơn hạn chế.
Một cái lướt đó, không có vài năm khổ công hoàn toàn không dùng được.
Vô luận là dùng thương bổ xuống hay là cái đâm cuối cùng đều cực kì đều cực kì lăng lệ.
"Thiên tài" Đằng Vân Long lẩm bẩm nói.
"Trời ạ" Đằng Vĩnh Tương cũng hoàn toàn kinh hãi ngẩn ra.
Lực khí có thể là do trời sinh nhưng thương thuật cần thời gian trui luyện. Tục ngữ nói "Nguyệt Côn, Niên Đao, Nhất bối tử Thương" (luyện côn tính tháng, đao tính năm, thương cả đời), muốn dùng thương thật giỏi, duy chỉ công phu cơ bản đã cần mấy năm, nếu không chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi. Chiêu thức của Đằng Thanh Sơn đơn giản nhưng trong đó có công phu thực sự.
Mọi người ở đây đều thấy rất rõ ràng.
"Thanh Sơn, ngoại tôn của ta, ngươi là thiên tài" mắt Đằng Vân Long tỏa sáng, nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn "Thương pháp của ngươi làm sao luyện?"
"Con, lúc con ở nhà dùng côn gỗ múa đại. Sau đó học trộm thương pháp của các vị thúc bá ở luyện võ trường" Đằng Thanh Sơn đã sớm chuẩn bị một lý do. Hơn nữa thương thuật vừa rồi hắn thi triển tuy lợi hại nhưng cũng chỉ tương đương trình độ các vị thúc bá.
"Học trộm? trên đời thực sự còn có Kì tài thế này" Đằng Vĩnh Phàm không nhịn được sợ hãi than.
Tuy thương thuật Đằng Thanh Sơn thể hiện so với Đằng Vĩnh Phàm, Đằng Vĩnh Tương còn có chênh lệch như so với các thúc bá trong tộc không hơn kém bao nhiêu.
"Ngoại công, mọi người đồng ý để con luyện thương ha" Đằng Thanh Sơn nói
"Đương nhiên đồng ý, Thanh Sơn con chính là trời sinh ra để luyện thương" Đằng Vân Long liền nói. Hài đồng sáu tuổi có thương thuật như thế, người như vậy tuyệt đối là trời sinh ra để dùng thương.
Đằng Thanh Sơn nở nụ cười.
Kì thật luyện tập thương thuật chính là công phu cơ bản của Hình Ý quyền! Hình Ý quyền bản thân chính là "Thương Quyền". Vô luận là Băng quyền, Toản quyền, Pháo quyền, Hoành quyền, Phách quyền không có loại nào không chứa thương ý. Luyện thương để lĩnh ngộ Ngũ Hành quyền, chính là do sư phụ ở tiền thế Đằng Vĩnh Lôi dạy.
Tuy nói tại tiền thế Đằng Thanh Sơn không tốn nhiều thời gian cho "Thương thuật" nhưng dù sao hắn cũng là Hình Ý tông sư. Tới cảnh giới đó, thương thuật cũng nước dâng thì thuyền lên.
Đương nhiên hôm nay Đằng Thanh Sơn cũng chỉ triển lộ một chút công phu cơ bản.
Nhưng triển lộ chút này cũng đã khiến trưởng bối trong tộc kinh hô hắn là thiên tài rồi.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.