• 293

Chương 1028: Không có thời gian phí lời với mày


Cò nhầm không? Tình huống bây giờ là Vân Tiên bị đám người Dư Huy, Vương Hải Thiên kia bao vây, chẳng mấy chốc sẽ nhào vào đ8ánh cô đấy!

Cô chỉ là một nữ sinh, không những không sợ mà còn dám nhìn thẳng vào mắt của Vương Hải Thiên nói ra nh3ững lời như vậy.

Vương Hải Thiên, người đẹp này là tôi tìm tới, sao chỉ có mỗi anh được sờ chứ!
Dư Huy thấy Vương Hải Thiên muốn độc chiếm Vân Tiên thì cuống lên, chẳng thèm để ý gì đến bạn gái đứng bên cạnh nữa, chỉ vội vàng nói ra câu như vậy.
Lời nói này của Dư Huy khiến Dương Thái Điệp trợn tròn mắt:
Được lắm Dư Huy, thì ra anh có ý đồ này... Còn bảo tối nay báo thù cho tôi, anh...

Lúc này Dư Huy mới đưa mắt qua tiếp tục đánh giá Vân Tiên đứng ở bên kia.
Lúc Dư Huy vừa quay đầu lại thì nghe đám học sinh cùng trường đang đứng bên cạnh xem trò vui bỗng hô lên đầy thảng thốt:
Trời ạ, cô gái này... đem dao theo người ư!

Một giây sau, họ lại thấy Vân Tiên cong môi lên, cánh môi đỏ mọng của cô hơi khép mở, cô siết con dao bướm trên tay lại, sau đó chĩa thẳng mũi dao về phía đám người Vương Hải Thiên, nói:
Đừng phí lời nữa, muốn đánh nhau đúng không? Chúng mày xông lên hết đi! Tao không có thời gian phí lời với đám rác rưởi!

Khoảnh khắc khi Vân Tiên rút dao bướm ra cũng đủ khiến người ta kinh sợ rồi.
Thế này không phải muốn chết thì là gì?
Hơn nữa, Vân Tiên không sợ thì thôi đi, tại sao cô9 gái đứng bên cạnh cô cũng chẳng thấy có biểu hiện sợ sệt vì sắp có nguy hiểm xảy ra với mình vậy chứ?
Mà lúc này, tim phổi gì đấy đều quăng hết lên Vân Tiên rồi.
Người đẹp như thế khiến từ tận sâu trong thâm tâm gã dâng lên một cảm giác muốn chinh phục.
Dư Huy bị giọng nói xung quanh thu hút, hắn ta lớ ngớ xoay người lại thì thấy đúng là Vân Tiên đang móc một con dao bướm từ trong túi áo ra, sau đó nhanh chóng vung lên, con dao bướm được rút khỏi vỏ nằm gọn vào trong tay Vân Tiên.
Thấy Vân Tiên chơi dao điêu luyện như thế thì mọi người ở đây có chút sững sờ.
Bây giờ Trần6 Hinh Di đang đứng bên cạnh Vân Tiên, nhưng cũng giống như cô, lúc đứng trước mặt đám người Vương Hải Thiên, cô ấy chẳng lộ5 ra chút biểu cảm sợ hãi nào.

Ấy, em gái nhỏ, đừng cậy mạnh nhé! Để anh sờ em một chút cũng có mất mát gì đâu, anh xoa nhẹ thôi, xoa xong là thả em đi, được không nào!
Vương Hải Thiên bị vẻ đẹp của Vân Tiên làm cho mê muội, gã ta cũng quên béng mất việc phải báo thù thay cho Dư Huy và Dương Thái Điệp.

Không không, cục cưng của anh ơi, chẳng phải vì muốn báo thù cho em nên anh mới muốn dằn vặt cô ta như thế sao!
Dư Huy thấy mình lỡ mồm, hắn ta lập tức đổi giọng sửa lời.
Tuy lời giải thích của Dư Huy khá gượng gạo, Dương Thái Điệp khó chịu xoay người dẩu mỏ lên, làm bộ tức giận, nhưng rồi sau đó cũng không nói gì nữa.
Dù sao cô chỉ là một nữ sinh, sao lúc nào cũng đem dao bên người như vậy chứ?

Song khi Vân Tiên dứt lời thì Vương Hải Thiên cầm đầu đám người kia cũng ngẩn ra tại chỗ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.