• 1,880

Chương 371: Nhận Rõ Chính Mình


Số từ: 2499
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Không ngờ Đằng Thanh Sơn lại có thể nhẫn nhịn."
Thiên Phong Chiến Thần lập tức cười lạnh.
"Nếu ngươi nhịn không được đến khiêu chiến ta, ta có thể nhân cơ hội giết ngươi. Nếu ngươi nhịn được, hừ, vậy ngươi chấp nhận là con rùa đen rút đầu đi!"
Với thân phận của Thiên Phong Chiến Thần, không khiến hắn nóng nảy, không có khả năng hắn phải dùng chiêu này.
Không quản là tiềm lực của Đằng Thanh Sơn hay thù hận song phương, hơn nữa Đằng Thanh Sơn còn ngang nhiên đến Hách Liên gia bắt người.
Những nguyên nhân này khiến Thiên Phong Chiến Thần thề phải giết Đằng Thanh Sơn.
Trong Đông Hoa viên một mảng yên tĩnh.
"Thanh Sơn..."
Lý Quân muốn nói lại thôi, lo lắng nhìn Đằng Thanh Sơn. Dù Cửu Châu hay Đoan Mộc đại lục, danh tiếng là vô cùng quan trọng. Rất nhiều người vì cầu danh kể cả tánh mạng cũng không cần! Mà lời nói này của Thiên Phong Chiến Thần, cũng như nhổ nước bọt vào mặt Đằng Thanh Sơn.
"Thanh Sơn, ngươi không thể bị hắn khích tướng."
Vân Mộng Chiến Thần trịnh trọng nói.
Trên mặt Đằng Thanh Sơn giống như bao phủ một tầng băng sương.
"Giết!" Đằng Thanh Sơn trong lòng nổi lên sát khí: "Thiên Phong Chiến Thần? Ngươi chỉ bằng thủ đoạn như vậy... Nghĩ muốn bức ta đi chịu chết? Hừ, ta còn không đến mức ngu như vậy. Ngươi muốn ta khiêu chiến ngươi... Đừng nóng vội, sẽ rất nhanh thôi!"
Kiếp này, Đằng Thanh Sơn đã trải qua nhiều việc oanh liệt. Nhưng kiếp trước hắn là sát thủ, nếu hắn ngu ngốc như vậy thì đã bị chết hàng vạn lần rồi. Vì vậy, Đằng Thanh Sơn đương nhiên sẽ không bị mấy câu nói khích tướng mà rơi vào cái bẫy của đối phương.
"Mục lão ca."
Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Vân Mộng Chiến Thần.
"Thanh Sơn."
Vân Mộng Chiến Thần lộ ra vẻ tươi cười.
"Xem ra, ngươi điều chỉnh tâm tình rất tốt. Kỳ thật, ngươi không cần để ý. Hư Cảnh cường giả cùng Hư Cảnh cường giả chính là uy hiếp lẫn nhau. Hắn bởi vì Thiên Phong gia tộc cho nên không dám đi chọc ta, e sợ ta đại sát một phen. Mà ta, cũng bởi vì Mục gia, cũng không nguyện ý đi trêu chọc hắn. Chẳng qua Thanh Sơn ngươi không giống vậy, ngươi không có gia tộc."
Vân Mộng Chiến Thần cười nói:
"Cho nên hắn rất kiêng kị ngươi. Một khi ngươi đấu với hắn, hắn phải bảo vệ tộc nhân... Hắn bất lợi! Hơn nữa ngươi cùng ta một bên, cho nên hắn nghĩ muốn nhanh chóng giết ngươi để loại trừ một mối họa..."
"Ta hiểu, chân trần không sợ giày thủng (điếc không sợ súng - DG) mà."
Đằng Thanh Sơn lạnh nhạt cười.
Cửu Châu bát đại tông phái, không phải là đều có Hư Cảnh cường giả tọa trấn mới có thể hưng thịnh sao? Không ai nguyện ý đắc tội với một Hư Cảnh cường giả không có gì vướng bận, trói buộc. Dù sao một khi Hư Cảnh cường giả bị khích tướng như vậy, hắn sẽ đến thẳng tông phái của kẻ khích tướng tọa trấn.
Nếu thực lực cách xa, như Thiên Phong Chiến Thần mạnh hơn nhiều so với Đằng Thanh Sơn thì rất tốt, làm đối phương sợ hãi.
Nếu thực lực tương đương, có tông phái trói buộc sẽ rất thảm.
"Mục lão ca, ngươi cũng biết Thiên Phong Chiến Thần, thực lực của hắn như thế nào?"
Đằng Thanh Sơn hỏi.
"Ha ha, ta đã giao thủ cùng hắn, hắn hơi kém ta một chút."
Vân Mộng Chiến Thần không khỏi nở nụ cười.
"Mục lão ca, ngươi luận bàn cùng ta một chút. Ngươi xem xem, ta cùng Thiên Phong Chiến Thần, rốt cuộc chênh lệch đến mức nào."
Nói xong, Đằng Thanh Sơn vươn tay ra, Luân Hồi Thương dựng ở vách tường bên cạnh liền bay tới trong tay hắn.
Vân Mộng Chiến Thần mỉm cười gật đầu:
"Cũng tốt. Để xem Thanh Sơn ngươi sau khi bước vào Hư Cảnh, rốt cuộc thực lực như thế nào!"
Ven hồ Đông hoa viên, chỉ có Lý Quân, Đằng Thú, Mục Vân Ký, đại trưởng lão Mục Vọng mấy người đứng xem.
Trên mặt hồ, Đằng Thanh Sơn đối mặt cùng Vân Mộng Chiến Thần.
"Xuy xuy ~" Xung quanh hai người, ánh sáng mờ ảo vặn vẹo, từng đạo hỏa diễm lưu quang luân chuyển xung quanh thân thể Đằng Thanh Sơn. Mà xung quanh thân thể Vân Mộng Chiến Thần có thêm tia chớp màu xanh đen, phảng phất như đêm tối.
"Thanh Sơn, ra tay đi."
Vân Mộng Chiến Thần soạt một tiếng, rút Lang Đầu chiến đao to lớn ở sau lưng ra.
Đằng Thanh Sơn không khỏi nín thở. Hơi thở của Vân Mộng Chiến Thần giống như vô số lôi điện tụ tập mà thành, tựa như mây đen che kín phía chân trời.
Mà hơi thở của Đằng Thanh Sơn lại như hỏa diễm của thái dương, mặc dù không nóng cháy, nhưng mây đen không thể che kín.
"Lần trước ta chưa đạt tới Hư Cảnh, Vân Mộng Chiến Thần cùng ta tỷ thí, ngay cả đao cũng không rút."
"Thử xem, tuyệt chiêu mạnh nhất của ta công kích như thế nào!"
Đằng Thanh Sơn giờ khắc này... tựa như đắm chìm trong cảnh giới Hỏa Hành Chi Đạo. Hắn quát:
"Mục lão ca, thử xem một chiêu Xích Hổ Bào của ta!"
Thanh âm nổ vang, cả mặt hồ cũng bị chấn động. Luân Hồi Thương trong tay Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt biến thành một con hỏa long rít gào!
"Oanh ~~" hỏa lực chung quanh điên cuồng dũng mãnh tiến vào Luân Hồi Thương, làm uy lực của một Thương này gia tăng mạnh mẽ. Hào quang của hỏa long luân chuyển dọc theo đầu thương, lập tức tụ lại trên mũi thương!
"Phá!"
Đằng Thanh Sơn hai tròng mắt như đao, quát lên một tiếng chói tai!
"Rống ~~" Giống như một đầu Thiên Lang kêu gào, Lang Đầu chiến đao trong tay Vân Mộng Chiến Thần hóa thành một đạo lôi điện đao mang màu xanh đen trực tiếp va chạm với mũi thương của Luân Hồi Thương.
"Oanh long long!"
Một tiếng nổ uỳnh vang lên, một đạo lôi điện từ Lang Đầu chiến đao nhanh chóng dọc theo Luân Hồi Thương đánh vào trên người Đằng Thanh Sơn. Toàn thân Đằng Thanh Sơn run lên, không ngờ khống chế không được rơi vào giữa hồ nước. Mà Vân Mộng Chiến Thần cũng ở trên mặt hồ liên tiếp lui về phía sau bảy bước mới ổn định thân hình, không khỏi kinh hãi nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
"Thanh Sơn."
Đang xem cuộc chiến ở bên cạnh, Lý Quân không khỏi lo lắng.
"Bùm ~~" Một đạo nhân ảnh phá nước mà ra, lại lần nữa đứng ở trên mặt nước, mỉm cười nhìn Lý Quân:
"Ta không sao."
"Thanh Sơn lão đệ, ta coi thường ngươi."
Vân Mộng Chiến Thần sợ hãi than nhìn Đằng Thanh Sơn.
"Vừa rồi, lập tức ta cũng bị ăn giảm nhiều."
"Mục lão ca, ta cùng Thiên Phong Chiến Thần chênh lệch bao nhiêu?"
Đằng Thanh Sơn lập tức hỏi.
"Hiện tại xem ra, chênh lệch không phải là quá lớn."
Vân Mộng Chiến Thần sợ hãi than, nói:
"Ta vốn nghĩ, Thanh Sơn ngươi vừa mới bước vào Hư Cảnh, khống chế vào khoảng hai thành thiên địa chi lực. Nhưng... vừa rồi công kích, rõ ràng có thể khống chế gần bốn thành thiên địa chi lực."
"Bốn thành?"
Đằng Thanh Sơn kinh ngạc.
"Thanh Sơn, nói cho ngươi biết."
Vân Mộng Chiến Thần cười nói:
"Tiên Thiên Kim Đan cường giả, sức bạo phát khoảng tám mươi vạn cân. Mà khống chế một thành thiên địa chi lực, sức bạo phát ước chừng có thể gia tăng tám mươi vạn cân. Đương nhiên, đây chỉ là con số đại khái. Chân chính chém giết, liên quan đến rất nhiều phương diện khác nữa."
Đằng Thanh Sơn khẽ gật đầu. Sức bạo phát của Hư Cảnh cường giả, vốn là sức bạo phát của chân nguyên cộng với thiên địa chi lực!
"Lần đầu tiên ta cùng Vân Mộng Chiến Thần luận bàn, đã bạo phát một trăm sáu mươi vạn cân khí lực, khó trách lúc ấy hắn nghĩ là ta bước vào Hư Cảnh." Đằng Thanh Sơn lặng yên nghĩ: "Mà chiêu "Xích Hổ Bào" này là lực lượng thân thể kết hợp với cương kình, có thể phát huy sức bạo phát hai trăm bốn mươi vạn cân. Hơn nữa, cộng thêm hai thành thiên địa chi lực..."
"Hắn nói ta có khống chế gần bốn thành thiên địa chi lực, cũng không sai." Đằng Thanh Sơn hoàn toàn hiểu rõ.
Ưu thế của mình là lực lượng thân thể-- tám mươi vạn cân, có thể so với một thành thiên địa chi lực.
Mà một chiêu Xích Hổ Bào này, có thể bạo phát tám mươi vạn cân, tương đương với một thành thiên địa chi lực.
Hơn nữa chính mình có thể khống chế hai thành thiên địa chi lực -- vừa vặn là bốn thành!
"Thanh Sơn, rất giỏi a. Mới vào Hư Cảnh đã có thể có lực công kích mạnh như vậy."
Vân Mộng Chiến Thần tán thưởng nói.
"So với Thiên Phong Chiến Thần thì như thế nào?"
Đằng Thanh Sơn chờ đợi hỏi.
Vân Mộng Chiến Thần cười nói:
"Thanh Sơn, khi Hư Cảnh cường giả đối chiến, nắm giữ thiên địa chi lực nhiều hay ít chính là trụ cột! Tỷ như Hư Cảnh đại thành, có thể nắm giữ mười thành thiên địa chi lực. Cho dù hắn không có tuyệt chiêu gì, chỉ bằng mười thành thiên địa chi lực là có thể dễ dàng giết chết ta."
Đằng Thanh Sơn gật đầu.
"Mà một ít tuyệt chiêu thích hợp với mình sẽ có thể phát huy những hiệu quả đặc thù."
Vân Mộng Chiến Thần giải thích:
"Một số tuyệt chiêu có chút đặc thù. Tỷ như vẻn vẹn chỉ khống chế được hai thành thiên địa chi lực lại có thể phát huy ra chiêu thức có thể so với khống chế ba thành thiên địa chi lực."
Đằng Thanh Sơn nở nụ cười. Chiêu "Xích Hổ Bào" của mình cũng là một tuyệt chiêu như vậy.
Chẳng qua, chiêu Xích Hổ Bào này có chỗ lợi chính là dựa vào "Cương kình". Cương kình giống như "Chân nguyên", có thể thi triển bình thường ở bên ngoài, lại có thể dung nhập gân cốt trong cơ thể, làm thân thể bộc phát ra lực lượng một trăm sáu mươi vạn cân. Mà "Tiên Thiên Chân Nguyên" lại không thể dung nhập vào mỗi tế bào trong cơ thể.
"Căn cứ đặc thù của mình, ngộ ra một chút tuyệt chiêu của bản thân." Vân Mộng Chiến Thần tán thưởng nói:
"Thanh Sơn, Thiên Phong Chiến Thần có thể phát huy uy lực sáu thành Thiên Địa Chi Lực."
"Sáu thành?"
Đằng Thanh Sơn thất kinh.
Bản thân mình cộn thêm một vài ưu thế cũng chỉ mới có bốn thành.
"Ha ha, đừng chán nản vội. Thử nghĩ xem, ngươi mới tu luyện bao lâu, còn Hách Liên đã tu luyện bao lâu?"
Vân Mộng Chiến Thần cười nói.
"Ân."
Đằng Thanh Sơn cười gật đầu.
"Chẳng qua, Thanh Sơn, Hư Cảnh cường giả coi trọng nhất chính là lĩnh ngộ "Đạo", tiếp theo là tuyệt chiêu, nhưng đồng thời còn có binh khí! Binh khí có thể phát huy thực lực. Ta vừa rồi dường như có cảm giác, binh khí của ngươi không thích hợp."
Vân Mộng Chiến Thần dò hỏi.
"Đúng, cán của Luân Hồi Thương chịu không nổi lực bạo phát mạnh như vậy."
Đằng Thanh Sơn cười khổ.
Lực công kích bạo phát tới hai trăm bốn mươi vạn cân, đã gần như là quá sức chịu đựng của cán thương. Mà hiện tại thêm hai thành thiên địa chi lực, bên trong cán thương đã bị hao tổn.
"Binh khí không tốt, như thế nào có thể chiến đấu được."
Vân Mộng Chiến Thần cười nói:
"Yên tâm, việc này giao cho ta."
"Mục lão ca."
Đằng Thanh Sơn liền nói:
- Như vậy đi, chỉ cần thay cán Luân Hồi Thương, đầu thương không cần đổi. Cán thương này đành nhờ ngươi vậy.
Luân Hồi Thương là phụ thân cùng ngoại công mình tự tay tạo ra, nhưng chỉ có đầu thương là hao phí rất nhiều thời gian, còn cán thương thật ra lại rất dễ dàng.
Vân Mộng Chiến Thần nhìn kỹ.
"Ân, đầu thương này quả thật là vật liệu nhất đẳng, so với Hỏa Lưu Thiết còn cứng rắn hơn, đích thật là không cần đổi."
Vạn Niên Hàn Thiết... Chính là vật liệu cứng rắn nhất ở Cửu Châu, tự nhiên không cần đổi.
Thời gian trôi qua, chớp mắt đã một tháng.
Hình dạng Luân Hồi Thương có chút thay đổi. Nhưng đầu thương vẫn là Vạn Niên Hàn Thiết, chỉ có cán thương là biến thành mầu xám bạc. Hơn nữa từ một góc độ nhất định quan sát cán thương, mơ hồ còn có thể chứng kiến hồng quang. Đồng thời, sức nặng của Luân Hồi Thương cũng gia tăng. Theo như lời của Vân Mộng Chiến Thần, nó đã đạt tới một trăm sáu mươi tám cân. Cán thương sử dụng vật liệu chính là vật liệu đặc biệt chỉ có ở Vân Mộng Trạch, tử tủy ngọc "Thiết" có tính dẻo dai rất mạnh.
Có thể nói, đó chính là vật liệu thích hợp nhất ở Đoan Mộc đại lục dùng để tạo ra cán thương.
Đằng Thanh Sơn cũng đã thí nghiệm qua. Hôm nay chính mình toàn lực thi triển, Luân Hồi Thương đều có thể thoải mái thừa nhận ở cỗ lực lượng này.
Trong mật thất.
Đằng Thanh Sơn khoanh chân mà ngồi, cái lổ tai thoáng động, liền dễ dàng nghe được tiếng nghị luận cách vài dặm ngoài đường phố.
"Sợ cái gì! Trong thiên hạ tổng cộng có ba đại Chiến Thần, Vân Mộng Cổ thành chúng ta hiện tại có Vân Mộng Chiến Thần, Hỏa Diễm Chiến Thần hai người, còn sợ Thiên Phong Chiến Thần sao?"
Câu này khiến cho Đằng Thanh Sơn chú ý.
"Ba đại Chiến Thần, Vân Mộng Chiến Thần, Thiên Phong Chiến Thần cùng với Hỏa Diễm Chiến Thần?" Đằng Thanh Sơn rùng mình: "Hỏa Diễm Chiến Thần là chỉ... Ta?"
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.