• 1,880

Chương 374: Đỉnh Phong Chi Chiến


Số từ: 2914
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Hỏa Diễm Chiến Thần khiêu chiến Thiên Phong Chiến Thần? Ở đâu đâu? Nhìn không thấy."
Do tuyết rơi quá nhiều, trong Thiên Phong thành chỉ có một vài người ở gần Hách Liên phủ mới có thể chứng kiến được.
"Đằng Thanh Sơn, không nghĩ tới ngươi thật có cam đảm đến khiêu chiến ta. Một khi ngươi đã tự chuốc lấy nhục, ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Một thanh âm lành lạnh cũng đồng dạng vang lên, vang vọng khắp cả Thiên Phong thành. Cỗ thanh âm này mang theo sự lạnh lùng, khiến cho thân thể mọi người không khỏi run lên. Trong khoảnh khắc, hơn trăm vạn người trong Thiên Phong thành liền phán đoán đây là thanh âm của Thiên Phong Chiến Thần!
Thiên Phong Chiến Thần đối chiến với Hỏa Diễm Chiến Thần?
"Nhanh, Hách Liên phủ. Nhanh đi Hách Liên phủ!"
Thiên Phong thành, tất cả mọi người phảng phất như nổi điên đều nhằm về phía Hách Liên phủ. Mấy trăm năm qua, Đoan Mộc đại lục cũng chưa từng có hai đại Chiến Thần đỉnh phong cường giả quyết đấu! Ngầm luận bàn thì có lẽ có, nhưng quang minh chính đại đối chiến, cả người thường cũng được chứng kiến, chắc chắn là chưa bao giờ có!
Kiếp nầy có thể xem Chiến Thần cường giả chi chiến, chết cũng không hối tiếc!
Điên cuồng! Cả Thiên Phong thành cơ hồ hoàn toàn lâm vào cảnh điên cuồng!
Mà bên trong Hách Liên phủ, mấy vạn tộc nhân của Hách Liên gia tộc, cùng với mấy vạn binh lính tinh anh cũng đều ngẩng lên trời cao. Cùng với Hách Liên phủ, trên đường phố xung quanh cũng tụ tập rất nhiều người. Ai cũng ngửa đầu nhìn thấy trong trời cao, ở thế giới đầy tuyết trắng hiện ra một mảng màu đỏ rực, đúng là Hỏa diễm Thần điểu!
Trên lưng Hỏa diễm Thần điểu, là một người thanh niên với khuôn mặt lạnh lùng cầm trong tay một cây trường thương.
Mà ở đỉnh chóp Thiên Phong điện của Hách Liên phủ là một ngân phát nam tử mặc một bộ hắc bào, sau lưng hắn đeo một thanh thần kiếm ngăm đen.
Hai đại Hư Cảnh cường giả, một tại trời cao, một tại đỉnh cung điện, ánh mắt phảng phất như va chạm nhau ở trên hư không, hai người đều có tâm lý muốn giết chết đối phương!
"Chiến Thần đại nhân nhất định có thể thắng." "Lão tổ tông, khẳng định sẽ thắng." Hách Liên gia tộc, mấy vạn tộc nhân ngửa đầu nhìn lên, thầm nói. Tất cả yên lặng nhìn lên, từ Bạch Phát Lão Giả, cho tới đứa bé, thậm chí những đứa trẻ con được cha mẹ ôm trong ngực cũng nhìn một trận chiến này, trận chiến của hai đại Chiến Thần cường giả đỉnh phong!
"Dường như đã bắt đầu rồi!" Ở Húc Nhật Tửu Lâu, mấy người Vân Mộng Chiến Thần xuyên thấu qua cửa sổ mỉm cười nhìn về khoảng không trên Hách Liên phủ.
Dưới cái nhìn chăm chú của hơn ngàn vạn người, Đằng Thanh Sơn cùng Thiên Phong Chiến Thần ở trong lĩnh vực của mình đều nắm rất rõ hơi thở của đối phương.
"Khó trách dám khiêu chiến ta, không ngờ lại lĩnh ngộ thêm một đạo."
Thiên Phong Chiến Thần ở bên trong thành của mình, rõ ràng cảm giác được Đằng Thanh Sơn tựa như một đoàn kim diễm tụ tập thành một ngọn hỏa diễm rất lớn. Ngọn hỏa diễm nóng cháy kia, cùng với kim quang sắc bén, làm đáy lòng Thiên Phong Chiến Thần không khỏi thất kinh.
"Thiên Phong Chiến Thần này, lĩnh ngộ là đạo gì?"
Đằng Thanh Sơn cũng nhận ra, Thiên Phong Chiến Thần tựa như một viên cầu quang mang u ám được tụ tập từ vô tận màu bạc, lệ mang màu xám.
Hai người cùng quan sát đối phương một lần. Sau đó, "Soạt" một tiếng, Thiên Phong Chiến Thần rút ra thần kiếm ngăm đen ở sau lưng, hai mắt lóe ra sự sắc bén.
"Ha ha Hách Liên, ăn trước ta một Thương!"
Đằng Thanh Sơn từ trên lưng Thanh Loan đột nhiên nhảy xuống, từ độ cao mấy trăm trượng cực nhanh hướng phía Thiên Phong điện mà rơi xuống, đồng thời toàn thân vòng quanh một tầng kim quang, hỏa diễm, phảng phất như một viên lưu tinh bắn xuống đại địa. Mà thân thể Đằng Thanh Sơn lại bằng vào thiên địa chi lực, gia tốc lao xuống!
Oanh long long ~~~ Tốc độ lao xuống đạt tới mức làm cho người ta sợ hãi, khiến thiên địa phảng phất như bị chấn động.
"Rống ~~" Một tiếng rít gào tựa như hổ rống vang lên. Một đạo trường thương quấn quanh kim diễm phảng phất như một cái máy khoan điện to lớn đâm phá thiên địa từ mấy trăm trượng lao xuống, mang theo khí thế không thể địch nổi trực tiếp đâm hướng Thiên Phong Chiến Thần. Uy lực của một Thương này, lập tức khiến mấy vạn tộc nhân Hách Liên gia tộc đang xem cuộc chiến sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
"Lệ!" Thiên Phong Chiến Thần sắc mặt dữ tợn, phát ra thanh âm quái dị, cao vút, chói tai.
Một đạo ánh kiếm sắc nhọn bao phủ trong màu xám âm u, lấy khí thế như muốn xé rách thiên địa, cứng rắn kháng trụ một kích từ trên trời giáng xuống.
"Bồng. ~" Đại địa nổ vang.
Vốn đứng ở trên Thiên Phong điện, Thiên Phong Chiến Thần cả người bị oanh kích liên tiếp rơi xuống ba tầng lầu, rồi sau đó đập xuống đáy, lộ ra một lỗ thủng lớn làm cho người ta sợ hãi. Dư âm sinh ra từ thiên địa chi lực do công kích đáng sợ của hai đại Hư Cảnh cường giả, trong khoảnh khắc khiến cả Thiên Phong điện hoàn toàn rơi vào cảnh đổ nát tan hoang. Người cơ hồ đã đạt tới Võ Thánh điên phong, Thiết Kiếm Võ Thánh chật vật bay nhanh ra khỏi nơi này.
Trong phạm vi hơn mười trượng, hết thảy đều hóa thành phế tích. Tường viện ở trước mặt do dư âm của thiên địa chi lực va chạm vào, tựa như đậu hủ, tất cả đều sụp đổ rồi ngã xuống. Cả đại địa cũng trầm xuống ước chừng một trượng, bụi mù tràn ngập khắp không gian, tuyết đọng đều bị chấn động bắn tung tóe.
Tiếng vang do binh khí của Đằng Thanh Sơn và Thiên Phong Chiến Thần va chạm vào nhau, lại làm không ít tộc nhân của Hách Liên gia tộc thống khổ che lỗ tai.
Trợn mắt há hốc mồm!
Vô luận là mười vạn người trong Hách Liên phủ, hay hơn ngàn vạn người tụ tập bên ngoài Hách Liên phủ khi nghe được kia tiếng va chạm kia, hoàn toàn sợ ngây người.
Đây là Chiến Thần đối chiến sao?
Cái gọi là du hiệp, dùng đao kiếm để giết chết đối thủ, máu tươi văng tung tóe khắp nơi, ở trước mặt Chiến Thần đối chiến mà nói thì có vẻ cực kỳ ngây thơ, không đáng giá nhắc tới.
Đằng Thanh Sơn cũng bị lực lượng phản chấn đáng sợ làm bắn ngược về phía trên cao hơn mười trượng.
"Thiên Phong Chiến Thần này quả nhiên rất mạnh. Khi ta lao xuống dùng chiêu cực mạnh là Xích Kim Hổ Pháo, không ngờ bị hắn cứng rắn kháng trụ." Đằng Thanh Sơn hướng phía dưới mà rơi xuống, trong lòng lại sợ hãi than. Kỳ thật, Thiên Phong Chiến Thần rõ ràng có thể tạm lánh mũi nhọn, nhưng hắn tự cho mình rất cao, xem thường Đằng Thanh Sơn, như thế nào sẽ tránh né?
Bởi vậy, mới sinh ra một lần quyết đấu chính diện với lực lượng cực mạnh này.
"Sưu!" Dưới tầng phế tích, một đạo mũi nhọn bao phủ trong quang mang u ám lao ra, sau đó đứng trên mặt đất, đúng là Thiên Phong Chiến Thần.
"Đằng Thanh Sơn, không nghĩ tới ngươi cũng đạt tới sáu thành."
Thiên Phong Chiến Thần mang theo thanh âm lạnh lẽo, nói.
Nhưng Đằng Thanh Sơn liếc mắt liền phát hiện, dưới tầng hào quang bên ngoài thân thể Thiên Phong Chiến Thần, trên y bào mơ hồ có vết máu.
"Hách Liên, một kích khi ta lao xuống, không ngờ ngươi cũng dám cứng rắn kháng trụ. Hiện tại... chỉ sợ đã bị thương nặng a."
Đằng Thanh Sơn khí thế càng ngày càng mạnh. Hai vị cường giả công kích nhau, một người từ trời cao mấy trăm trượng rơi xuống, một người ở tại chỗ cứng rắn kháng trụ, ai có hại đương nhiên không cần nhiều lời.
Thiên Phong Chiến Thần bị mắc mưu, mắt đảo qua xung quanh: "Đằng Thanh Sơn này thực lực đã vậy còn quá mạnh. Hôm nay cho dù đánh bại hắn, chỉ sợ Hách Liên phủ này cũng sẽ thành phế tích, mấy vạn tộc nhân chỉ sợ cũng phải chết hoặc bị thương hơn phân nửa..."
Vốn nghĩ đến chiếm cứ tuyệt đối thượng phong, Thiên Phong Chiến Thần mới ở Thiên Phong thành trực tiếp ứng chiến.
Nhưng hiện tại xem ra, nếu cứ đánh tiếp như vậy, chỉ sợ rất nhanh sẽ khiến Hách Liên phủ trong phạm vi vài dặm bị hóa thành phế tích.
"Ha ha, Đằng Thanh Sơn, trong này tay chân bị bó buộc, chúng ta đi ra bên ngoài tái chiến."
Thanh âm Thiên Phong Chiến Thần còn đang vang vọng, cả người trong khoảnh khắc liền hóa thành một đạo tàn ảnh màu u ám... có chút mơ hồ quỷ dị. Rất nhiều người của Hách Liên gia tộc vừa nháy mắt một cái, lúc sau đã nhìn không thấy thân ảnh của Thiên Phong Chiến Thần.
"Hách Liên, ngươi sợ sao? Chạy rất nhanh a."
Đằng Thanh Sơn cười lớn, nói. Bao phủ trong kim diễm, mỗi bước đi của Đằng Thanh Sơn tương đương khoảng gần một dặm.
Tốc độ của Đằng Thanh Sơn không ngờ chính là tầng cao nhất của Thiên Nhai Hành, "Thiên Nhai Chỉ Xích".
Hai đại cường giả, một người chạy phía trước, một người đuổi phía sau.
"Ngươi nói ta trốn?"
Vốn đang rời khỏi phạm vi Hách Liên phủ, tiến vào bên trong Thiên Phong thành, Thiên Phong Chiến Thần đột ngột xoay người một cái, dọc theo một đường cong quỷ dị, trong khoảnh khắc hướng về phía Đằng Thanh Sơn.
"Thật nhanh." Đằng Thanh Sơn chấn động, đầu thương vừa chuyển, lập tức phòng ngự một kiếm sắc bén của Thiên Phong Chiến Thần.
Vù! Thiên Phong Chiến Thần không ngờ lại thay đổi phương hướng, xẹt qua một đạo đường cong, trong nháy mắt vòng ra phía sau Đằng Thanh Sơn. Hắn cũng không tuân theo quỹ tích di động, uy lực của thanh thần kiếm ngăm đen trong tay trong khoảnh khắc bộc phát đến cực hạn.
"Bất hảo." Đằng Thanh Sơn căn bản không kịp thi triển "Xích Kim Hổ Pháo", chỉ có thể dùng "Hỗn Nguyên Nhất Khí" để phòng ngự.
Luận phòng ngự... "Thổ Hành Chi Quyền" tuy rằng chỉ mới sáng chế quyền thứ tám, mà Kim Hành, Hỏa Hành cũng đã công thành. Nhưng trên phương diện phòng ngự, cho dù chỉ mới sáng chế quyền thứ tám, phòng ngự của "Hỗn Nguyên Nhất Khí" vẫn cao hơn một bậc so với Kim Hành và Hỏa Hành.
"Loảng xoảng!"
Phòng ngự không đủ, thân thể Đằng Thanh Sơn phảng phất như một tảng đá, hung hăng đụng vào vách tường của phủ đệ xa hoa ở bên cạnh, sau đó đụng nát núi giả cùng với ước chừng vài căn phòng. Một tòa phủ đệ lớn của một phú gia trong khoảnh khắc bị phá hủy hơn phân nửa, còn Đằng Thanh Sơn lại lập tức xoay người một cái, từ trong phế tích đứng lên.
"Ân? Đằng Thanh Sơn này không bị thương?" Thiên Phong Chiến Thần chấn động: "Lúc trước ở trên Thiên Phong điện, hắn cùng ta chính diện va chạm, lực lượng phản chấn kia rất lớn, cho dù có thiên địa chi lực bảo hộ, ta cũng bị chấn thương đến mức hộc máu. Lúc này đây, hắn trở tay không kịp, theo lý thuyết thì phải bị thương nặng mới đúng."
Hư Cảnh cường giả thân thể rất yếu ớt, mặc dù có thiên địa chi lực bảo hộ, nhưng có thể có mấy ngàn cân khí lực cũng là rất tốt rồi.
Nhưng Đằng Thanh Sơn bất đồng, thân thể hắn có thể so sánh với thần binh lợi khí.
Muốn làm Đằng Thanh Sơn hộc máu?
"Hách Liên, ngươi chợt chuyển dịch thân pháp, quả thật không tồi."
Đằng Thanh Sơn từ trong phế tích đi tới, gương mặt mơ hồ có chút phiếm hồng.
"Chẳng qua, hiện tại đối với ta vô dụng." Đằng Thanh Sơn nói.
"Tốc độ di chuyển của ngươi rõ ràng chậm hơn so với ta. Có thể tránh thoát một kiếm, ta xem ngươi còn có thể trốn được bao nhiêu kiếm." Thiên Phong Chiến Thần thầm nghĩ.
Thân thể Thiên Phong Chiến Thần trong khoảnh khắc hóa thành bảy, tám đạo lưu quang quấn quanh Đằng Thanh Sơn. Nhìn như bảy tám đạo lưu quang, kì thực chỉ là một đạo, những đạo còn lại đều là ảo ảnh. Nhưng ở trong phạm vi nhỏ, Đằng Thanh Sơn không thể né tránh được, vì công kích của Thiên Phong Chiến Thần thật sự quá nhanh. "Thủy Hành Chi Quyền" của Đằng Thanh Sơn mới sáng chế quyền thứ sáu, Du Ngư Thân Pháp căn bản không thể so sánh với Thiên Phong Chiến Thần.
"Vô dụng!"
Đằng Thanh Sơn cười lớn một tiếng.
Cầm trong tay Luân Hồi Thương, mũi thương như tia chớp đâm ra. Quỷ dị nhất chính là, hai tay Đằng Thanh Sơn phảng phất như không có xương, trong khoảnh khắc lấy góc độ bất khả tư nghị xuất thủ.
Còn có phần eo của Đằng Thanh Sơn.
Thân thể hắn có thể chuyển động ba trăm sáu mươi độ, đã đạt đến mức cực hạn mà con người có thể đạt được. So về độ mềm dẻo, thân thể Đằng Thanh Sơn so với tông sư yô-ga thuật ở kiếp trước không biết dẻo dai hơn bao nhiêu lần. Bằng vào thân thể, hai cánh tay có thể lấy góc độ bất khả tư nghị để xuất thủ công kích hoặc phòng ngự. Và nhược điểm chính là tốc độ né tránh của Đằng Thanh Sơn thường chậm hơn một chút, bù lại mỗi một Thương đều có thể phòng ngự.
Chỉ như vậy là đã có thể uy hiếp đến đối thủ!
Thiên Phong Chiến Thần hóa thành một cơn hắc phong quay chung quanh Đằng Thanh Sơn, không ngừng công kích. Những nơi cuộc chiến của hai người đi qua, tất cả đều hóa thành phế tích! Hư Cảnh cường giả có được thiên địa chi lực cuồn cuộn không dứt, chân nguyên vô tận, chém giết không hề cố kỵ. Hoặc là phủ đệ của các phú gia, hoặc là tửu lâu hay cửa hàng, cơ hồ tất cả đều hóa thành phế tích.
Hai đại Chiến Thần, giống như hai vị thần linh chiến đấu.
"Bất hảo, nếu cứ như vậy thì sẽ có bao nhiêu người bị chết oan?"
Đằng Thanh Sơn đột ngột gầm nhẹ một tiếng, thân thể luân chuyển, thi triển ra một chiêu "Độc Long Toản", bức lui Thiên Phong Chiến Thần. Sau đó hắn lập tức thi triển khinh công, thân hình chợt lóe, liền cách nơi này một dặm.
"Hách Liên, chúng ta đi ngoài thành đại chiến."
"Ngươi sợ hãi, muốn chạy trốn sao!?"
Thiên Phong Chiến Thần rất nhanh liền đuổi theo.
Bên chạy bên đuổi, hai đại Chiến Thần không ngừng giao thủ.
"Oanh long ~~" Thiên Phong thành đột ngột chấn động một tiếng, trên tường thành cổ xưa cao lớn và dày xuất hiện một lỗ thủng lớn chừng hơn mười trượng, vô số đá vụn bay loạn xung quanh. Mà trong Thiên Phong thành, vô số các con dân đang xem cuộc chiến từ phía xa hướng Đông khi nhìn thấy lỗ thủng hơn mười trượng trên tường thành, nhất thời đều trợn mắt há hốc mồm.
"Oanh ~~"
Bên ngoài thành truyền đến tiếng vang tựa như thiên băng địa liệt.
"Ngoài thành!"
"Nhanh, ở bên ngoài thành."
Đám vũ giả đều muốn chứng kiến cuộc chiến đấu đỉnh phong nhất từ trước đến nay trong lòng bọn họ, liều lĩnh thi triển khinh công điên cuồng nhắm phía ngoài thành.
Bạch Phát Lão Giả: lão già tóc bạc, ý nói người già.
Quỹ tích di động: hiểu một cách đơn giản, đó chính là những điểm giao nhau khi di động trong một không gian. Cái này khá phức tạp nên mình cũng chỉ nói đơn giản vậy thôi, mong mọi người thông cảm.
Hắc phong: gió đen.
Thiên băng địa liệt: trời sụp đất nứt.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.