• 1,880

Chương 338


Số từ: 2399
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Hây a, hây a..."
Dương Đông mặc trên mình chiếc áo da thú đang luyện tập, lúc thì nhảy lên cao khi thì phi thân qua lại, cả người tựa như một con mãnh thú. Lúc này hắn chính là đang luyện tập Hình Ý Thập Nhị Thức mà chính Đằng Thanh Sơn truyền dạy. Hình Ý Thập Nhị Thức bổ trợ rất lớn cho Hình Ý Nội Gia Quyền nên hắn khắc khổ miệt mài tu luyện. Sư huynh Đằng Thú lớn lên với bầy dã thú từ nhỏ nên Hình Ý Thập Nhị Thức chỉ vẻn vẹn có mấy ngày đã thành tựu.
Giá! Giá! Giá
Tiếng chân thú cưỡi vang lên dồn dập vọng lại nơi luyện tập làm Dương Đông ngừng tập luyện nhìn xuống. Chỉ thấy xa xa mười mấy đầu Hỏa Diễm Ngân Tuyến Mã đang dừng lại, mười mấy danh kị sỹ cũng đều nhanh chóng nhảy xuống.
"Chiến mã này..." Đồng tử Dương Đông co rút lại kinh sợ.
"Vị tiểu ca!"
Vị kị sỹ thủ lĩnh cởi mũ giáp chắp tay cười nói.
"Xin cho hỏi Đằng tiên sinh ở đâu?"
Nếu là bình thường thì vị Đạm Thai Hoa Ngạn cao cao tại thượng này làm sao lại khách khí đến vậy. Nhưng đây là Thần Phủ Sơn - Nguyệt Nha Hồ, nơi mà bọn họ không một ai dám làm càn.
"Các ngươi muốn tìm lão sư?"
Dương Đông kinh ngạc hỏi.
"Ồ, hóa ra là môn đồ của Đằng tiên sinh."
Đạm Thai Hoa Ngạn cười nói:
"Quả thật là anh hùng xuất thiếu niên! Chúng tôi là người từ Đông Hoa Thành tới bái kiến Đằng tiên sinh, xin vị huynh đệ thông tri một tiếng giùm!"
Đạm Thai Hoa Ngạn có vóc người thon cao, mặc một bộ giáp phục nữ tính đủ để lộ dung nhan khiến người ta ngưỡng mộ. Mái tóc bồng lên, ẩn hiện phía trong là làn da hấp dẫn, đôi mắt tựa làn thu thủy lay động lòng người.
Từ nhỏ sống trong hòan cảnh khó khăn, kinh qua những ấm lạnh của lòng người, Dương Đông cũng tự nghĩ sẽ không bao giờ động tâm trước sắc đẹp. Nhưng giờ phút này hắn cũng không khỏi nín thở mà cảm thấy đầu ong ong.
"Thật xinh đẹp!"
Đạm Thai Tình thấy thế tươi cười nhẹ giọng nói:
"Vị tiểu ca, chúng ta muốn gặp Đằng tiên sinh. Thỉnh cầu tiểu ca thông tri giùm một tiếng!"
Thanh âm ôn nhu như dung nhập lòng người khiến Dương Đông có cảm giác toàn thân phiêu hốt.
Đúng lúc này từ phía trong đi ra một cô gái.
"Các người tới là để gặp Đằng tiên sinh?"
"Tiểu Bình!"
Dương Đông lập tức tỉnh táo lại, trong lòng không khỏi thầm mắng mình dễ dàng bị nữ sắc mê hoặc.
Theo Thanh Sơn từ khi chín tuổi, giờ cũng đã được hơn một năm, được ăn mặc đầy đủ nên từ một cô bé gầy yếu Tiểu Bình lúc này cũng đã trở thành một cô bé bắt đầu trưởng thành. Con gái thường phát dục sớm hơn con trai nên lúc này Tiểu Bình cũng là lúc phát triển chiều cao.
"Các vị."
Tiểu Bình nhìn Đạm gia tộc nói:
"Đại nhân nhà tôi đang bế quan tu luyện. Người sớm nói rằng trong lúc tu luyện không cho bất cứ ai quấy dầy. Hay là các vị trở về đi thôi."
"Tiểu cô nương, xin cô hãy thông tri giùm một tiếng!"
Đạm Thai Hoa Ngạn cười nói vừa đưa qua một viên kim qua tử.
Tiểu Bình không có nhận lấy mà cười nhạt nói:
"Các vị, ta đã nói rất rõ ràng rồi. Đại nhân nhà ta trong khi tu luyện không muốn người khác quấy dầy. Nếu như các vị nhất thiết muốn gặp hay các vị có thể chậm dãi chờ đợi ở đây. Có thể trong lúc tu luyện đại nhân sẽ ngẫu nhiên đi ra. Còn chúng tôi cũng không có cách nào khác."
Nói xong quay mình đi về phía nhà đá.
"Nàng ta nói sự thật đó, nếu muốn gặp có lẽ các vị cứ chậm dãi chờ đợi thôi."
Nói xong Dương Đông cũng đi về phòng.
Trước khi tu luyện Đằng Thanh Sơn đích xác có nói, nếu là người quen ví dụ như các trưởng lão ở Húc Nhật thương hội thì có thể thông báo cho hắn. Còn lại bất kì ai cũng không phải để ý làm gì. Đối với Đằng Thanh Sơn lúc này việc quan trọng nhất vẫn là đạt tới Hư cảnh. Còn lại mọi chuyện của Đoan Mộc đại lục hắn không quản. Vì điều hắn mong mỏi nhất là được trở lại Cửu Châu đại lục.
"Tam thúc!"
Đạm Thai Tình nhìn về phía Đạm Thai Hoa Ngạn khẽ hỏi.
Đạm Thai Hoa Ngạn lộ vẻ khó xử:
"Phiền toái rồi, Đông Hoa vực có mấy đại gia tộc có lẽ đều dùng tốc độ nhanh nhất tới Nam Sơn Thành - Thần Phủ Sơn. Đạm Thai gia tộc của chúng ta chiếm ưu thế về vị trí địa lý nên tới được sớm nhất. Nhưng các Gia tộc khác nếu dùng chiến mã một ngày đủ để đi nhanh mấy ngàn dặm có lẽ cũng chỉ chậm hơn so với chúng ta chừng một hai canh giờ mà thôi."
Vì cùng nằm tại Đông Hoa vực nên khoảng cách so với nhau cũng chênh lệch không tính là bao.
"Đằng Thanh Sơn đích xác là lúc này đang bế quan!"
Đạm Thai Tình nhíu mày ôn nhu. Muốn người ta thương phải dùng mị lực làm động lòng, thế nhưng... Lúc này Đằng Thanh Sơn đang bế quan tĩnh tu, căn bản là không nhìn được bộ dáng hiện tại của nàng.
Trong nhà đá, Lý đang mặc chiếc áo lông dày ngồi trên chiếc ghế lót da thú, vẻ mặt tươi cười khâu quần áo, nàng đang may quần áo cho Đằng Thanh Sơn.
"Tiểu Bình, những người đó vẫn ở bên ngoài sao?"
Lý đột nhiên dừng lại duỗi lưng làm chiếc áo lông vận sát người hiện lên những đường cong đầy quyến rũ.
Tiểu Bình nhìn thoáng qua cửa sổ gật đầu.
"Tiểu tỷ tỷ, những người đó vẫn đợi. Ý..."
"Sao vậy?"
Lý kinh ngạc hỏi.
"Phó Đao tiên sinh đến!"
Tiểu Bình nhìn về phía cửa sổ kinh ngạc nói.
"Phó Đao tiên sinh?!"
Lý buông tay dừng sửa quần áo.
"Đi, chúng ta ra ngoài xem một chút."
Dù thế nào đi nữa thì Phó Đao cũng là bạn của Đằng Thanh Sơn.
Bên bờ Nguyệt Nha Hồ, nhân mã của Đạm Thai gia tộc vẫn kiên trì trờ đợi. Phó Đao một mình một thân chiến mã xuất hiện cười nói:
"Ha ha ha, Đạm Thai Hoa Ngạn, các vị tới thật nhanh đó!"
"Phó Đao tiên sinh cũng đâu có chậm!"
Đạm Thai Hoa Ngạn liếc nhìn Phó Đao thoáng một nụ cười da mặt như cứng đơ lại cố gắng nói một câu.
Đúng lúc này Lý cùng với Tiểu Bình từ phía trong đi ra.
Mặc dù Đạm Thai Tình xinh đẹp động lòng người nhưng Lý vẫn toát lên một khí chất đặc biệt, hơn nữa lại đi cùng một cô gái đang thời kì phát dục Tiểu Bình làm cả hai cùng toát lên sự hấp dẫn đặc biệt.
"Phó tiên sinh!"
Lý tươi cười chào đón.
"Lý cô nương!"
Phó Đao cười đáp lại.
Đạm Thai Tình bên cạnh đám người Đạm Thai gia tộc sắc mặt đại biến. Các nàng đều biết cùng ở với Đằng Thanh Sơn còn có một cô gái tên là Lý.
"Xin chào Lý cô nương!"
Đạm Thai Ngạn Hoa cùng Đạm Thai Tình đồng thời cất tiếng. Là một người phụ nữ xinh đẹp nên thấy qua đối phương nàng có cảm giác tự tin hơn hẳn. Vì theo như nàng nghĩ thì nữ tử thân cận kia của Đằng Thanh Sơn so ra còn kém hơn mình.
"Phó tiên sinh cũng tới để gặp Đằng đại ca?"
Lý cười hỏi.
"Vâng, cũng vì có chuyện quan trọng, rất quan trọng!"
Phó Đao trinh trọng nói.
"Oh."
Thấy Phó Đao trịnh trọng như vậy Lý liền gật đầu.
"Vậy phiền tiên sinh đợi ở đây một chút, tiểu muội đi thông báo với Đằng đại ca."
Nói rồi Lý liền hướng về phía nam của rừng cây đi. Thấy vậy đám người Đạm Thai gia tộc mới hiểu rõ một điều là Đằng Thanh Sơn cũng không có ở trong nhà đá mà bế quan tu luyện ở chỗ khác.
Một lát sau.
Một thanh niên tóc tai bù xù tùy ý, trên mặt có chút râu ria cùng với Lý sóng vai đi đến. Từ đằng xa thanh niên này đã hấp dẫn sự chú ý của Đạm Thai gia tộc và Phó Đao. Một vài kẻ to nhỏ bàn luận, Đạm Thai Tình đôi mắt lại càng sáng ngời hồi hộp.
Trong truyền thuyết đỉnh cấp Võ Thánh.
Xuất hiện một người thần bì rất mạnh.
Tên của hắn gọi là Đằng Thanh Sơn!
"Ha ha ha, Phó Đao, đã lâu rồi không gặp!"
Âm thanh sang sảng của Đằng Thanh Sơn từ xa truyền đến kèm theo tiếng cười.
"Đã lâu rồi không gặp tiên sinh. Thật xấu hổ vì lần này ta đến chính là muốn mời tiên sinh hỗ trợ."
Phó Đao đáp lễ rất khiêm tốn.
Nhìn thấy cảnh này những kẻ to nhỏ bàn tán khi nãy ngầm than lời đồn quả nhiên có căn cứ. Vì chỉ cần thấy Phó Đao cung kính giữ lễ như vậy cũng có thể đoán được thực lực của Đằng Thanh Sơn thật kinh người.
"Các vị đây là..."
"À, Đạm Thai Tình cô nương. Lần đấu giá trước chúng ta đã gặp qua.
"Lần trước vốn muốn cùng tiên sinh trò chuyện vài câu, bất quá lần đó tiên sinh vội vã làm tôi không có cơ hội cùng tiên sinh đàm luận."
Đạm Thai Tình mỉm cười, cảnh sắc xung quanh cũng tựa như vì nụ cười đó mà cũng sáng hẳn lên.
"Lần này cuối cùng cũng đã có thể cùng tiên sinh trò chuyện vài câu rồi. Được tiếp chuyện cùng đỉnh cấp Võ Thánh thực lấy làm tự hào!"
Đằng Thanh Sơn mỉm cười.
Không thể phủ nhận một điều là cùng cô gái xinh đẹp này nói chuyện thật thoải mái và vui vẻ hơn nữa tựa như cô gái này hiểu biết cũng khá nhiều.
"Phó Đao, ngươi cùng Đạm Thai gia tộc tới đây hẳn là cùng vì một việc?"
Đằng Thanh Sơn phán đoán.
"Tiên sinh thật lợi hại!"
Phó Đao gật đầu nói:
"Không biết tiên sinh có nghe qua bên Đông Hoa vực xuất hiện mạch khoáng Hỏa Lưu Thiết?"
"Khoáng mạch Hỏa Lưu Thiết?"
Đằng Thanh Sơn nghi hoặc. Hắn chưa bao giờ nghe qua loại khoáng này, ít nhất tại Cửu Châu đại lục cũng chưa thấy nghe nói đến.
"Chúng ta vào nhà rồi nói chuyện!"
Đằng Thanh Sơn cũng không dễ dàng xúc động nói. Đồng thời liếc qua đám người Đạm Thai gia tộc:
"Các vị hai người cùng vào cả đi!"
Đạm Thai Hoa Ngạn cũng Phó Đao nhìn nhau cười theo sau Đằng Thanh Sơn tiến vào trong.
Phòng tiếp khách là một phong rộng rãi trống trải, trên vách tường có những điêu khắc, trên vài cây cột đã cũng xuất hiện phù điêu thần long, một chiếc bàn rộng đặt ở giữa phòng. Đằng Thanh Sơn, Phó Đao, Đạm Thai Hoa Ngạn và Đạm Thai Tình đếu ngồi xuống.
"Phó Đao, trước hết cho ta biết Hỏa Lưu Thiết là cái gì? Ta thật sự không biết!"
Đằng Thanh Sơn nói.
Đạm Thai Tình nghe được vậy liếc mắt nhìn Đằng Thanh Sơn đánh giá: "Quả thật không hổ với thành tựu Tiên thiên Võ thánh cường đại nhất, cũng là người có hi vọng nhất trở thành Chiến thần, quả nhiên là khắc khổ. Có lẽ bình thường cũng chỉ chuyên tâm nghiên cứu tu luyện còn mấy việc vặt không quan tâm tới."
Đằng Thanh Sơn cũng không biết rằng Đạm Thai Tình đang thầm khen mình.
Nếu một người như vậy, là một tiểu nhân vật thì dù nói rất đúng cũng sẽ bị người ta cười nhạo. Nhưng nếu là một đại nhân vật thì dù có nói sai những người khác cũng sẽ đem đen mà đổi thành trắng giùm.
"Hỏa Lưu Thiết là khoáng thạch vô cùng trân quý dùng để chế tạo chiến giáp và binh khí."
Phó Đao bắt đầu giải thích.
"Nói về độ cứng so với Huyền Thiết còn cứng hơn rất nhiều lần. Chỉ cần một tâng mỏng Hỏa Lưu Thiết trên chiến giáp thì cho dù Tiên thiên Hư Đan Võ Thánh cũng khó có thể đánh xuyên. Hơn nữa nó lại rất nhẹ so với Huyền Thiết thì nhẹ hơn thật nhiều lần. Một bộ Hỏa Lưu Thiết áo giáp chỉ khoảng ba bốn mươi cân."
Đằng Thanh Sơn nghe vậy không khỏi thất kinh.
"Áo giáp chỉ ba, bốn mươi cân? Ngay cả Tiên thiên Hư Đan đánh vào cũng không phá nổi?" Đằng Thanh Sơn trong lòng tràn ngập kích động. "Nếu như Quy Nguyên Tông của ta dùng Bắc Hải Chi Linh tạo ra được hơn một vạn hậu Thiên đỉnh phong võ giả. Lại cho hơn một vạn Hậu thiên đỉnh phong võ giả này mặc áo giáp này, vậy ai có thể ngăn cản?"
"San bằng Thanh Hồ đảo cũng không phải là việc khó"
Đằng Thanh Sơn ngay lập tực nhìn ra ý nghĩa đặc thù của Hỏa Lưu Thiết chiến giáp, trong chiến đấu nó thực sự có tác dụng thật đáng sợ.
Đại động tĩnh hương bột bột: có thể hiểu đại khái là động tĩnh lớn thay đổi cả đại lục. Còn ý chủ đạo thì mình chịu =.='!
Hiếm lạ: vừa hiếm vừa lạ. Ý nói vật quý hiếm, nhưng chưa được người ta biết đến.
Quặng tàng: mỏ quặng trân quý. Ví dụ như: vàng, bạc, kim cương...
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.