Chương 539
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2393 chữ
- 2020-05-09 06:58:51
Số từ: 2388
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Ánh nắng mặt trời khi xuyên thấu qua tầng tầng lớp lớp đại thụ dày đặc, thì chỉ còn chút ít hào quang lọt xuống phía dưới.
Dưới sự bao bọc của núi rừng, thần miếu có vẻ ngoài vô cùng u tĩnh.
Cứ bảy ngày, sẽ có một ngày là ngày rửa tội tại thần miếu. Tới ngày rửa tội, những đứa trẻ được sinh ra trong khoảng thời gian gần đó đều sẽ được đưa tới thần miếu thực hiện nghi thức. Chỉ có chân chính trải qua lễ rửa tội, đứa trẻ đó mới được thừa nhận là một Man tộc tộc nhân chân chính.
"Trưởng lão!" Chỉ thấy một gã khổng lồ đầu bóng lưỡng, thân cao tám trượng đang hành tẩu ở giữa thần miếu. Phàm là Man tộc tộc nhân chứng kiến hắn tiến tới đều cung kính hành lễ, trong mắt khó có thể che dấu quang mang nóng cháy.
"Ân."
Nhân vật tưởng chừng như ma thần kia hướng pho tượng Cửu Châu Đỉnh đi tới.
"Ân?" Đột nhiên, sắc mặt hắn đại biến.
"Rống~~" Người khổng lồ đầu bóng lưỡng lập tức phát ra một tiếng hô trầm thấp. Thanh âm của hắn tuy khá trầm nhưng lại phi thường hùng hậu, vang dội tựa sấm rền, hoàn toàn đủ để truyền xa trăm dặm.
Trên không trung phía trước thần miếu.
Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh toàn thân được bao bọc bởi hỏa diễm cùng Lôi Điện Thần Ưng mơ hồ có thể thấy được điện quang lưu chuyển trên thân đang dừng ở giữa không trung, còn Đằng Thanh Sơn cùng Bùi Tam thì lại đang cúi đầu quan sát.
"Thanh âm thật lớn." Đằng Thanh Sơn nghe được tiếng rống phát ra từ người khổng lồ.
"Nghe được chứ?" Bùi Tam lạnh nhạt cười: "Cái tên đầu bóng lưỡng kia chính là muốn gọi Hư Cảnh Yêu Thú tới. Cảm ứng được hai vị Động Hư cường giả là chúng ta, bọn họ cũng phải sợ thôi."
Hai vị Động Hư cường giả liên thủ! Cho dù là tối cổ lão Man tộc thần miếu cũng cảm thấy kinh hãi.
Chỉ thấy từng đạo quang mang lóe lên, mấy đạo thân ảnh khổng lồ của Hư Cảnh Yêu Thú cũng đồng thời phóng ra. Hư Cảnh cường giả cùng Hư Cảnh Yêu Thú của Man tộc thần miếu, rốt cuộc cũng đã hiện thân! Điều khiến người ta chú ý nhất tự nhiên là một con hắc sắc cự hình ngô công(con rết lớn màu đen- DG) toàn thân bóng loáng, uốn lượn giữa không trung, có ba gã Man tộc trưởng lão cũng đang đứng trên lưng nó.
"Là ngươi!?" Gã cự nhân đầu bóng lưỡng cả kinh.
"Động Hư chi cảnh?" Ngân phát lão giả cùng vị lão giả gầy gò trán đầy nếp nhăn đều nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ. Bọn họ nhớ được, năm ngoái Đằng Thanh Sơn cũng đã từng tới đây một lần. Khi đó, Đằng Thanh Sơn cũng chỉ vẻn vẹn là một Hư Cảnh đại thành,không ngờ hiện giờ đã đột phá đạt tới Động Hư!
Hư Cảnh đại thành muốn đạt tới Động Hư, khó khăc thật sự quá lớn quá lớn.
"Đúng, chính là ta." Đằng Thanh Sơn nhẹ cười, đồng thời quay đầu nhìn lại Bùi Tam: "Bùi cung chủ, có phát hiện Kim Thắng kia không?"
"Đằng môn chủ, hắn đang ở trước mặt ngươi đấy." Bùi Tam mỉm cười nói.
"Nga?"
Đằng Thanh Sơn phóng ra một tia thế giới lực, càn quét về phía đám người Man tộc thần miếu, nhất thời liền phát hiện một gã nam tử mang kim sắc diện cụ. Gã kia lập tức nhảy lên lưng Hắc Ô, trong nháy mắt đã bay đến bên cạnh ba vị Man tộc trưởng lão.
"Đại trưởng lão." Kim diện nam tử hướng ba người thoáng gật đầu một cái.
Xoát!
Một đạo cự đại tử sắc thân ảnh hiện ra ngay bên cạnh hắc sắc ngô công, đích thị là Tử Mao Thần Viên cao tới hơn mười trượng. Tử Mao Thần Viên liếc mắt nhìn qua Đằng Thanh Sơn, bộ lông dựng đứng lên, nhe răng phát ra thanh âm "Ôi ôi" tựa hồ là đe dọa hai người Đằng Thanh Sơn.
Con Tử Mao Thần Viên này cũng cảm thấy được Đằng Thanh Sơn cùng Bùi Tam rất khó dây vào.
"Thanh Sơn, trong số tam đại Yêu Thú ở dưới, Tử Mao Thần Viên này cũng không dễ chọc vào đâu." Bùi Tam truyền âm nói.
"Ân, còn có một hắc sắc Yêu Long, nhưng hình như hôm nay không có ở đây." Đằng Thanh Sơn ngoài miệng nói vậy, nhưng ánh mắt lại rơi vào trên người hắc bào kim diện nam tử, cẩn thận quan sát, nhưng căn bản không thể xác định được thân phận hắn ta. Hơn nữa, người này toàn thân được bao bọc bởi thiên địa chi lực, gây trở ngại cho việc dò xét của Đằng Thanh Sơn.
Chỉ dựa vào cảm giác đối với khí tức, Đằng Thanh Sơn căn bản không thể biết được thân phận của người này.
"Ba vị trưởng lão, tai họa lần này là do ta gây ra. Nam tử mặc bạch y, tay cầm trường thương đằng kia tên là Đằng Thanh Sơn. Hắn đã thừa dịp ta rời khỏi gia hương để đi Man Hoang mà sát hại thân nhân của ta. Mối thù này, thề bất cộng đái thiên(không đội trời chung). Bất quá, khiến cho Thần Miếu bị quấy nhiễu, Kim Thắng thật hổ thẹn!" Kim diện nam tử trịnh trọng khom người.
Sau đó, hắn đứng thẳng lên nói tiếp: "Đằng Thanh Sơn thực lực rất cường đại, ta vốn đã từ bỏ việc báo thù, trở lại Thần Miếu chuẩn bị hảo hảo tĩnh tu. Nhưng không nghĩ tới, bọn họ lại đuổi tới. Nếu đã là tai họa thì không thể tránh, để cho ta thừa nhận đi vậy."
"Ta không muốn cầu xin hắn, chỉ xin ba vị trưởng lão thu dưỡng mười ba hài tử của ta, chiếu cố bọn chúng lớn lên." Kim diện nam tử lại khom người.
Vù!
Lập tức hướng Đằng Thanh Sơn phóng đi.
"Kim trưởng lão!" Một bàn tay tráng kiện hữu lực đột ngột ngăn trước người kim diện nam tử, chính là cự nhân đầu bóng lưỡng. Hắn căm tức nhìn kim diện nam tử, quát: "Kim trưởng lão, ngươi nghĩ Man tộc tộc nhân chúng ta là loại người gì. Mười mấy năm qua, ngươi đối với Man tộc chúng ta có đại ân, chúng ta đều ghi tạc trong lòng! Mười ba hài tử đó, ngươi tự mình chăm sóc đi. Hai gã kia muốn đả thương ngươi tại Man tộc thần miếu, nằm mơ!"
"Kim trưởng lão, ngươi lui ra sau đi." Ngân phát lão giả cũng nói.
"Giao cho chúng ta."
Vị lão giả gầy gò nhìn Bùi Tam cùng Đằng Thanh Sơn trên lưng Bất Tử Phượng Hoàng và Lôi Điện Thần Ưng: "Đằng Thanh Sơn, lần trước ngươi tới Man tộc thần miếu, chúng ta đã thả ngươi đi. Mà hiện giờ Kim trưởng lão cũng đã từ bỏ việc báo thù, sao ngươi vẫn tiếp tục dây dưa như vậy? Nhanh chóng rời đi, việc này từ bỏ. Nếu không..."
"Các ngươi có biết Kim Thắng này là ai không?"
Đằng Thanh Sơn đột ngột lạnh lùng quát: "Trước khi hắn đến Thần miếu, hắn làm cái gì ở Cửu Châu? Sau khi rời Thần miếu, hắn làm những việc gì? Các ngươi có biết không? Hoàn toàn không!!!"
Ba vị trưởng lão đồng thời nhíu mày.
"Chỉ dựa vào lời nói từ một phía liền tin tưởng hắn như vậy?" Đằng Thanh Sơn nói: "Chư vị trưởng lão, đối với việc Man tộc các ngươi có thể tiến vào sâu bên trong Man hoang, định cự tại đây, ta rất khâm phục. Bất quá, cái tên gia hỏa Kim Thắng cả tên thật của mình cũng không dám nói này, mạng của hắn, ta nhất định phải lấy!"
Đột nhiên.
"Ân?" Đằng Thanh Sơn nhíu mày.
Một đạo khí tức hùng hồn đột ngột từ dưới lòng đất phóng lên, uốn lượn giữa không trung, đó là một con Yêu Long mà long lân toàn thân dưới sự chiếu rọi của thái dương phát ra quang mang sáng bóng vô cùng kì dị, đôi long nhãn rất lớn của nó nhìn quét qua Đằng Thanh Sơn cùng Bùi Tam. Sắc mặt Bùi Tam cũng khẽ biến, truyền âm nói: "Không nghĩ tới con Yêu Long này vẫn còn ở đây! Phiền toái rồi!"
"Phiền toái?" Đằng Thanh Sơn liếc mắt nhìn Bùi Tam.
"Ân, Đằng Thanh Sơn, để lát nữa ta sẽ ngăn Yêu Long này lại, những con Yêu Thú khác giao cho ngươi." Bùi Tam truyền âm nói: "Dựa vào tốc độ của Bất Tử Phượng Hoàng, mau chóng bắt đi Kim Thắng."
Đằng Thanh Sơn nhìn Bùi Tam, không nói gì.
Bùi Tam đối phó Yêu Long,mấy con Yêu Thú còn lại mình tự xử lý? Lúc trước Tử Tích lão ca có nói, thực lực Tử Mao Thần Viện cũng gần tiếp cận Yêu Long kia.
"Rống ~~"
Hăc sắc Yêu Long phát ra một tiếng gầm nhẹ.
"Rống~ Ô~"
Tử Mao Thần Viên cũng phát ra thanh âm uy hiếp.
Khí tức vị lão giả gầy gò đột nhiên biến cường, lớn tiếng nói: "Thần Long cùng Thần Viên nói, các ngươi hãy nhanh chóng rời đi. Đằng Thanh Sơn, ta xem tốt nhất là ngươi hãy rời đi thì hơn!" Cự nhân đầu bóng lưỡng cùng ngân phát lão giả đồng dạng cũng thập phần tin tưởng. Đối với thực lực của hắc sắc Yêu Long cùng Thần Viên, bọn họ chưa từng hoài nghi.
Đằng Thanh Sơn cùng Bùi Tam nhìn nhau.
Giữa không trung, Đằng Thanh Sơn cùng Bùi Tam giằng co với Man tộc thần miếu nhất phương. Đối mặt với sự uy hiếp từ Thần Long cùng Thần Viên, Đằng Thanh Sơn nắm chặt Luân Hồi Thương, chỉ vào vị lão giả gầy gò quát lớn, thanh âm vang dội giữa núi rừng: "Các vị trưởng lão, ta tôn trọng Thần miếu các ngươi. Thế nhưng các ngươi ngu xuẩn đi tin lời cái tên tiểu nhân kia, ta cũng không có biện pháp. Hiện giờ cho các ngươi hai lựa chọn, giao ra Kim Thắng hoặc là... Chiến!"
Sắc mặt ba vị thần miếu trưởng lão dần trầm xuống.
"Ngao rống~" Hắc sắc Yêu Long ngẩng cao đầu gầm rống một tiếng, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bùi Tam cùng Đằng Thanh Sơn.
"Ha ha... Con giun lớn, tốt nhất ngươi nên cẩn thận một chút, coi chừng ta đem ngươi xé làm hai mảnh." Bùi Tam chỉ vào hắc sắc Yêu Long, ha ha cười nói.
Ba vị thần miếu trưởng lão nghe được, cảm thấy vô cùng giận dữ.
"Man tộc thần miếu không thể chịu nhục, Man tộc Thần thú cũng tuyệt đối không. Lăng nhục Thần Long, chết!" Cự nhân đầu bóng lưỡng giận dữ hét.
"Ta lăng nhục nó thì sao?" Bùi Tam khiêu khích cười nói: "Giỏi thì đến đây!"
Sắc mặt ba vị trưởng lão càng trở nên vô cùng khó coi.
"Muốn ta chết? Vậy phải đánh thử xem sao cái đã!" Hai tròng mắt loé lên quang mang lạnh lẽo, Đằng Thanh Sơn đột ngột phát ra một tiếng kêu to. Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh hai cánh chấn động, trên lưng là Đằng Thanh Sơn liền hóa thành một đạo lưu quang, chỉ trong nháy mắt đã xông vào trận doanh của Man tộc thần miếu nhất phương.
Mà Bùi Tam lại ha hả cười: "Chờ ta với chứ!"
Lôi Điện Thần Ưng đồng dạng lưng chở Bùi Tam cũng nhảy vào trận doanh Man tộc thần miếu nhất phương.
Nhất thời, giữa không trung đại loạn hết cả lên!
"Bình~ Vù~"
Trong khoảnh khắc phóng tới, Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh liền há miệng phun ra một tầng hỏa diễm mênh mông, trong đó còn có đại lượng tử sắc hỏa diễm. Cả bầu trời trong khoảnh khắc liền biến thành biển lửa. Đang lúc đó lại có một đạo kim sắc hỏa diễm rất nhỏ hướng kim diện nam tử phóng tới.
"Ba."
Chỉ thấy cự hình hắc sắc ngô công không ngờ có thể dễ dàng kháng trụ giữa biển lửa ngập trời, đồng thời cái đuôi nó cũng xoay một vòng, hướng Đằng Thanh Sơn đâm tới.
Hai tròng mắt Đằng Thanh Sơn sắc bén như đao: "Cút ngay."
Hai tay giơ lên Luân Hồi Thương, Đằng Thanh Sơn hung hăng thi triển một chiêu Phách Sơn, cán thương nện lên cái đuôi khiến hắc sắc ngô công toàn thân một trận co rút. Một đạo máu tươi màu xanh biếc từ khe hở lân giáp chảy ra, cự hình hắc sắc ngô công lập tức nhanh chóng thoái lui.
Động Hư cường giả, đây không phải là kẻ mà một Hư Cảnh Yêu Thú chỉ mạnh hơn Hắc Ô một chút như nó có thể đụng vào.
"Bồng."
Chỉ thấy cách đó không xa, Bùi Tam cùng Tử Mao Thần Viên đang lấy cứng đối cứng. Một cái nắm tay lớn cùng một cái nắm tay nhỏ, chính diện oanh kích vào nhau! Sóng xung kích cuồng bạo lập tức chấn cây cối xung quanh thành hàng nghìn mảnh nhỏ. Mà Bùi Tam cũng bị chấn bay ngược trở lại. Đúng lúc này, một tiếng long ngâm phát ra, con Yêu Long kia liền phóng về phía Bùi Tam. Tử Mao Thần Viên thấy thế, không ngờ giữa không trung làm một cái hư không bạo bước(bước đi trong không trung),một phát vượt hơn trăm trượng, trực tiếp bay tới trước mặt Đằng Thanh Sơn.
"Ô ~ô ~" Từng đạo từng đạo tê rống vang lên.
Tử Mao Thần Viên huy động bàn chân còn phải lớn hơn thân thể Đằng Thanh Sơn, trực tiếp giẫm xuống một phát!
--------------------------------