• 39

Chương 1:Vận Khí Cứt Chó


Tại một khu vực nơi mà trong võ lâm gán cho cái tên "Tử" cái tên nói lên tất cả đó là chết chóc,nhưng có một điều mà khiến nhiều kẻ bất chấp nguy hiểm vẫn tiến vào đó để rồi nhận chung một kết cục là "chết",trong kỳ mục thư của Thái Vân tiên sinh người được mệnh danh là thư viện của võ lâm có ghi chép về thần vật thượng cổ

và đó chính là "Thiên Long Quả".Thứ quả này cực kỳ hiếm hoi bởi vì nó chỉ mọc tại "Sâm Lâm" thuộc địa phận của khu vực "Tử" và chỉ có một cây duy nhất và mất khoảng 500 năm để đâm hoa kết trái hấp thu linh khí nơi này

tính đến giờ đây là lần đầu "Thiên Long Quả" ra trái,điểm đặc biệt mà bao kẻ thèm muốn đó là nó cho người ăn nó tăng nội công ngang với cao thủ tu luyện lâu năm và thậm chí là hơn,kỳ kinh bát mạch được đả toàn bộ,vạn độc bất xâm,có thể đưa từ phế vật thành thiên tài.

Nhưng đáng tiếc là chưa ai tìm kiếm được nó và chìm trong quên lãng.

Trong khu vực "Sâm Lâm" xuất hiện một thân ảnh bé nhỏ đang chậm chạp lết từng bước,nhìn kỹ thì đó là một cậu bé tầm 5 tuổi,khuôn mặt lấm lem bụi bẩn,quần áo rách rưới

Thiếu Vân đã phải nhịn đói hai hôm nay rồi . Nó không biết phải đi đâu để kiếm miếng ăn . Cái đói đang xâm chiếm tâm trí nó . Một thằng bé năm tuổi lang thang trên đời , không có ai kèm cặp như nó quả thật đáng thương .Nó không còn sức để mà đi tiếp nữa . Thiếu Vân ngã gục xuống.Nhưng nào ai biết đứa bé đó lại là người xuyên không nhập vào thân xác đó,linh hồn đó là Thiếu Vân một cậu học sinh cấp ba,như mọi ngày đi trên đường về thì cứu được đứa bé khỏi tai nạn nhưng đổi lại cậu đã chết

Thiếu Vân thầm than vào cái vận khí cứt chó này,cứ nghĩ được trọng sinh thì sẽ sống vào các gia tộc lớn nhưng đằng này lại nhập vào thân xác thằng nhóc năm tuổi thử hỏi làm ăn được cái gì với cái xác bé tý

Thiếu Vân gặng sức đứng dậy đi tiếp nhằm tìm xem có gì ăn được không,càng đi sâu Thiếu Vân lại có cảm giác rợn người,linh tính mách bảo không hay,Thiếu Vân nhìn xung quang một màn đêm bao phủ cả khu rừng,thì đột một cái bóng to lớn vọt ra kèm theo tiếng gào to lớn

Thiếu Vân như chết lặng bởi trước mặt hắn đó là một con quái thú,con quái thú này nhìn thân hình thì giống sư tử chân thì có móng giống ngựa đầu nó thì Thiếu Vân không cách nào miêu tả được,mồm con quái thú thở khí độc khiến cây cỏ quanh đó héo úa hết

Con quái thú thì đi quanh Thiếu Vân kèm theo tiếng gầm gừ,con quái thú này đột nhiên vồ lên,Thiếu Vân lanh lẹ né được may mắn thân hình này nhỏ bé nhìn vào vết răng mà con quái thú cắn in rõ trên thân cây,không có thời gian suy nghĩ Thiếu Vân cắm đầu chạy ngang vận tốc bị chó đuổi.Nhưng với cái xác này Thiếu Vân không chạy được bao xa mà đằng sau con quái thú đó là đang đuổi kịp.Nhìn ráo rác xung quanh thì Thiếu Vân thấy được một cái hang bàng cây,lập tức chui vào,Thiếu Vân chắp tay niệm phật cầu trời cho con quái vật đó không phát hiện ra mình,

Ruỳnh..ruỳnh,soạt soạt là tiếng con quái thú nó đã đến,Thiếu Vân sợ quá run rẩy lấy tay bịt mồm để không phát ra tiếng động,con quái thú lúc này đưa mũi lên đánh hơi,nó tiến lại gần cái hang cây ngửi,tim của Thiếu Vân lúc đó như muốn nổ ra,chực phát ra tiếng hét,không phát hiện được gì nó quay đầu đi

Thiếu Vân lúc này thở phào hai chống dậy thì

-Rắc Rắc...tiếng cành cây bị gãy Thiếu Vân nghệt mặt ra

-Ôi cái đm

-Grào..Grào....Ahhhh Ahhhhh tiếng gầm cùng tiếng thét cùng vang lên.Lúc này đây con quái thú có đưa người vào trong cái hang còn Thiếu Vân thì 2 tay cầm đá nắm vào con quái thú nhưng chỉ làm nó tức giận,đột nhiên cái hang sụt xuống làm cả Thiếu Vân và con quái thú rơi xuống.Hóa ra cái hang mà Thiếu Vân trốn là một đường ống thông đến một nơi khác trong khu rừng

Một lúc sau Thiếu Vân tỉnh dậy sau khi va chạm mạnh,nhìn ráo rác xung quanh thì phát hiện có tia ánh huyền diệu lần theo ánh sáng Thiếu Vân thấy ở giữa 1 cái ao bé có một cái cây có quả đang phát sáng,hai mắt Thiếu Vân như sáng lên,lập tức lội ao đến cái cây đó,nhìn thân cây thì không có gì đặc biệt nhưng cái quả của nó thì lại đẹp quá khiến THiếu Vân không nỡ bứt xuống,nhìn vào trái quả đó Thiếu Vân nhận xét đó là đẹp theo kiểu huyền diệu,vỏ thì có những đường viền kiểu vảy rồng màu hoàng kim,mê mẩn ngắm nhìn thì cái bụng Thiếu Vân biểu tình,nhìn không nỡ bứt nhưng cái bụng biểu tình dữ quá Thiếu Vân bứt xuống,tống

cả quả vào mồm nhai,khuôn mặt đang hưởng thụ với bữa ăn đầu tiên từ khi xuyên việt,thì dần dần nhăn mặt đến khó coi phải nói là bề ngoài thì đẹp nhưng vị phải nói quá tệ giống như đang ăn đồ ăn thiu vậy nhưng Thiếu Vân cố nuốt xuống bởi làm có cái gì ăn đâu.Vỗ bụng tạm thời qua cơn đói Thiếu Vân quay lại khu vực bị rơi xuống nhìn xung quanh thì không có đường nào để ra thì chỗ Thiếu Vân rơi xuống

-Grào Grào con quái thú vẫn chưa chết mà giờ này Thiếu Vân lại mắc kẹt ở đây, con quái thú nhìn Thiếu Vân rồi nhảy chồm về phía hắn,theo phản xạ Thiếu Vân nhắm mắt giơ hai tay lên thì từ phóng ra luông khí đánh bay con quái thú đập vào vách đá chết tươi.Mở mắt ra thì thấy con quái thú bị chết hắn gãi đầu khó hiểu nhưng mặc kệ chứ thoát được là may lắm rồi.Đi được 10 bước Thiếu Vân gục xuống đất,hắn cảm thấy trong người vô cùng hỗn loạn,tưởng chừng như lục phủ ngũ tạng như muốn ra ngoài,rồi thêm hiện tượng cả người Thiếu Vân nửa nóng nửa lạnh,hai mắt đỏ sòng sọc

nước dãi chảy đầy ra ngoài cả người lăn lộn chống lại sự thống khổ đó,Thiếu Vân lúc này điên tiết hét lên

-Lão Thiên ,lão đã cho ta sống lại giờ lại muốn tước đi mạng sống của ta,ta không cam lòng

Hét lên một hồi Thiếu Vân cả người như không còn sức lực ngất đi
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đa Tình Nhân Gian.