Chương 561
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2276 chữ
- 2020-05-09 06:58:57
Số từ: 2271
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
" vẫn chưa. " Hồng Sương lắc đầu nói.
" Con hãy đem Mộc Hành Cửu Thức thi triển một lần cho ta xem trong hai tháng con có tiến bộ hay không. " Đằng Thanh Sơn cười nói, Hồng Sương nhoẻn miệng cười, liền đi đến bên cạnh đất trống bắt đầu thi triển quyền pháp mà Đằng Thanh Sơn sáng chế - Mộc Hành Chi Quyền.
Rất nhanh, Lý Quân cùng với Hồng Vũ, Lôi Tiểu Như còn có tiểu hài tử Tú Tú cũng chạy tới. Một đám người ở một bên đàm luận, nhìn Đằng Thanh Sơn chỉ điểm Hồng Sương.
"Tỷ tỷ có cha hướng dẫn mà tỷ vẫn chưa lĩnh hội ra à?" tại thời điểm Đằng Thanh Sơn chỉ điểm Hồng Sương, Hồng Vũ bèn trêu ghẹo tỷ tỷ của mình.
"Hừ" Tiểu Vũ, đệ ngay cả tông sư cảnh giới cũng chưa đạt được. Còn chọc ghẹo ta?" Hồng Sương cố ý trêu lại đệ đệ của mình.
Hồng Vũ nhất thời sờ sờ cái mũi.
Không còn cách nào khác, tỷ tỷ đã đạt tới tông sư cảnh giới nhưng hắn vẫn chưa đạt được, chẳng qua cũng không thể trách hắn, dựa theo lời của Đằng Thanh Sơn thì Hồng Vũ cũng rất thông minh, chẳng qua Hồng Vũ đem Ngũ Hành Quyền Băng Quyền, Pháo quyền, Phách quyền, Hoành Quyền, Toản Quyền luyện tập vẫn chưa tìm được loại thích hợp, năm loại quyền pháp có rất nhiều phương pháp tu luyện.
Tại Hình Ý môn, phần lớn những quyền pháp sáng tạo của Đằng Thanh Sơn, đệ tử bình thường tu luyện thành công một loại cũng rất khó khăn.
Hồng Vũ tuy được Đằng Thanh Sơn an bài những điều kiện tốt nhất, nhưng nguyên nhân chính là vì phân tâm nhiều, cho nên so với tỷ tỷ Hồng Sương không bằng.
"Lâm Lâm, ghi nhớ lời của cha. Cố gắng tu luyện, trong khoảng một tháng là có thể luyện ra cương kình. " Đằng Thanh Sơn cười nói, bên cạnh Lý Quân nhịn không được cười nói: "Thanh Sơn, đã qua hai tháng chàng mới xuất quan sao không nghỉ ngơi một chút đi, cơm trưa vừa mới chuẩn bị xong, hãy ăn cơm trước đã. "
Lập tức cả nhà cùng nhau đi ăn cơm, mà cha mẹ của Đằng Thanh Sơn vì Đằng Thanh Sơn bế quan lâu, nên vợ chồng Đằng Vĩnh Phàm đã quay về Đằng gia trang vì ở đó bọn họ có nhiều bạn cùng lứa tuổi.
Hơn hai tháng đều là đắm chìm tìm hiểu đạo, khó có thể cùng người nhà đoàn tụ ăn một bữa cơm, bữa cơm này làm tâm tình Đằng Thanh Sơn vô cùng tốt, trên bàn cơm tiếng cười không ngừng. Đặc biệt là tiểu nha đầu vừa mới tập đi Tú Tú, không ngờ đã kêu lên một tiếng gia gia.
Tại Cửu Châu đại địa, khi mười sáu tuổi thành thân, năm sau thì đã sinh con. Cho nên khi ba mươi tuổi đã là gia gia.
Đằng Thanh Sơn xuất quan cũng đã gần tối.
Ở trong thư phòng .
Trước mặt Đằng Thanh Sơn là các loại bản ghi chép, mật tín tình báo được đặt ngay ngắn, chỉ có một ít tương đối trọng yếu, Đằng Thanh Sơn mỗi lần xuất quan đều xem một lần.
"Ân?" Đằng Thanh Sơn, khẽ ngẩng đầu, cười nói "Vào đi. "
Chi nha!
Cửa phòng trong Thư phòng chợt mở, chỉ thấy Đằng Thú, Dương Đông, Tiết Tân ba người cung kính đi vào. Đằng Thanh Sơn chỉ có thân truyền ba đại đệ tử, Đằng Thú ba người tại Hình Ý môn có địa vị cực cao. Hơn nữa qua nhiều năm, ba người Đằng Thú cũng không còn là ba thanh niên ít hiểu biết, mỗi người đều đã trải qua năm tháng tôi luyện, nên đã thành thục rất nhiều.
"Như thế nào mà hôm nay cả ba con đều cùng đến đây? Có chuyện gì, nói đi. " Đằng Thanh Sơn đạm cười nói.
Ba vị đệ tử nhìn nhau, rồi sau đó đại đệ tử Đằng Thú tiến lên từng bước.
"Sư phụ. " Đại đệ tử Đằng Thú, cung kính nói. "sư phụ, hiện tại đã là tháng chạp. Thời gian mà Thiên Thần Cung cung chủ Bùi Tam ước chiến, chỉ còn lại có hai năm. Đệ tử cùng với hai vị sư đệ thương lượng, nhận ra Thiên Thần Cung có mưu kế. Hắn biết thực lực sư phụ tiến lên với tốc độ kinh người, cho nên mới có khiêu chiến. "
Bên cạnh Dương Đông lập tức tiến lên từng bước, cũng nói: "Đúng, sư phụ! Thiên Thần Cung chủ Bùi Tam so với sư phụ già hơn nhiều lắm. Nếu đồng dạng tu luyện mấy trăm năm, hắn căn bản không phải là đối thủ của sư phụ. Một người tu luyện mấy trăm năm, một người tu luyện hơn mười năm, sao có thể so sánh?"
"Sư phụ, Hình Ý môn chúng ta hoàn toàn có thể..." bên cạnh Tiết Tân cũng muốn mở miệng.
"Tốt lắm. "
Đằng Thanh Sơn lắc đầu nói "Không cần nhiều lời. "
Ba vị đệ tử rùng mình.
"Ta biết, các con đều là lo lắng ta dẫm theo vết lầy của Hoàng Thiên Cần và Tần Thập Thất. " Đằng Thanh Sơn liếc mắt đã nhìn thấu.
"Sư phụ. "
Đằng Thú, Dương Đông, Tiết Tân ba người cùng lúc quỳ xuống, khóe mắt ba người đều phiếm hồng.
Đại đệ tử Đằng Thú bản thân là bị người ta làm trở thành dã thú, thậm chí còn không hiểu tiếng người, là Đằng Thanh Sơn giải cứu truyền Nội gia quyền, vì thế mới khiến Đằng Thú từ thú biến thành người, lại có thê tử, có hài tử.
Dương Đông lúc trước chỉ là một thổ phỉ trong hang ổ tiểu mao tặc, đi theo Đằng Thanh Sơn, trở thành đại môn chủ Hình Ý môn của Cửu Châu.
Tiết Tân, cũng là chạy trốn khắp thiên hạ, ngụy trang thành tiêu sư báo thù, đến nay đã là cao tầng của Hình Ý. Đằng Thanh Sơn đối với bọn hắn có ân truyền võ, có ân dạy dỗ, trong lòng bọn họ địa vị của sư phụ không thấp hơn địa vị của cha mẹ. Tự nhiên không muốn nhìn thấy Đằng Thanh Sơn cùng Bùi Tam so tài.
"Sư phụ, như vậy không công bằng. Cho dù là so tài cũng nên do chúng ta định đoạt. " Dương Đông liền nói.
"Không cần nhiều lời, ta là sư phụ các con và cũng đã có chủ định. " Đằng Thanh Sơn phất tay "Hãy đi đi. "
Ba gã đệ tử nhìn nhau.
"Đều lui ra đi. " Đằng Thanh Sơn lại cất tiếng.
"Vâng, sư phụ. "
Ba gã đệ tử lúc này mới bất đắc dĩ lui ra.
Đợi đến khi đọc tất cả tình báo, đã là nửa đêm.
"Chi nha!" mở cửa thư phòng, một trận gió lạnh thổi vào, Đằng Thanh Sơn đi ra ngoài. Lúc này Đông Hoa Uyển có đèn lồng chiếu rọi, mà ở ngoài khoảng không là một màu tối đen, ẩn ẩn có những điểm trắng bay tới dừng ở trên mặt Đằng Thanh Sơn.
Ngửa đầu nhìn bầu trời.
"Tuyết rơi. " Đằng Thanh Sơn yên lặng nói.
Lúc trước khi ba vị đệ tử đến, Đằng Thanh Sơn đương nhiên biết tâm tư các đệ tử. Kỳ thật tại Cửu Châu mọi người chỉ cần có lý trí, tuyệt đại đa số đều cho rằng Đằng Thanh Sơn không phải là đối thủ của Bùi Tam.
Mà cho rằng Đằng Thanh Sơn có thể thắng cũng chỉ là lấy "Đằng Thanh Sơn có thể sáng tạo kỳ tích" làm căn cứ.
Nhưng có kỳ tích sáng tạo cũng nhất định phải có nguyên nhân.
"Suốt một năm. " Đằng Thanh Sơn nhìn những bông tuyết, "một năm qua bế quan tìm hiểu, căn bản không thể đột phá. Sinh cùng tử, ta cũng cân nhắc đến mức tận cùng, sinh cùng tử căn bản là tuyệt đối đối lập. Không thể dung hợp. Rốt cuộc nên làm như thế nào mới có thể dung hợp?"
Bùi Tam làm được, Tần Thập Thất tại trận chiến sinh tử cũng đã làm được.
Đương nhiên. Mọi người chính là dung hợp bộ phận, mà không phải là hoàn toàn dung hợp. Khi dung hợp hoàn toàn sẽ đột phá tới chí cường chi đạo.
"Không được, như vậy không được. "
"Ta như vậy khổ tu trong một năm mà không đột phá. Nếu như vậy, cho dù là hai năm, ta chỉ sợ rằng đột phá không được bình cảnh này. " Đằng Thanh Sơn khổ tu trong một năm, hắn hiểu được phương pháp này không thể thực hiện được.
Đứng trong bóng đêm, mặc cho bông tuyết rơi ở trên người, Đằng Thanh Sơn không ngừng suy nghĩ như thế nào mới có thể đột phá bình cảnh này.
Hồi lâu, hồi lâu...
"Thanh Sơn, chàng như thế nào lại đứng ở trong tuyết? Sao không vào nhà? " Lý Quân đứng ở xa xa trên hành lang lên tiếng..
Đã đứng gần một canh giờ, Đằng Thanh Sơn đột ngột bừng tỉnh.
"Đứng ở trong tuyết, Đằng Thanh Sơn ngửa đầu nhìn bầu trời, tuyết đã rất lớn, ùn ùn rơi xuống.
"Đúng, ta hiện tại ở giữa gió tuyết, nên rời đi mới phải. " Đằng Thanh Sơn trong đầu linh quang chợt lóe "Ta muốn hiểu ra chí cường chi đạo, mà chí cường chi đạo chính là viên mãn thiên đạo. Cái gì gọi là thiên đạo? Đó là Cửu Châu đại địa vận chuyển chi đạo, chia làm âm dương, chia ra sinh tử, bao gồm kim mộc thủy hỏa thổ. Tất cả đều thuộc về thiên đạo, chính là thiên địa vận hành ẩn chứa đại đạo. Ta muốn hiểu được chí cường chi đạo, sao không siêu nhiên thoát ly thiên địa, rồi sau đó cẩn thận quan sát thiên địa ?"
"Ta thấy không rõ, chính là bởi vì ta đang ở thiên địa. "
Đằng Thanh Sơn trong đầu lập tức hiện lên một biện pháp.
"Ha ha. " Đằng Thanh Sơn nhoáng thân đi đến bên người Lý Quân hưng phấn ôm lấy Lý Quân, hôn nhẹ.
"Làm gì thế?" Lý Quân sợ tới mức nhảy dựng, lập tức mặt đỏ lên, " đã là vợ chồng già mà chàng còn... "
"Ha ha, Tiểu, nàng đã giúp ta nghĩ được biện pháp. " Đằng Thanh Sơn cười.
"Biện pháp gì?" Lý Quân rùng mình.
"Qua lễ tế năm mới. Ta chuẩn bị tạm thời rời khỏi Đại Duyên Sơn. " Đằng Thanh Sơn nói "Ta chuẩn bị một mình một người, đi khắp Cửu Châu đại địa để cảm nhận Cửu Châu đại địa. "
"Rời đi Đại Duyên Sơn?" Lý Quân ngây ngẩn cả người.
Lễ tế năm mới còn khoảng sáu ngày.
Cha mẹ Đằng Vĩnh Phàm, Viên Lan, thê tử Lý Quân, nữ nhi Đằng Hồng Sương cùng với vợ chồng, đứa con của Đằng Hồng Vũ, Cũng vì Đằng Thanh Sơn mà đưa tiễn.
"Cha, sao lần này đi không mang theo binh khí?" Đằng Hồng Sương lập tức hỏi.
"Ta lần này đi không vì giết chóc, không vì luyện thương pháp, vì thế mang binh khí làm gì?" Đằng Thanh Sơn mặc áo bào trắng rộng thùng thình, đầu tóc rối tung, đi chân trần. Chỉ có đi chân trần đi trên đại địa mới có thể rõ ràng cảm ứng được lực lượng đại địa.
Đằng Thanh Sơn chào tạm biệt mọi người.
"Thanh Sơn, khi nào thì trở về?" Lý Quân nhịn không được hỏi.
"Đạo thành, tự nhiên trở về. Nếu không thành, tháng chạp sang năm ta cũng sẽ trở về. " Đằng Thanh Sơn nói, sang năm ngày mười tám tháng chạp cũng là ngày mà Bùi Tam cùng Đằng Thanh Sơn ước chiến trên Bạch Mã hồ.
"... Tiểu, mọi việc trong nhà giao cho nàng. "
Đằng Thanh Sơn lập tức xoay người, phất tay, "Không cần tiễn. "
Thân thể mơ hồ, liền hoàn toàn biến mất.
Trên quan đạo, có không ít tuyết đọng.
Đằng Thanh Sơn một thân áo bào trắng đi chân trần hành tẩu, nhưng mỗi một bước cũng không lưu lại dấu vết trên tuyết. Mà lúc này, chỉ nghe tiếng vó ngựa không ngừng, mười mấy tên kỵ sĩ từ xa xa chạy như bay mà đến, tựa hồ không thấy Đằng Thanh Sơn, trực tiếp đi qua Phảng phất như một trận cuồng phong, mười mấy tên kỵ sĩ cưỡi chiến mã, trực tiếp chạy như bay rồi sau đó biến mất tại quan đạo xa xa.
Đích xác
Bọn họ không có thấy Đằng Thanh Sơn!
Bởi vì Đằng Thanh Sơn sử dụng thế giới lực đem ánh sáng chung quanh vặn vẹo, Hư Cảnh đại thành cường giả có thể ẩn thân, mà Động Hư cường giả tự nhiên càng thêm thoải mái.
" Trong thiên địa không có ta. "
" Mọi người cũng nhìn không thất ta. "
" Cứ như thế, mà nhìn xem Cửu Châu thiên địa vậy. "
Đằng Thanh Sơn cứ yên lặng như vậy mà hành tẩu khắp thiên hạ.
--------------------------------