• 1,880

Chương 65


Số từ: 2433
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Muội muội" Gia Cát Vân gọi, Gia Cát Thanh không hề có chút phản ứng.
"Muội muội!" Gia Cát Vân lại gọi tiếp.
"A!" Gia Cát Thanh lúc này mới bừng tỉnh lại, thấy ca ca đang cười trộm nhìn nàng, nhớ đến những suy nghĩ vừa rồi, không khỏi có chút mặt đỏ, hừ nói "Ca, ngươi gọi cái gì vậy?"
"Vừa rồi suy nghĩ lung tung cái gì vậy, gọi ngươi vài tiếng ngươi mới nghe thấy." Gia Cát Vân cười hắc hắc.
"Ta vừa rồi... " Gia Cát Thanh cả khuôn mặt đỏ bừng lên.
Gia Cát Vân thấp giọng nói "Cô gái nhỏ có phải là nhắm trúng kẻ tuấn kiệt trẻ tuổi kia? Không phải là Đằng đại ca chứ?" Gia Cát Thanh đỏ mặt đỏ tía tai, có chút nổi giận nói "Ca, đừng nói nữa." Kì thật Gia Cát Thanh đến tuổi này, qua tết năm nay thì chính là lúc con gái xuân thì.
Tầm mắt của Gia Cát Thanh không thể không cao, bởi có một thiên tài ca ca như Gia Cát Vân, những thiếu niên bình thường trong tông phái, nàng vốn không để vào mắt. Mà Đằng Thanh Sơn ngang trời xuất thế, lúc tranh đoạt chức Bách phu trưởng, Gia Cát Thanh đã có chút để ý Đằng Thanh Sơn. Cho nên lần này mời Đằng Thanh Sơn ra ngoài ăn cơm nàng mới đi cùng. Điều tối trọng yếu chính là... lần này Đằng Thanh Sơn giết tên Tần Tam kia, sự tàn nhẫn quyết đoan đã chấn kinh Gia Cát Thanh.
Gia Cát Thanh nói không rõ đó là sợ hãi hay là cái gì, tóm lại là ấn tượng về Đằng Thanh Sơn đã càng sâu khắc trong lòng nàng.
Nói là yêu thì còn rất sớm.
Nhưng ít nhất, tại đáy lòng của Gia Cát Thanh đáy lòng, đã có sơn bóng hình của Đằng Thanh Sơn.
"Ta chỉ đoán vậy, cũng khó trách cơ, loại tuấn kiệt như Đằng đại ca, có thích cũng không có gì là lạ. Các sư tỷ sư muội trong Tông phái, đều hỏi ta về vị Đằng đại ca mới mười sáu tuổi đã là Nhất Lưu Vũ Giả này đấy. Muội muội, ngươi phải cẩn thận một chút. Đằng đại ca bị người khác cướp đi. Ngươi có hối hận cũng không kịp đâu." Gia Cát Vân cười nhạo.
"Hừ, ca ngươi cứ thích chọc ghẹo ta" Gia Cát Thanh quay đầu đi, cố ý không nhìn Gia Cát Vân, nhưng Gia Cát Thanh đáy lòng đã có chút nghi hoặc "Chẳng lẽ ta thật sự thích Đằng đại ca?"
Chuyện tình yêu vốn cũng rất mơ hồ.
Yêu hay không rất khó xác định.
Gia Cát Thanh trong lòng trong lúc nhất thời trào xuất rất nhiều tâm tình, tâm tư rất loạn.
"Hai người các ngươi, sao về muộn thế, đi đâu chơi vậy!" Lúc này, cách đó không xa, vang lên một thanh âm quen thuộc.
Gia Cát Vân, Gia Cát Thanh quay đầu lại nhìn, chỉ thấy ở trước một gian phòng, Gia Cát Nguyên Hồng trong cái áo bào trắng đang ngồi trước bàn cờ, một mình một người đang cầm một quyển sách dạy đánh cờ vây, bàn cờ trước người hắn cũng đang xếp một ván cờ vây có bố cục phức tạp.
"Cha!" Gia Cát Vân, Gia Cát Thanh lập tức hô lên, đồng thời đi tới.
"Cha, lại chơi cờ a, ta đấm bóp cho người" Gia Cát Thanh nhu thuận chạy đến phía sau Gia Cát Nguyên Hồng, đấm bóp vai cho Gia Cát Nguyên Hồng.
"Vân nhi, đi đâu vậy?" Gia Cát Nguyên Hồng cười nói.
Gia Cát Nguyên Hồng, là một người cha hiền lành. Con cái hắn, trong lòng tuy rằng đối phụ thân có một tia kình sợ, nhưng bình thường cũng hay trêu đùa ồn ào.
"Con và muội muội, hôm nay mời hai huynh đệ Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Hổ ra ngoài ăn tối" Gia Cát Vân đành nói "Chỉ là không ai ngờ, đang ăn giữa chừng thì đã gặp chuyện phiền toái. Đằng Thanh Sơn đại ca gặp lại cựu thù, hắn nổi giận giết chết tên kia"
"Nga?" Gia Cát Nguyên Hồng thần sắc không chút biến hóa, lãnh đạm cười "Ngươi kể kỹ lại chi tiết ta nghe một chút"
"Cha, là như vầy" Gia Cát Vân liền bắt đầu kể lại, Thanh cô nương đang đấm vai cho cha thỉnh thoảng cũng đứng cạnh giải thích, qua một hồi kể hết sự tình.
Gia Cát Nguyên Hồng nghe xong không khỏi gật đầu, khen "Đằng Thanh Sơn này chém giết cũng rất quyết đoán!"
Đối với cái gọi là Kim Kiếm Môn, Gia Cát Nguyên Hồng căn bản không thèm để ý tới... Ở trong mắt Gia Cát Nguyên Hồng, Kim Kiếm Môn kia chỉ là một con kiến, một giẫm là có thể giết chết. Căn bản không đáng để bận tâm.
"Đúng rồi, cha à" Vị Thanh cô nương liền nói "Đằng đại ca hắn hôm nay giết cái người tên Tần Tam, cũng rất dễ dàng đánh bại hai gã sư huynh của tên Tần Tam. Sau đó, khi chúng ta hỏi Đằng đại ca... thì biết được là Đằng đại ca không ngờ đạt tới tầng thứ sáu của Mãng Ngưu Đại Lực quyết!"
"Muội muội nói rất đúng." Gia Cát Vân cũng hưng phấn nói "Đích xác là tầng thứ sáu, chưa đến một ngày công mà đã đạt tới tầng thứ sáu của Mãng Ngưu Đại Lực quyết. Đằng Thanh Sơn còn nói là kì kinh bát mạch của hắn phần lớn đều đã đả thông, cho nên tu luyện mói nhanh như vậy."
"A?" Gia Cát Nguyên Hồng nhãn tình sáng lên.
Thanh cô nương nói "Lúc này, nếu Đằng đại ca tái đấu với Nhạc Tùng đại ca thì chắc chắn sẽ dễ dàng có thể đả bại Nhạc Tùng đại ca" Ngay lúc này thì trong mắt vị Thanh cô nương này hiện lên một tia giảo hoạt, hạ thấp giọng nói "Cha a, Đằng đại ca hắn tu luyện đến tầng thứ sáu, bí tịch trên tấm bia đá kia chỉ có sáu tầng đầu, còn phương pháp tu luyện của ba tầng sau nữa, chúng ta cũng nên cấp Đằng đại ca"
Gia Cát Vân không khỏi liếc mắt nhìn muội muội mình, nở nụ cười.
"Đúng vậy, cha. Đằng đại ca hắn nếu bây giờ không bí tịch luyện thì thực lực không thể tăng lên, rất lãng phí thời gian" Gia Cát Vân cũng nói.
"Quan hệ giữa các ngươi và Đằng Thanh Sơn kia cũng không tồi đấy nhỉ."
"Nhưng Mãng Ngưu Đại Lực quyết dù sao cũng là Nhân cấp bí tịch của Quy Nguyên tông ta! Sáu tầng đầu thì có thể công khai, nhưng ba tầng sau thì không thể dễ dàng truyền ra ngoài. Đằng Thanh Sơn hắn dù sao cũng chỉ mới gia nhập Hắc Giáp Quân ta mà thôi" Gia Cát Nguyên Hồng nói "Chờ sau khi hắn ở trong Hắc Giáp Quân được vài năm, hoặc là lập công lớn, rồi hẵng nói sau."
"Mấy năm? Lập đại công?" Thanh cô nương trước mắt người ngoài dịu dàng ít nói nhưng trước mặt cha lại làm nũng vòi vĩnh "Cha, Nhạc Tùng kia không phải cha hứa cho hắn thoải mái xem nhân cấp bí tịch của chúng ta sao? Hắn cũng chỉ mới vừa gia nhập tông phái"
"Hắn là hắn, Đằng Thanh Sơn là Đằng Thanh Sơn" Gia Cát Nguyên Hồng cố ý không đáp ứng. Nhạc Tùng là đệ tử của Ngụy Vô Nhai. Gia Cát Nguyên Hồng được Ngụy Vô Nhai nhờ vả, đương nhiên sẽ nhiệt tình chiêu đãi vị hậu bối Nhạc Tùng này.
Thanh cô nương đứng đó, cố ý sịu mặt không nói chuyện.
"A, xem ra con gái bảo bối của ta để mắt tới Đằng Thanh Sơn rồi. Đã như vậy... Vân nhi, con đi cùng Thanh Thanh tới mật thất, lấy một bản "Mãng Ngưu Đại lực quyết" đầy đủ. Chọn lúc nào đó, đưa cho Đằng Thanh Sơn" Gia Cát Nguyên Hồng bất đắc dĩ nói "Thật hết cách, đó là bí tịch con gái ta muốn cho Đằng Thanh Sơn, nếu không cho, sau này còn ai bóp vai đấm lưng cho kẻ làm cha này nữa"
"Dạ, cha!" Gia Cát Vân sảng khoái đáp lời.
Mặt Thanh cô nương hơi ửng hồng.
"Cha, con đi về ngủ" Thanh cô nương chạy nhanh rời đi.
Gia Cát Nguyên Hồng nhìn hai đứa con, trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười, sau đó lại nhìn về phía Hắc Giáp quân "Đằng Thanh Sơn này không ngời liền một mạch luyện đến tầng thứ sáu. Xem ra ta đoán không sai, hắn đích xác có Kì ngộ, ăn được thiên tài địa bảo mới có nhiều nội kình như vậy,, dựa vào thiên tài địa bảo cải biến thể chất của hắn, đả thông được nhiều kinh mạch như thế... "Mãng Ngưu Đại lực quyết" vậy thì cứ cho ngươi đi, xem ngươi nhờ vào một bản "Mãng Ngưu Đại Lực quyết" có thể đạt tới trình độ nào! Muốn làm con rể ta? Phải xem xét thật kỹ!"
Sau đó, Gia Cát Nguyên Hồng thêm nhiều nữa, lại vùi đầu vào trong thế cờ của hắn.
Đêm khuya.
Đằng Thanh Hổ đã sớm đi ngủ, Đằng Thanh Sơn vẫn còn ngồi xếp bằng trong sân tĩnh tu. Nội gia quyền đã sớm luyện đến cực trí. Lục phủ ngũ tạng, khí huyết lưu thông các loại Đằng Thanh Sơn đã luyện đến mức hoàn hảo. Trong trạng thái tĩnh tu, hôp hấp nhẹ nhàng đến mức cơ hồ không cách nào phát giác được. Nhịp tim càng giảm đến mỗi phút chỉ vài nhịp.
Loại ngồi xếp bằng, rơi vào trạng thái không ninh này, tĩnh tu một canh giờ đã bằng ngủ ba bốn canh giờ.
Khi bóng tối qua đi bình minh tới, lúc đất trời xuất hiện tia sáng đầu tiên, Đằng Thanh Sơn mở mắt.
Sau đó Đằng Thanh Sơn đứng dậy, tập Tam Thể thức trong thời gian một chén trà nhỏ rồi ngừng lại "Năm đó Nội gia quyền đạt tới cảnh giới tông sư, mọi người đã cho là đạt tới cực trí. Tế Khả tổ sư sáng tạo ra "Hổ Hình Thông Thần thuật" có thể giúp cho thật lực của tông sư lại đề cao! Ta hiện tai càng đạt tới cực hạn trước đây chưa từng có. Ta có thể như Cơ Tế Khả tổ sư, dựa trên cơ sở của người đi trước, lại sáng tạo ra một bí phái mạnh hơn, tiếp tục đề cao uy lực của Nội gia quyền hay không?"
Nội gia quyền là căn bản của Đằng Thanh Sơn.
"Hổ Hình Thông Thần thuật" bây giờ đối với Đằng Thanh Sơn đã không còn hiệu quả. Lực lượng thân thể đạt đến một cực hạn không cách nào đề cao lên tiếp được.
"Hình Ý Quyền vốn từ "Tam Thể thức". Ta chỉ có thể từ trong Tam Thể thức tìm kiếm đáp án. Nhưng làm sao tìm?" Đằng Thanh Sơn cũng cảm thấy trong quá trình diễn biến thương pháp, cảnh giới quyền pháp của hắn so với ở tiền thế cao hơn không ít. Nhưng điều đó đối với việc nâng cao tố chất thân thể tạm thời hoàn toàn không giúp được gì.
"Bỏ đi, Nội gia quyền sáng tạo ra đỉnh cao còn cao hơn, ngàn năm nay không một ai có độp phá gì thêm, không cần quá vội vàng! Hiện tại biện pháp duy nhất tăng cường thật lực chính là nhờ vào nội kình!" Đằng Thanh Sơn hiểu rõ điều này.
Hiện giờ hắn đã luyện "Mãng Ngưu Đại Lực quyết đến tầng thứ sáu, với sức chịu đựng của kinh mạch có thể có lực bộc phát khoảng ba vạn cân. Kết hợp với cự lực mười tám vạn cân của hai tay. Nếu hắn đồng thời bộc phát lực lượng của nội kình và của gân cốt, lực lượng hai tay sẽ vượt quá hai mươi vạn cân.
Đối với những võ giả lợi hại mà nói, nhục thể tương đối yếu nhược, bình thường có một hai vạn cân lực khí đã coi như không tệ rồi. So với nội kình, có thể bỏ qua không tính. Nhưng Đằng Thanh Sơn thì ngược lại, thân thể hắn lại mạnh hơn.
"Chỉ tiếc là "Mãng Ngưu Đại Lực" quyết ta chỉ có sáu tầng đầu! Ba tầng sau không biết đến bao giờ mới có được" Đằng Thanh Sơn thầm nhủ trong lòng.
Sáng hôm đó, ăn xong bữa sáng, Hắc Giáp quân sĩ lại bắt đầu buổi tập sáng.
"Hát" "Cáp"
Các quân sĩ mặc trọng giáp, tập đâm trường thương.
Đằng Thanh Sơn tập luyện thương pháp bên đội trăm người của mình. Nhưng khác với quân sĩ tập luyện, trường thương trong tay Đằng Thanh Sơn đâm ra tốc độ cực nhanh, đã biến ảo ra thành mười mấy ảo ảnh, từng thương ảnh tiếp từng thương ảnh, phảng phật như một vòng luân hồi, liên miên bất tuyệt.
"Đại nhân!"
"Đại nhân!"
Vài quân sĩ đang luyện thương chợt kêu.
"Hử?" Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn những quân sĩ kia, một tên trong đó chỉ tay ra bên cạnh cách đó không xa "Đại nhân, bên đó"
Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn, chỉ thấy bên cạnh giáo trường, Gia Cát Thanh một thân lục y đang liên tục vẫy tay với hắn. Đằng Thanh Sơn lúc này mới thu thương lại, chạy qua đó.
"Thanh cô nương, ngươi sao lại tới đây?" Đằng Thanh Sơn có chút kinh ngạc.
"A, là ca ca ta" Gia Cát Thanh nói "Hôm qua hắn đòi cha ta bản "Mãng Ngưu Đại Lực quyết này", nhưng hiện tại hắn đang tu luyện, không có thời gian, cho nên kêu ta đi một chuyến đưa "Mãng Ngưu Đại Lực quyết" này cho ngươi. Đây là bản đầy đủ, nội dung chín tầng đều trong đó" vừa nói vừa lấy trong người ra một quyển sách bọc trong vải.
Đằng Thanh Sơn vui mừng "Giúp ta cảm ơn ca ca ngươi, cũng phải cảm ơn Thanh cô nương đã khổ cực chạy đi một chuyến"
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.