Chương 1072: Lễ kết hôn. cú vả mặt thật đau (6)
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 810 chữ
- 2022-02-16 04:25:02
Các vị thật là tài giỏi! Công ty cấp bậc quốc tế cơ à!!! Trời ạ!
Cô giáo Lữ đi tới trước mặt Hoa Vân, vừa nói, cô ta còn cố gắng đưa tay r8a muốn chạm vào bà ta như có ý nịnh nọt.
Chào bà, chào bà, tôi làm giáo viên ở một trường tiểu học hàng đầu tại thành phố Long Môn3, nếu như có thể, chúng ta có thể kết bạn hay không…
Sau đó, ông ta quay đầu nhìn Vân Tiên bằng một ánh mắt khinh miệt như nhìn kiến rồi nói với Vân Tiên và mọi người:
Vị này chính là chú của tôi, công ty chú tôi là công ty đa quốc gia nằm trong top hai mươi trên thế giới! Có nghĩa là công ty của chú tôi nằm trong hai mươi doanh nghiệp mạnh nhất thế giới đấy, hiểu chưa?
Hồ Siêu Quần sợ một số người ở đây không hiểu, ông ta còn nhấn mạnh giới thiệu một lần nữa.
Tuy chú của ông ta không thể lọt vào một trong mười công ty đứng đầu thế giời nhưng cũng có thể coi là nằm trong top hai mươi công ty đứng đầu.
Chỉ tiếc rằng, bảng xếp hạng các công ty hàng đầu quốc tế chỉ tính mười hạng đầu mà thôi.
Nhưng khi tay cô giáo Lữ đưa ra được giữa chừng thì đã bị khựng lại bởi giọng điệu đầy khinh bỉ của Hoa Vân.
Trên thế giới này luôn có một loại người cứ ngỡ mình giỏi giang lắm đấy, luôn có tự tin để đưa tay ra kết bạn với những người ở trên đỉnh cao. Nhưng lại không biết rằng trong mắt đối phương, mình lại nhỏ bé như một con kiến hôi.
Đổi sang một cách nói khó nghe khác thì đó chính là, bạn chưa từng giúp gì người ta, sao người ta phải kết bạn với một kẻ thấp kém như bạn.
Mà cô giáo Lữ chính là loại người đó, khi vươn tay ra, cô ta có tự tin Hoa Vân sẽ để ý đến mình.
Cô giáo Lữ mặt dày tiến lên.
Nhưng cô ta còn chưa kịp chạm vào Hoa Vâ9n thì đã bị bà ta ghét bỏ, liếc mắt lườm cô giáo Lữ một cái:
Tránh xa tôi ra! Đồ nhà quê!
Hồ Bá Thiên là người nước Z nhưng lại cố gắng lăn lộn, làm ăn ở nước ngoài. Hiện tại ông ta đã có chút sự nghiệp, hơn nữa người này đã đổi sang quốc tịch nước M.
Hồ Bá Thiên vừa đi vào trong, Hồ Siêu Quần đã cảm thấy khí thế của mình cũng không còn như lúc trước.
Nhưng cho dù là thế, chú của ông ta - Hồ Bá Thiên cũng đã là một nhân vật xuất sắc trên thế giới rồi.
Chú!
Hồ Siêu Quần nhìn thấy Hồ Bá Thiên liền tự tin gọi một tiếng.
Tuy nhiên, người này lại không nghĩ rằng thậm chí Hoa Vân còn lười nhìn mình lấy một cái.
Hoa Vân nói xong câu đó với cô giáo Lữ liền nhìn về phía Hồ Siêu Quần, tặng một nụ hôn gió cho ông ta, một người hơn bốn mươi tuổi còn dùng giọng nói nhõng nhẽo nói với Hồ Siêu Quần:
Ông xã à, chú còn chưa tới sao?
Người đàn ông này khoảng tầm năm mươi mấy tuổi, xấp xỉ sáu mươi nhưng trông vẻ ngoài cùng lắm cũng chỉ bốn mươi tuổi mà thôi.
Đây là chú của Hồ Siêu Quần - Hồ Bá Thiên!
Dáng vẻ hả hê đắc ý ấy của ông ta cứ như thể sợ người khác không biết chú mình vĩ đại đến mức nào vậy.
Lúc này, Hồ Bá Thiên mới kiêu ngạo đi về phía bên này, vừa mới dừng lại, đột nhiên ông ta liếc mắt về phía ba người ngồi cách đó không xa.
Khi cô giáo Lữ giơ tay ra, cô ta còn có6 cảm giác bản thân mình cũng là một phu nhân nhà giàu có.
Chỉ cần cô ta và Hoa Vân thành bạn, vậy thì chính cô ta cũng sẽ trở thành5 một quý bà được người người ngưỡng mộ.
Chú đi đỗ xe, chốc nữa là vào rồi. Cục cưng chờ một chút, đừng nôn nóng mà.
Hồ Siêu Quần vỗ mông Hoa Vân, sau đó nói với giọng điệu không đứng dắn.
Vừa mới dứt lời, mọi người đã thấy một người đàn ông cường tráng đi vào từ cửa lớn.
Đây là…
Dáng vẻ tự tin và ngạo nghễ của Hồ Bá Thiên hoàn toàn biến mất chỉ trong chớp mắt.
Trước ánh mắt khó hiểu của Hồ Siêu Quần, Hoa Vân và tất cả mọi người, Hồ Bá Thiên đi về phía ba người Diane đang đánh bài.
Vân Tiên nhướng mày, môi hơi cong.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.