• 293

Chương 1123: Quyết định thắng thua. không vào trường quân đội


Dù là có gặp phải các học viên trên đường, được học sinh chào hỏi, ông cũng chỉ gật đầu với học sinh của mình chứ không hề8 để lộ đến cả một nụ cười.

Ông là một người vô cùng trầm tĩnh và chín chắn.
Mà giờ phút này thì sao? <3br>
Hiệu trưởng Mộ Dung nổi danh là cứng nhắc của trường quân đội bọn họ lúc này lại giống như nhìn thấy lãnh đạo cấp 9cao.
Thậm chí còn có thái độ chủ động và cung kính với Tư Dịch hơn cả khi gặp lãnh đạo nhà nước.
Mạc Sâm ở phía sau hiểu ý, anh ta bước lên một bước sau đó thay Tư Dịch đưa tay về phía hiệu trưởng Mộ Dung:
Đưa đây!

Hiệu trưởng Mộ Dung nghe thấy vậy, ông vui vẻ đưa giấy báo nhập học đến tay Mạc Sâm, sau đó cười híp mắt, vô cùng từ ái nhìn về phía Tư Dịch:
Vậy cậu đã ăn cơm chưa? Có cần tôi đưa thẻ cho cậu không?
Hiệu trưởng Mộ Dung lên tiếng rồi mau chóng cúi đầu lấy thẻ cơm trong túi áo của mình ra.
Bởi vì địa vị của hiệu trưởng Mộ Dung không giống với hiệu trưởng những trường trung học phổ thông bình thường khác.
Nhưng lúc này đây, ông lại cung kính như vậy mới một thanh niên chỉ khoảng hai mươi tuổi!
Họ vừa nói với Tư Dịch với giọng điệu chắc nịch rằng người như anh không có tư cách vào học trường quân đội của chúng tôi!
Nhưng lúc này sự xuất hiện của hiệu trưởng Mộ Dung vô hình trung lại đang giáng một cái tát thật mạnh vào mặt của Đoàn Tân Sâm và Cố Trì Tư.
Sắc mặt của Đoàn Tân Sâm và Cố Trì Tư trở nên trắng bệch, giờ phút này bọn họ xấu hổ đến mức không có chỗ nào để chui vào.
So với sự ngượng ngùng của Đoàn Tân Sâm và Cố Trì Tư thì bên này Tư Dịch lại ôm vòng eo nhỏ của Vân Tiên, anh chỉ giơ một bàn tay lên, bàn tay lớn thon dài và rắn chắc đó nhẹ nhàng vẫy một cái.
Hiệu trưởng của trường quân đội thành phố Mẫn từ trước tới nay đều có quyền lực khá lớn và uy nghiêm.
Nói cách khác thì dù là các lãnh đạo cấp tỉnh đến, hiệu trưởng Mộ Dung cũng không cần phải xun xoe như vậy.
Cảnh này thực sự khiến mọi người ở đây vô cùng kinh ngạc.
Nhất là Đoàn Tân Sâm và Cố Trì Tư, lời hai người đó vừa nói với Tư Dịch có thể nói là mang tính tuyệt đối.
Ở trường học, không có thẻ cơm là không được nhận đồ ăn.

Không cần.
Đối mặt với người ngoài, Tư Dịch vẫn kiệm lời như vàng, đôi mắt của anh vẫn nhìn chằm chằm vào Vân Tiên đang ở trong lòng mình.
Cảm gi6ác như ông đang cố gắng nịnh nọt lấy lòng người ta vậy!
Trường quân đội thành phố Mẫn là một trường có lịch sử gi5ảng dạy lâu đời.
Anh chỉ nhìn thấy Vân Tiên của anh, còn những chuyện không vui khác đều hoàn toàn vô nghĩa.

Sau khi từ chối hiệu trưởng Mộ Dung, Tư Dịch bỗng nhiên lại nghĩ tới việc có lẽ Tiểu Tiên của mình có lẽ cũng chưa ăn gì nên lại khẽ hỏi với thái độ dịu dàng không hề giống khi nói chuyện với người ngoài:
Em có đói không?



Em đã ăn rồi.
Vân Tiên nói, cô chỉ vào hộp cơm mình đang ăn lúc nãy ở cách đó không xa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.