Chương 96: Hắc Sắc Quái Vật
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2364 chữ
- 2020-05-09 06:55:34
Số từ: 2358
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Giờ đã là buổi chiều, khoảng nửa canh giờ nữa trời sẽ tối.
" Thanh Sơn huynh đệ, ngươi ở lại đây cho ta chiêu đãi vài ngày, ngươi vội vả trở về làm gì?" Chu Sùng Thạch bất đắc dĩ nói:" Chẳng lẽ huynh đệ ta chỗ này có chỗ nào phục vụ không chu toàn?"
" Chu huynh, ngươi thiết đãi chúng ta rất tốt. Bất quá, Hắc Giáp Quân chúng ta vừa qua giai đoạn tuyển người mới, trong doanh mã có thêm người. Hắc Giáp Quân việc bổ sung, đào thải, huấn luyện quân sĩ có rất nhiều chuyện trọng yếu phải làm. Thật sự không thể nán lại được." Đằng Thanh Sơn nói.
Chu Sùng Thạch nhìn trời, giờ này cũng không sớm nữa:" Thanh Sơn, xem ra không bao lâu nữa trời sẽ tối. Chờ sáng mai rồi hãy đi."
" Thời tiết hôm nay rất tốt cũng không quá nóng, chúng ta chạy một hơi vừa vặn có thể tới được thành kế tiếp." Đằng Thanh Sơn vừa cười vừa chắp tay:" Chu huynh, không nên níu giữ chúng ta. Chờ khi nào ngươi tới Giang Ninh quận thành, huynh đệ chúng gặp nhau cũng không muộn."
" Cũng tốt." Chu Sùng Thạch cũng chắp tay nói:" Ta sẽ không níu kéo nữa. Thanh Sơn huynh đệ, đi đường cẩn thận!"
Đằng Thanh Sơn hai mươi người cưỡi chiến mã chạy như bay rời đi. Một đám người Chu Sùng Thạch nhìn theo.
Vó ngựa tung bay, bụi đất mịt mù.
Hai mươi người màu đen tựa ảo ảnh chạy cực nhanh trên quan đạo. Dưới tình huống không bận tâm xe hàng. Hắc Giáp Quân tốc độ chạy cực nhanh. Lúc trước từ Vân Lai khách sạn chạy tới Hồng Thạch Bang hao phí cả một ngày. Nhưng trong lúc về, nhóm người Đằng Thanh Sơn chỉ mất hơn nửa canh giờ.
" Ân?" Đằng Thanh Sơn nhìn thấy Vân Lai khách sạn ở phía xa xa. Lỗ tai không khỏi động.
" Lúc này. Không ít vũ giả đi tới Đại Kim trang!"
Thính lực Đằng Thanh Sơn so với người bình thường mạnh hơn nhiều:" Đại Kim trang liên tục có người vô duyên vô cớ biến mất. Lúc này lại có vũ giả tới? Chẳng lẽ có người tra được nguyên nhân?" Đằng Thanh Sơn đối với Đại Kim trang đáng thương kia, tâm có chút tò mò.
Dù sao trời cũng đã tối. Sớm nghỉ ngơi một chút. Cũng không trì hoãn hành trình bao nhiêu.
" Dừng!" Đằng Thanh Sơn ra lệnh một tiếng.
" Luật luật..."
Theo Đằng Thanh Sơn ra lệnh một tiếng, vó ngựa dựng lên cao, hai mươi danh kỵ binh đồng thời dừng lại.
Tiểu nhị Vân Lai khách sạn, còn có một vài người qua đường nghỉ tạm như thương nhân, võ giả gặp phải đội ngũ kỵ binh được huấn luyện tốt thế này đều có chút kinh ngạc. Toàn thân mang trọng giáp đến cả ngựa cũng có, mà tốc độ phi nhanh như vậy, hành động đông tâm nhất trí. Đội ngũ kỵ binh như vậy không gia tộc bình thường nào có khả năng bồi dưỡng ra được.
" Khách quan, mời vào bên trong." Tiểu nhị nhiệt tình chào đón.
Đem chiến mã gửi chuồng ngựa phía sau, phái ba gã quân sĩ Hắc Giáp Quân trông coi. Những người khác tiến vào đại sảnh khách điếm, mười bảy người chiếm bốn cái bàn.
" Trước đem cho mỗi người một chén trà lạnh!" Đỗ Hồng phân phó tiểu nhị.
" Vâng." Tiểu nhị cao giọng đáp.
Đỗ Hồng nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, thấp giọng nói:" Đô thống, hôm nay tuy trời âm u. Nhưng mùa hè thì trời sẽ tối muộn, chúng ta tiếp tục chạy hẳn là có thể tới thành kế tiếp." Đỗ Hồng khó hiểu hỏi, ngay cả đám người Đằng Thanh Hổ bên cạnh cũng một bụng nghi hoặc.
Bất quá Đằng Thanh Sơn có quyên uy tuyệt đối, hắn nói dừng, mọi người đương nhiên không dám không ngừng.
Đằng Thanh Sơn cười, gọi:" Tiểu nhị."
Tiểu nhị lập tức chạy tới:" Khách quan, có chuyện gì? A, người là khách quan buổi tối hôm trước, cũng là tiểu nhân tiếp đãi ngài a."
Đằng Thanh Sơn cười gật đầu, dò hỏi:" Hai ngày nay Đại Kim trang đã xảy ra đại sự gì?"
" Di, khách quan tin tức thật linh thông." Tiểu nhị kinh ngạc nói," Đại Kim trang kia hơn một tháng trước, bắt đầu có tộc nhân vô duyên vô cớ biến mất. Những ngày đầu mỗi ngày biến mất một người. Sau cứ một ngày có thêm hai người biến mất. Từ hai ngày trước một ngày đến ba người biến mất! Khách quan, ngươi có thể đoán được, đó là tại sao không?"
Đằng Thanh Sơn điền đạm cười nói:" Nói tiếp đi!"
Tiểu nhị đối mặt với nhóm người Đằng Thanh Sơn đáy lòng có chút sợ hãi, không dám thừa nước đục thả câu, nói:" Khách quan, phỏng chừng người khó mà tưởng tượng ra được. Hai ngày nay, sự tình đáng sợ sảy ra tại Đại Kim trang được một vài võ giả điều tra cuối cùng cũng phát hiện ra nguyên nhân.
Đằng Thanh Sơn ánh mắt ngưng trọng.
" Bọn họ phát hiện, nguyên có một quái vật ăn thịt người!" Tiểu nhị hạ giọng nói:" Quái vật đó màu đen trong đêm tối khó có thể nhìn thấy được! Có một lần một võ giả cao thủ gặp phải cũng không biết quái vật thuộc loại gì. Chỉ trong chớp mắt một người đã bị quái vật nuốt mất, người đó nhìn cũng không rõ!"
Đằng Thanh Sơn trong lòng cả kinh.
Trong chớp mắt một người đã bị nuốt mất?
" Tiểu nhị, ngươi cũng đừng nói bừa." Bên cạnh Đỗ Hồng quát.
" Ta nào dám." Tiểu nhị liền nói:" Các vị khách quan, các người hẳn không tin a! Việc này ta tận mắt nhìn thấy có một võ giả cao thủ đên nơi này. Tuyệt đối không giả! Tựa như hôm nay, có một vài võ giả tới nơi này đều đi đến Đại Kim trang!"
Tâm có nhiệt huyết, xông xáo thiên hạ, võ giả tiến hành sinh tử ma luyện, có rất nhiều.
Võ giả, thích nhất tham gia những chuyện kỳ quái.
Biết có hắc sắc quái vật, những người này đương nhiên mừng rỡ đến tra xét.
" Tốt lắm, ngươi lui ra đi." Đằng Thanh Sơn nói, mà giờ này một gã tiểu nhị khác bưng một mâm thức đưa lên.
" Đô thống, tên kia nói người tin không?" Đỗ Hồng, Đằng Thanh Hổ nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
" Tin đồn vô căn cứ là không có khả năng. Có thể truyền thành như vậy, có lẽ thật sự có một quái vật màu đen." Đằng Thanh Sơn nói, giờ phút này hắn nhớ ở quê nhà trong Đại Duyên Sơn cũng có một con giao long. Trên đời này, ngay cả giao long còn có. Quái vật màu đen trong nháy mắt nuốt trọn một người, cũng không nhất định không tồn tại.
Đỗ Hồng cười nói:" Đô thống, tiểu nhị hẳn chỉ là nghe lời đồn? Trong thiên hạ có rất nhiều lời đồn thổi, hầu hết là không thể tin được."
" Đại Kim trang kia, trong vòng hơn một tháng sảy ra thảm sự đó là sự thật." Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Đỗ Hồng:" Lão Đỗ, ta hỏi ngươi, ngươi có thể cho ta biết Đại Kim trang, vì nguyên nhân gì mà không ngừng có người biến mất. Hơn nữa toàn bộ thôn trang không ai phát hiện!"
Trong nháy mắt một tộc nhân biến mất.
Biến mất một người, hai người, ba người... Số lượng ngày càng lớn. Đại Kim trang đương nhiên kinh hãi vạn phần, thậm chí còn cử ra nhiều tộc nhân gác đêm, nhưng vẫn vô thanh vô tức biến mất.
" Một cái thôn trang, hay ngay cả một nhà, ban đêm nếu có rất nhiều người tuần sát. Vậy mà vẫn vô thanh vô tức mang người đi, sợ rằng cao thủ cũng không làm được." Đằng Thanh Sơn nói:" Tốt lắm, buổi tối hôm nay chúng ta nghỉ tạm nơi này. Các ngươi cứ ở nơi đây, tối nay ta sẽ qua chỗ Đại Kim trang hảo hảo tra xét một lần, nhìn xem rốt cuộc là quái vật màu đen là loại gì"
Khi Đằng Thanh Sơn quyết định, mọi người phải tuân mệnh.
... Sắc trời tối đen. Hô!
Đằng Thanh Sơn từ cửa sổ nhảy ra, rất nhanh đi đến chỗ chuồng ngựa. Tại chuồng ngựa có chín tên quân sĩ Hắc Giáp Quân đang bảo vệ. Chiến mã Hắc Giáp Quân cực kỳ quý trọng. Khi hành tẩu bên ngoài đều có người chuyên môn trông coi.
" Đô thống đại nhân." Chín tên quân sĩ gặp Đằng Thanh Sơn lập tức hành lễ.
" Tốt lắm, lúc này chụi khó một chút, khoảng nửa đêm sẽ có nhóm khác đến thay cho các ngươi, đến lúc đó hãy nghỉ ngơi cho tốt." Đằng Thanh Sơn an ủi một tiếng, lưng đeo Luân Hồi thương đi vào trong bóng đêm, tốc độ nhanh dần nhanh dần, bắt đầu chạy như bay đến Đại Kim trang.
Đằng Thanh Sơn không sử dụng Thiên Nhai hành, mà chỉ dựa vào lực lượng cơ thể.
Hô! Hô!
Gió thổi vù vù bên tai, tốc độ Đằng Thanh Sơn so với chiến mã chạy nước đại còn muốn nhanh hơn.
Chỉ một lát sau, Đằng Thanh Sơn đã nhìn thấy ánh lửa trong Đại Kim trang.
" Ai!" Hộ vệ đại môn Đại Kim trang quát lớn.
" Lão huynh, ta là một võ giả chu du thiên hạ, nghe nói Đại Kim trang các ngươi bị quái vật màu đen giết hại. Cho nên liền đến, muốn tìm hiểu cuối cùng là loại quái vật gì?." Đằng Thanh Sơn cười vang nói. Đằng Thanh Sơn biết, hiện giờ Đại Kim trang đang sợ hãi, khi có võ giả đến thăm hẳn hoan nghênh phi thường.
Quả nhiên...
Đại môn mở ra, có người ra chào đón, cầm đầu chính là một gã Bạch Phát Lão Giả.
" Vị đại nhân này." Lão giả vẻ mặt có tia bi ai," Đại Kim trang chúng ta, gặp phải con quái vật kia, chỉ có thể dựa vào bản lĩnh cao cường của các vị đại nhân hỗ trợ. Đêm qua, phát hiện đó là một con quái vật màu đen. Hy vọng tối nay, đại nhân cùng những võ giả cao thủ khác, có thể giúp Đại Kim trang chúng ta tiêu trừ tai họa, giết con quái vật kia!"
Trước kia không biết nguyên nhân ai cũng sợ hãi, đến đêm qua cuối cùng cũng phát hiện do quái vật làm ra, lòng người Đại Kim trang coi như có chút ổn định hơn.
Tất cả mọi người chờ đợi, các cao thủ võ giả này, có thể giết quái vật kia hay không.
Dù sao... Không đến thời khắc cuối cuối cùng, mọi người không ai nghĩ đến việc rời đi.
" Yên tâm, lão bá." Đằng Thanh Sơn an ủi một tiếng, đi vào Đại Kim trang.
Đại Kim trang so với Đằng gia trang quê nhà Đằng Thanh Sơn có chút nhỏ hơn, luyện võ trường cũng nhỏ hơn một chút. Bất quá giờ phút này, trong luyện võ trường đã có hơn trăm người.
" Ân?" Đằng Thanh Sơn ánh mắt đảo qua:" Nhóm người cùng một chỗ kia hẳn là hảo hán bên trong Đại Kim trang. Còn đám người đứng tản mát kia, nhìn có vẻ kiêu ngạo không hòa hợp cùng mọi người, hẳn đều là võ giả." Võ giả bình thường tâm đề phòng lẫn nhau, làm sao giống tộc nhân Đại Kim trang đoàn kết một chỗ được.
" Không nghĩ tới, lại có cao thủ tới nơi đây a." Một đạo thanh âm vang lên, một gã thanh niên gầy gò mặc áo ngắn chạy tới," Ta gọi là Đoạn Hầu, huynh đệ ngươi tên gì?" Đoạn Hầu rất nhiệt tình.
" Tần Lang." Đằng Thanh Sơn đáp.
Hiện giờ cái tên Đằng Thanh Sơn, danh khí quá lớn, Từ Dương quận, Sở Quận mọi người đều biết chuyện Đằng Thanh Sơn đánh bại Mạnh Điền. Tạm thời Đằng Thanh Sơn không muốn bị phiền toái, cho nên báo danh giả.
" Tần Lang huynh, có thêm ngươi nữa, hôm nay tổng cộng có hai mươi tám võ giả. Bất quá... " Đoạn Hầu hì hì cười:" Đại đa số thực lực rất bình thường, mấy người kia đều là mấy tên bình thường thôi, cũng không có ai là đối thủ của ta." Đoạn Hầu chỉ sáu gã hán tử nhì hung ác ở phía xa đang tụ tập cùng một chỗ.
" Không thực lực, còn đi tìm quái vật màu đen kia, thật sự là muốn chết. Ngày hôm qua gặp phải quái vật màu đen, chính là một võ giả nhị lưu. Ngay cả võ giả nhị lưu cũng không nhìn thấy quái vật di chuyển như thế nào, tốc độ thật là đáng sợ." Đoạn Hầu cảm thán nói:" Bất quá xem khí độ Tần Lang huynh, tựa như là một cao thủ."
" Nga?" Đằng Thanh Sơn có chút hứng thú cười nói," Cao thủ từ bề ngoài nhìn ra được ư?"
" Thùng đầy lắc không kêu, thùng rỗng vỗ kêu to!" Đoạn Hầu vui vẻ cười nói:" Nhìn càng đắc ý thì thực lực chỉ bình thường thôi. Bất quá Tần Lang huynh đệ, trong những người chúng ta vẫn có cao thủ lợi hại, ngươi xem vị kia chính là Thiết Y Môn cao thủ‘ Đào’, là đệ tự chân truyền củaThiết Y Môn môn chủ đấy."